Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 531: Hoan hỉ oan gia
Cập nhật lúc: 2025-12-14 13:14:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi về phòng ở tiền viện, Mộ Nhược định đóng cửa thì một bàn tay chặn khung cửa. Cánh cửa đang đóng dở khựng !
Đường Tư thò tay , đó lách nửa , khuôn mặt tươi nịnh nọt đập mắt Mộ Nhược. Có điều nụ trông rợn !
"Làm cái gì?"
"Không gì, chỉ là chuyện với ngươi."
Nói nàng lách chen , đặt m.ô.n.g xuống ghế, chút khách sáo cầm ấm rót uống ừng ực.
"Cô nương nhầm lẫn gì ?" Mộ Nhược hỏi.
"Ta nhầm, chính là chuyện với ngươi."
"Ta chuyện với cô, ngoài."
"Sao ngươi keo kiệt thế?"
Nàng dằn mạnh cái chén xuống bàn, xoay Mộ Nhược, thấy vẫn ở cửa đầy ghét bỏ. Nàng bật dậy chất vấn: "Ta còn tính sổ với ngươi , ngươi bày cái mặt thối đó cho xem gì? Vừa còn chiếm tiện nghi của ."
Ta ! Ta thể mở to mắt rõ sự thật ?
"Đường đại tiểu thư, cô bệnh ? Nếu cô bệnh thật, ngại khám cho cô. Vừa lòng đỡ cô, nếu thì cô ngã sấp mặt . Cô cảm ơn thì thôi, còn trách ngược ôm cô? Phiền cô soi gương xem, Mộ Nhược tuy mê rượu nhưng tuyệt đối tham chén rượu của cô. Còn nữa, cô là con gái con đứa, cứ thế xông phòng đàn ông, thích hợp ?"
Một tràng giáo huấn!
"Ta..." Đường Tư cứng họng!
"Còn nữa, giờ mệt, ngủ, phiền cô ngoài." Mộ Nhược đẩy cửa mở rộng hơn.
nàng đảo mắt, dậm chân: "Ngươi đúng là đổi trắng đen, chẳng chỉ là đá ngươi một cái xe ngựa thôi ? Ngươi cứ ghi thù trả đũa mãi."
Mộ Nhược nước mắt, giơ tay dùng mu bàn tay chạm trán Đường Tư: "Cô bệnh thật ? Ta đả kích cô? Trả thù cô? Tối qua cô phạt quét dọn học đường là ai giúp cô? Vừa cũng là đỡ cô. Rốt cuộc là ai ngang ngược vô lý, lấy oán trả ơn?"
Đại tỷ , là cô đấy!
Bốp! Đường Tư gạt mạnh tay khỏi trán !
"Ngươi còn già mồm, thấy ngươi mới bệnh."
Mộ Nhược thật sự dây dưa nữa: "Được , cô mau , yên tĩnh, rảnh đôi co với cô."
"Đi thì ."
Nàng hùng hổ xoay , hất hàm lên trời, đường chân, chẳng vấp cái gì.
Rầm!
Cả lao thẳng về phía . Bẹp một cái, sóng soài mặt đất, ngã một cú đau điếng.
Phụt! Mộ Nhược nhịn bật . Sau đó từ tốn xuống bàn, rót chén uống một ngụm : "Đáng đời, mắt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-531-hoan-hi-oan-gia.html.]
Đường Tư sấp đất mặt xanh mét, dính đầy bụi đất. Nàng lồm cồm bò dậy, xoay rút roi bạc , hung hăng quất về phía Mộ Nhược.
roi Mộ Nhược bắt lấy giữa trung. Hắn nắm chặt ngọn roi, xoay hai vòng, khóe miệng nhếch lên nụ tà mị: "Đường cô nương, cái tật đ.á.n.h của cô bao giờ mới sửa ? Ta đảm bảo ngày nào đó tâm trạng sẽ đốt cái roi của cô ."
"Ngươi dám!"
Nàng sức giật roi về nhưng sức đủ! Ngược Mộ Nhược học theo Thời T.ử Nhiên lúc nãy, dùng lực cổ tay định kéo Đường Tư về phía một chút. Nào ngờ lực đạo kiểm soát , quá tay.
Thế nên... Đường Tư lao thẳng hề báo . Mộ Nhược bất ngờ, đưa hai tay đỡ theo phản xạ. Không đỡ thì thôi, đỡ một cái liền sinh chuyện. Hai tay đặt chính xác lên n.g.ự.c Đường Tư... trọn vẹn hai bầu ngực.
Hoàn bao trọn!
Hai dính sát , thở phả mặt đối phương, từ nín thở đến dồn dập, từ dồn dập đến nặng nề. Không khí xung quanh từ hổ dần chuyển thành căng thẳng tột độ!
"A!"
Đường Tư hét lên, giơ tay tát mạnh xuống. Bốp một tiếng, đ.á.n.h thẳng khuôn mặt cứng đờ của Mộ Nhược. Khoảnh khắc đó cũng ngây !
Đường Tư ôm n.g.ự.c lùi , kinh ngạc tên "cầm thú" mặt. Cái tát dường như tỉnh . Sau đó, thế mà , chằm chằm Đường Tư đang che ngực, nhíu mày.
Hắn mấy năm nay nam về bắc, nhàn vân dã hạc, loại phụ nữ nào từng gặp? Gầy béo cao thấp, băng sơn mỹ nhân xí đều thấy qua cả trăm ngàn . Người mắt chỉ là một trong những nữ t.ử bình thường nhất từng gặp! Thậm chí là nhỏ nhất.
Thế là... miệng thốt một câu: "Chẳng chỉ là hai đống thịt thôi ? Khẩn trương cái gì?"
Hai đống thịt!
Lời đau ngứa! Đường Tư đỏ mặt tía tai, là giận là thẹn. Nàng chỉ tay : "Ngươi... ngươi là tên vô , cầm thú, ... hôm nay nhất định g.i.ế.c ngươi."
Lời dứt, roi trong tay vung lên. kịp quất xuống, cổ tay Mộ Nhược bắt lấy nữa, kéo thẳng lòng.
Đường Tư chấn động ! Hôm nay chỉ đầu đàn ông sàm sỡ ngực, mà còn đầu đàn ông ôm như . Không uống nhầm t.h.u.ố.c gì mà cơn giận trong lòng tan biến sạch sẽ, ngược tim đập loạn xạ, khẩn trương c.h.ế.t. Đối diện với ánh mắt Mộ Nhược, mặt nàng đỏ bừng.
Mộ Nhược nhếch mép: "Đường cô nương, chuyện là ngoài ý , xin . hiện tại nếu cô còn dùng roi đ.á.n.h lung tung, sẽ cho cô tay."
Bàn tay ôm eo Đường Tư siết chặt! Thân thể Đường Tư bất giác ưỡn về phía .
"Ngươi... ngươi buông ." Nói lắp bắp!
"Buông thì , nhưng nhất cô ngoan ngoãn một chút. Bằng , sẽ tính sổ cả vốn lẫn lời với cô."
Tính cái đầu ngươi! Không đợi Đường Tư mở miệng, buông nàng , đó lạnh lùng đẩy nàng khỏi cửa phòng, rầm một tiếng đóng chặt cửa , chút lưu tình.
Mộ Nhược sờ sờ mặt, con nha đầu tay khỏe thật. Hắn xoa cằm, bật . Cảm giác dạy dỗ khác cũng tệ! Mối thù quỳ gối coi như báo.
Ngoài cửa, Đường Tư như ăn canh bế môn! Đứng ngẩn hồi lâu. Sau đó lắc đầu, hít sâu một . Nàng thế mà thấy giận, ngược chút... hưởng thụ?
Không , là hưởng thụ chứ? Nàng cảm thấy chắc chắn điên . Tên cầm thú rõ ràng chiếm tiện nghi của , đáng lẽ băm vằm trăm mảnh mới đúng.
Nghĩ đến đây, nàng đá mạnh một cái cửa. Gân cổ mắng to: "Mộ Nhược, sớm muộn gì ngày cũng tự tay g.i.ế.c ngươi."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Rồi bỏ !