Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 356: Thư Nhi Đừng Sợ
Cập nhật lúc: 2025-11-17 04:56:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tụy trung bình!
Nghe , vò rượu đó, là chút mồi rượu cuối cùng lão trại chủ để !
Là loại rượu ngon nhất đời.
Đã từng giang hồ, giá cao mua, lão trại chủ thế nào cũng chịu bán.
Mồi rượu đó một khi bán , Triệu gia nhiều thế hệ sợ là mấy đời cũng lo ăn uống.
Chỉ là, khi lão trại chủ qua đời, để thanh song hổ chủy thủ cho Triệu Hoài, còn ‘Tụy trung bình’ thì để cho Triệu Thanh.
Cũng chính vì , Triệu Hoài trong lòng bất bình, cơn tức giận, liền biến thế gia ủ rượu thành ổ sơn phỉ.
Triệu Thanh vì từ nhỏ đến lớn đều thuận theo ý Triệu Hoài, cho nên, cũng ngăn cản, cam nguyện nhị đương gia sơn phỉ, gán cho cái danh “đốt g.i.ế.c cướp bóc”.
Nghe Triệu Thanh sẽ đưa ‘Tụy trung bình’ cho giờ khắc , Triệu Hoài kỳ thực chút ngây ngẩn!
Đồng tử co giãn .
Lặp lặp nhiều …
Triệu Thanh tiếp: “Nếu, hài cốt nơi thật sự ngươi cố ý bỏ , thì, vò rượu là do và ngươi cùng ủ để tế cha, quyền lợi là ai , ngươi cũng ? Ngươi chỉ cần đồng ý thả bọn họ, liền đem ‘Tụy trung bình’ cha để cho ngươi.”
Đây là điều kiện!
Hiển nhiên, Triệu Thanh vô cùng rõ ràng điểm yếu của Triệu Hoài.
Đó chính là ‘Tụy trung bình’ lão trại chủ để , tên tiểu tử đó, bao nhiêu mơ cũng .
Chỉ là ——
Triệu Hoài lòng e ngại.
Hắn quét mắt các xung quanh, lòng cứng rắn, nhíu mày với Triệu Thanh: “Ba bốn mươi của đều của bọn họ g.i.ế.c. Nếu cứ thả bọn họ, thể diện Cao Sơn trại của để ở ? Ta ăn với các c.h.ế.t của ?”
Hắn siết nắm tay, lưỡng lự!
Một mặt, là thể ăn với các , mặt khác, ‘Tụy trung bình’ , mơ cũng !
Thế ?
Triệu Thanh : “Vậy ngươi nghĩ tới , thủ hạ của nọ đều là cao thủ, ngươi bối cảnh của bọn họ ? Nếu bọn họ là của triều đình thì ? Ngươi g.i.ế.c những đó, chỉ sợ Cao Sơn trại sẽ thật sự còn nữa.”
Vừa là nhắc nhở, mang theo khuyên bảo.
Đại Chuỳ bên cạnh Triệu Hoài rùng vài cái, vội vàng tiến đến bên , : “Đại đương gia, ngài vạn đừng d.a.o động. Những đó triều đình gì , xe ngựa và hành lý đều dấu hiệu của triều đình. Ta thấy, bất quá chỉ là một đám bình thường. Ba bốn mươi cùng chúng sinh tử những năm qua, thể để họ c.h.ế.t vô ích như , thù nhất định báo.”
“…”
“Đại đương gia, ngài nghĩ kỹ đó!” Đại Chuỳ khẩn khoản.
Phảng phất một kẻ đêm, một ngày, ngừng ồn ào bên tai Triệu Hoài.
Đôi mắt thon dài của gắt gao nheo , đó ——
Nhanh chóng tay, bóp lấy cổ họng mảnh khảnh của Kỷ Vân Thư.
“Thư Nhi!”
Vệ Dịch hét lớn một tiếng, đẩy sang một bên, Đại Chuỳ giữ lấy.
Kỷ Vân Thư tuy hành động bất ngờ giật , nhưng hề sợ hãi, bởi vì cặp mắt đang chằm chằm nàng, tuy tàn nhẫn, nhưng sát ý.
“Nói, các ngươi rốt cuộc là nào?” Triệu Hoài chất vấn nàng.
Kỷ Vân Thư ép ngửa đầu , vì cổ siết quá mạnh, nàng co thắt cổ họng, chút khó khăn để lên tiếng.
Chỉ thể cố gắng gằn một chút sức lực: “Ngươi thể… thử g.i.ế.c xem, xem những của ngươi… còn thể sống .”
Mặt đỏ bừng, hai mắt lạnh lùng cứng rắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-356-thu-nhi-dung-so.html.]
Nhìn thấy dáng vẻ nàng sắp ngạt thở, động tác tay Triệu Hoài chợt thả lỏng, một tay đẩy nàng .
Kỷ Vân Thư ngã sõng soài đất, lòng bàn tay cọ xát rướm máu.
Nào ngờ giây , Triệu Hoài liền chuyển sang Vệ Dịch, dùng cách tương tự bóp lấy cổ Vệ Dịch, nhưng dùng sức.
“Nếu nàng , tên ngốc nhà ngươi hãy thành thật cho , nếu , sẽ g.i.ế.c nàng.”
Hắn chỉ Kỷ Vân Thư.
Vệ Dịch trợn to mắt, Kỷ Vân Thư đang nhíu mày đau đớn đất, vội vã vặn vẹo , thành thật khai báo.
“Cha họ Vệ, họ Liễu, nhà ở Cẩm Giang. Thư Nhi họ Kỷ, cha tên gì, , cũng . , Thư Nhi c.h.ế.t sớm lắm , Thư Nhi đáng thương lắm. Chúng đều lớn lên ở Cẩm Giang, là Cảnh Dung ca ca đưa chúng đến đây. Ngươi bắt thì bắt , đừng g.i.ế.c Thư Nhi của . Mẹ , nhất định bảo chăm sóc Thư Nhi thật , để Thư Nhi thương. Nam tử hán đại trượng phu, thể mà giữ lời, hơn nữa Thư Nhi là …”
Ba chữ “vị hôn thê” còn , Triệu Hoài cắt ngang.
“Câm miệng!”
Phiền phức!
Nói nhiều thật, đến đau cả đầu!
Triệu Hoài đẩy , hung hăng trừng mắt Kỷ Vân Thư: “Lão tử quan tâm các ngươi là ai, cũng mặc kệ phận các ngươi, ở chỗ của lão tử, đều là phàm nhân c.h.ế.t tiệt!”
Kỷ Vân Thư thở hổn hển, lạnh: “Điều kiện đưa , đối với ngươi và của ngươi nghi ngờ gì là con đường nhất. Ngươi đồng ý, cũng để tránh phiền phức . Hôm nay ngươi g.i.ế.c chúng , sẽ đến g.i.ế.c các ngươi. Oan oan tương báo, hả giận, nhưng lấy mạng để trả, đáng ?”
Gương mặt tái nhợt, sạch sẽ vô cùng!
Triệu Hoài lời của nàng cho lòng ngứa ngáy, một lát , giơ tay vung mạnh, phân phó: “Đem bọn họ , trông chừng cẩn thận, để xảy nửa điểm sai sót.”
Bốn tên sơn phỉ đồng thanh!
Kéo Kỷ Vân Thư đất dậy, dẫn luôn cả Vệ Dịch ngoài.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ngay đó, Triệu Hoài trút giận lên Triệu Thanh, : “Ngươi đến , thì cứ ở đây , coi như ngắm nơi ngươi lớn lên từ nhỏ. Ta cũng sẽ suy nghĩ kỹ về lời ngươi và tên tiểu tử .”
Triệu Thanh gì!
Hắn hôm nay , mang đến bên ngoài e là đều của Triệu Hoài bắt cả .
Sau đó, Triệu Thanh và hai mang đến của Triệu Hoài giám sát, tuy giam lỏng, nhưng từng cặp mắt đều chằm chằm kỹ.
Lúc , trời tối sầm.
Kỷ Vân Thư và Vệ Dịch nhốt trở chỗ cũ. Vì đêm, ẩm ướt át gay mũi bên trong càng nặng thêm, xộc mũi lành lạnh.
Hơn nữa một ngọn đèn dầu cũng !
Nếu nhờ một tia sáng hắt từ khe cửa sổ vỡ, bên trong gần như đưa tay thấy năm ngón.
Vệ Dịch kéo mấy cọng cỏ khô ráo hơn từ đống cỏ bên cạnh, trải đất, đỡ Kỷ Vân Thư xuống.
Vừa : “Thư Nhi, , ngàn vạn đừng để bệnh.”
Kỷ Vân Thư dựa vai hồi lâu, mới dần dần khá hơn một chút.
Bỗng chốc ——
Vệ Dịch nắm lấy tay nàng, nhẹ nhàng nâng lên, đặt bên miệng .
Thổi thổi.
Vừa : “Thư Nhi đừng sợ, đau thì cứ . Mẹ , chỉ cần đặt lên miệng thổi thổi, sẽ đỡ ngay. Thư Nhi, còn đau ? Ta thổi cho nữa nhé.”
Hai lòng bàn tay nàng cọ xát, rách từng vết nhỏ li ti.
Nhìn Vệ Dịch cẩn thận như , khóe môi Kỷ Vân Thư chậm rãi nở nụ .
“Vệ Dịch, .”