Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 271: Chỉ cần như thế, chỉ cần như thế
Cập nhật lúc: 2025-11-12 02:05:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người khác đều , Cảnh Diệc là giống Kỳ Trinh Đế hiện tại nhất. Thế thì: Cảnh Dung đích xác là giống Kỳ Trinh Đế khi lên ngôi hoàng đế nhất. Cũng chính là Bát hoàng tử thông minh điệu thấp khi đó!
Tại Dung Vương Phủ
Kỷ Vân Thư vốn dĩ sớm trở về Trúc Khê Viên, nhưng chiều tối buông xuống, nàng vẫn ở Dung Vương phủ, chờ Cảnh Dung trở về.
Buổi tối! Bên ngoài đổ mưa phùn lất phất, gió lạnh thổi qua, táp mặt , lạnh buốt. Kỷ Vân Thư khỏi siết chặt lấy .
Thời Tử Câm cạnh nàng, lặng yên , theo ánh mắt nàng, dừng ở một chậu hoa Bát Cánh ngoài sảnh.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Có cần về ?” Thời Tử Câm cuối cùng hỏi nàng một câu. Nàng lắc đầu: “Chờ một lát .” “Ừm!”
Thời Tử Câm lui sang một bên, liền thấy Cảnh Dung bung dù bước cổng. Mưa phùn lất phất bay nghiêng, đọng vai trái, ống tay áo, tóc, cùng với khuôn mặt nghiêng sáng trong một cách đặc biệt nhờ ánh sáng đèn lồng.
Hắn cất bước đến, từng chút từng chút tới gần Kỷ Vân Thư. Cho đến khi mặt nàng, mới gập chiếc dù trong tay , dựa cột phòng.
Kỷ Vân Thư cũng cùng lúc gập dù, từ trong tay áo lấy một khối khăn tay, cẩn thận lau nước mưa trán . Khi khăn tay chạm đến hàng lông mi rậm rạp của Cảnh Dung, liền nắm lấy.
Cái lạnh băng giá, từ đầu ngón tay Kỷ Vân Thư chậm rãi truyền tới lòng bàn tay . Cảnh Dung đau lòng, chằm chằm nàng thật sâu: “Thời tiết lạnh, ở chỗ chờ?”
Nàng : “Lòng lo lắng.” “Lo lắng cái gì?” Nàng lắc đầu: “Không , chỉ là chút hoảng.” Giọng điệu nhẹ!
Cảnh Dung nắm tay nàng siết chặt thêm vài phần, rũ mi mắt xuống, nghiêm túc : “Nàng là lo lắng bổn vương về ?” Nàng ! “Nàng cần hoảng, chỉ cần bổn vương còn ở, hết thảy đều sẽ giải quyết.”
Nàng nâng đôi mắt lên, khóe mắt khẽ nhăn: “Lý lão tướng quân thật sự lọt lời ngươi ?”
Kỳ thật Cảnh Dung cũng xác định, nhưng mà: “Mặc kệ cũng , cũng thế. Rốt cuộc, ông cũng là tam triều nguyên lão, vì Đại Lâm tận tụy nhiều năm. Nếu thật đem chuyện của ông trạng bẩm lên triều đình, Lý gia , sợ là đều gặp nạn. Bổn vương cũng thật sự đành lòng, liền cho ông cơ hội, hy vọng ông là thông minh.”
Kỷ Vân Thư ngập ngừng, trong lòng vẫn là hoảng đến .
Cảnh Dung thấy nàng , liền ôm nàng lòng, ôm lấy bờ vai nhỏ gầy của nàng, cằm nhẹ nhàng cọ xát đỉnh đầu nàng. Ôn nhu : “Trời mưa, đêm nay liền ở .”
Trên hàng lông mi dài của nàng, rơi xuống một giọt nước mưa từ tóc Cảnh Dung xuống, nàng đề phòng mà run lên. Rất lâu : Nàng gật đầu, hai tay ôm lấy vòng eo Cảnh Dung. Rúc !
Thời Tử Câm thấy một màn , nhảy lên, mất.
Tại Diệc Vương Phủ
Mưa phùn đêm u ám, lộ một tầng ý vị quỷ quyệt thâm sâu. Buồn bã, hoang mang!
Trong sảnh, Cảnh Diệc cùng Trương Bác đang chơi cờ! Trên bàn cờ quân đen trắng mỗi bên chiếm một nửa, phân thắng bại.
“Cờ nghệ của Trương đại nhân ngày càng tiến bộ a!” Cảnh Diệc khen một câu, quân đen trong tay rơi xuống bàn cờ.
Trương Bác tuy rằng là “Tiểu tổ trưởng kế hoạch bộ”, nhưng trắng là, chính là một tiểu bộ môn Hàn Tông Viện của chính phủ, chuyên môn vật tư. Cảnh Diệc con hồ ly , là rõ.
Hắn từ trong cổ tay lấy một viên quân trắng, nắm ở đầu ngón tay, : “Cờ tài của Vương gia cao siêu, chỉ là một thô nhân, lên mặt bàn, thể so với Vương gia?”
“Trương đại nhân khiêm tốn.” “Sao dám dám?”
Trương Bác xong, quân trắng trong tay rơi xuống, một nước cờ tệ. Hiển nhiên, chỉ cần Cảnh Diệc thêm một bước, là thể vây quanh quân trắng của .
Cố tình: Cảnh Diệc nhéo quân đen, cũng một nước cờ tệ! Lại : “Bổn vương , hôm nay Dung Vương Hầu Tư Bộ một chuyến?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-271-chi-can-nhu-the-chi-can-nhu-the.html.]
Thân Trương Bác run lên, quân trắng mới lấy từ cổ tay suýt nữa rơi xuống. Hắn gật đầu: “Vâng, Dung Vương đích xác tới!”
“Ồ? Dung Vương gì?” “Chỉ là tới một chuyến thôi!” Trương Bác đáp lanh lẹ.
Chính là khóe miệng Cảnh Diệc nở nụ lạnh, đơn giản: Kết thúc cả bàn cờ.
“Vương gia thắng!” Trương Bác ngược vui vẻ .
Cảnh Diệc vẫn duy trì nụ phát lạnh , ánh mắt dừng ở thế cờ bàn, chậm rãi dời lên, rơi xuống tầm mắt Trương Bác.
“Dung Vương cùng Hầu Tư Bộ từ đến nay bất luận lui tới gì, hôm nay, chỗ ngươi một chuyến ?”
“Này…”
“Hay là, nỗi niềm khó ?” Cảnh Diệc khơi mào âm thanh.
Nghe Trương Bác trái tim run lên, lòng bàn tay đều đổ mồ hôi. Hắn mạnh miệng: “Năm nay đại thọ của Hoàng thượng cùng việc tuyển chọn Thái tử phi chung, sự tình trọng đại, Dung Vương liền hỏi thăm tuần tra một chút, chỉ cần như thế, chỉ cần như thế…”
Cảnh Diệc Trương Bác miệng kín.
“Không ngờ Dung Vương thật là nhàn!” Cảnh Dung . Nhàn đến mức thế mà dạo Hầu Tư Bộ.
Trương Bác cho rằng qua loa , tảng đá trong lòng cũng chút buông xuống. Hai trò chuyện chút chuyện khác , Trương Bác liền rời .
Ngay khi Trương Bác rời , Đấu Tuyền liền đeo kiếm bước .
Cảnh Diệc đang thu thập quân cờ bàn, cũng ngẩng đầu lên. Hỏi: “Thế nào?”
Đấu Tuyền mang kiếm cúi đầu: “Nguyên lai Dung Vương Hầu Tư Bộ, là vì đổi lô đèn lồng đưa từ Thuyền Thủy Thành tới.”
Tay Cảnh Dung khựng , khớp ngón tay thon dài lúc nhéo quân cờ bàn, đó buông lỏng, quân cờ “Đông” một tiếng rơi xuống. Lăn đến mặt đất!
Hắn nhíu mày, ghé mắt về phía Đấu Tuyền. Hỏi: “Đèn lồng? Vì đổi?”
“Thuộc hạ điều tra rõ, nguyên lai lô đèn lồng vấn đề, bôi lưu huỳnh cùng bột than.”
“Cái gì?” Cảnh Diệc kinh ngạc. Từ ghế dậy, nhẹ phủi ống tay áo.
Đấu Tuyền báo: “Chính là bởi vì Dung Vương phát hiện đèn lồng vấn đề, liền âm thầm kêu Trương Bác bộ đổi mới.”
“Vậy kỳ quái.” Cảnh Diệc dạo bước ngoài thính, suy tư, trong miệng lẩm bẩm: “Lô đèn lồng là từ Thuyền Thủy Thành vận tới, lưu huỳnh cùng bột than ? Cho dù , Cảnh Dung ?”
“Vương gia, cần tiếp tục tra xuống ?”
Cảnh Diệc giơ tay: “Không cần, đại thọ của phụ hoàng sắp đến, bổn vương sai sót, hơn nữa, bổn vương ngược vài phần tò mò, chờ chính công bố đáp án.”
Môi mỏng nhếch lên, mang theo nụ gian. Đấu Tuyền lo lắng : “Kia vạn nhất đối Vương gia hại thì ?”
“Chỉ bằng Cảnh Dung? Hắn còn bản lĩnh .” Khí phách mười phần, : “Bất quá, ngược hy vọng thật thể chuyện hại đối với bổn vương, như , bổn vương liền thể ở mặt phụ hoàng cáo một trạng.”