Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 109: Đôi Đũa Này Không Phải Của Phủ Chúng Ta

Cập nhật lúc: 2025-09-27 13:32:38
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong linh đường, Vệ Dịch ôm chặt Kỷ Vân Thư buông!

 

Ngoài linh đường, Cảnh Dung mặt biểu cảm, ai thể đoán đang nghĩ gì.

 

Lang Bạc bên cạnh, ánh mắt cũng hướng Kỷ Vân Thư và Vệ Dịch bên trong.

 

Hai ngày nay, y phụng mệnh chăm sóc Vệ Dịch, chớp mắt trông chừng , quầng mắt thâm đen một vòng, thể rời nửa bước.

 

Tự nhiên, Vệ Dịch ăn, y cũng nhịn đói hai ngày.

 

Y khẽ thở dài, lẩm bẩm: “Kỷ cô nương gặp nhiều chuyện như mà trong lòng vẫn còn lo lắng cho Vệ công tử.”

 

Trong lời , giấu vài phần ngưỡng mộ!

 

Cảnh Dung liếc một cái lạnh lùng, tức khắc khiến da thịt y đông cứng .

 

Y đành cúi đầu, im bặt!

 

Lang Bạc trong lòng ấm ức, Vương gia nhà những ghen tuông, mà còn bình tĩnh đến lạ thường.

 

Bất thường, quá bất thường!

 

y nào , trái tim Cảnh Dung đau đớn như cành khô xé rách trong đêm đông.

 

Trong lòng Kỷ Vân Thư một Kỷ Bùi, đó dường như bén rễ trong tim nàng, là dùng hết sức lực cũng thể nào so sánh .

 

Dù cho, Kỷ Bùi thể thật sự chết.

 

, bằng cả một khuất!

 

Nghĩ đến đây, Cảnh Dung khẽ cong môi mỏng, nở một nụ chua chát.

 

Lúc , Kỷ Vân Thư nhẹ nhàng đẩy Vệ Dịch , dùng tay áo lau nước mắt mặt .

 

“Họ , hai ngày ăn gì, cứ như ?” Giọng nàng chút đau lòng.

 

nuốt trôi.”

 

“Nuốt trôi cũng ăn. Nếu đói lả , ngày mai đưa tang cha , lấy sức mà tiễn họ?”

 

Nhắc đến đây, Vệ Dịch mím chặt đôi môi khô khốc, phản bác.

 

Gia nhân Vệ phủ cũng lập tức bếp bưng thức ăn tới. Vệ Dịch ngậm nước mắt, cố gắng nuốt mấy miếng, hai má phồng lên vì đầy cơm.

 

Hắn nấc lên một tiếng, run lên, đôi đũa trong tay cũng run theo rơi xuống bàn.

 

Loảng xoảng ——

 

Vài tiếng động vang lên!

 

Kỷ Vân Thư nhặt đôi đũa lên, đang định đưa tay thì tay nàng khựng , mày nhíu chặt.

 

Hửm?

 

Ngay lúc Vệ Dịch chuẩn cầm lấy đôi đũa, Kỷ Vân Thư đưa chúng mặt , cẩn thận xem xét.

 

“Thư Nhi, nàng cầm đũa , ăn cơm thế nào đây?” Hắn trong khi miệng vẫn còn đầy cơm.

 

Thần sắc Kỷ Vân Thư căng thẳng, đầu ngón tay lướt đôi đũa, trong lòng dường như một suy đoán.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

“Thư Nhi…”

 

Vệ Dịch cố nuốt miếng cơm trong miệng xuống, gọi nàng một tiếng!

 

Hoàn hồn, Kỷ Vân Thư khẽ mỉm , đưa đôi đũa cho dậy.

 

Nàng : “Chàng cứ ăn cho ngon, ngoài một lát.”

 

“Nàng ? Thư Nhi, đừng bỏ một .”

 

Vệ Dịch kéo lấy áo nàng, cho nàng .

 

Kỷ Vân Thư đưa tay xoa đầu , ánh mắt đầy quả quyết: “Vệ Dịch, , sẽ rời xa . Chàng ngoan ngoãn ăn cơm , chờ ăn xong, sẽ , ?”

 

“Ồ!”

 

Hắn gật đầu, lí nhí đồng ý!

 

Vừa ngoài, Kỷ Vân Thư gặp Cảnh Dung.

 

Thấy sắc mặt nàng vẻ gấp gáp, lo lắng hỏi: “Sao ?”

 

“Ta nghĩ mảnh gỗ vụn đó là gì .”

 

“Là gì?”

 

“Là đũa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-109-doi-dua-nay-khong-phai-cua-phu-chung-ta.html.]

 

Kết luận xong, Kỷ Vân Thư liền thẳng đến nhà bếp của Vệ phủ.

 

Cảnh Dung kịp suy nghĩ, để Lang Bạc , cũng vội vàng theo.

 

Hai đến nhà bếp, ngửi thấy một mùi giấm thoang thoảng!

 

Những hầu và nha đầu bên trong đang bận rộn, thấy họ đến, tay chân đều dừng hết.

 

Kỷ Vân Thư hỏi một tiểu nha đầu: “Đêm tiệc hôm đó, chén bát mà lão gia và phu nhân dùng còn ở đây ?”

 

Tiểu nha đầu ngơ ngác một chút, mới liên tục gật đầu: “Còn ạ.”

 

“Mang cho .”

 

“Vâng.”

 

Tiểu nha đầu vội vàng mang bộ chén bát đó .

 

Trừ bầu rượu và hai chiếc ly Cảnh Dung “lấy” , hiện giờ, khay còn hai chiếc bát sứ hoa văn tinh xảo, hai chiếc thìa sứ ngọc trắng, và hai đôi đũa gỗ quý đặt giá bằng ngà voi.

 

Chén bát đặt xuống, Kỷ Vân Thư liền cầm lấy một chiếc đũa xem xét kỹ lưỡng.

 

Nàng lắc đầu: “Không !”

 

Cầm lấy một chiếc khác, lắc đầu: “Không !”

 

Lại cầm thêm một chiếc nữa, nàng đột nhiên kinh ngạc: “ , chính là chiếc đũa .”

 

Mọi Kỷ Vân Thư, thấy nàng dường như đang diễn một vở kịch một , ai nấy đều hiểu.

 

Cảnh Dung bình thản, dường như ý nàng, lệnh cho một gia nhân: “Lấy ít lân phấn đến đây.”

 

Tên thế mà trở nên thông minh!

 

, Kỷ Vân Thư thời gian khen .

 

Đợi gia nhân mang lân phấn đến, nàng liền lấy một ít rắc lên chiếc đũa, trong nháy mắt, cả chiếc đũa đều biến thành màu đen!

 

“Có độc.” Giọng nàng khẽ khàng, khỏi chút kinh ngạc.

 

Làm tương tự, nàng rắc lân phấn lên ba chiếc đũa còn , một trong đó cũng biến thành màu đen.

 

Tiểu nha đầu gần nhất, mắt đầy hoang mang: “Kỷ cô nương, đây… là chuyện gì ? Sao đũa độc?”

 

Nàng cũng !

 

Trong lòng suy nghĩ hồi lâu, nàng về phía Cảnh Dung, mở miệng : “Ngay từ đầu, hướng điều tra của chúng sai . Căn bản trong rượu độc, mà là đôi đũa độc. Đũa đưa miệng, uống rượu họng, lúc đó mới trúng độc. Mà mảnh gỗ vụn còn sót trong chén , chính là từ đôi đũa gỗ dính miệng, đó khi uống mới lưu trong chén.”

 

Nghe , dường như hiểu .

 

Cảnh Dung thắc mắc: “Nếu chỉ một đôi đũa độc, tại cả hai đều trúng độc?”

 

“Ta nghĩ, lẽ Vệ bá phụ và Vệ bá mẫu, mỗi cầm một chiếc đũa độc.”

 

Hợp tình hợp lý!

 

Cảnh Dung nghiêm mặt, sang hỏi những trong bếp: “Đêm tiệc hôm đó, ai là sắp xếp chén bát?”

 

Giọng như chứa một ngọn lửa, khiến bất ngờ lạnh sống lưng.

 

Hai tiểu nha đầu ở phía xa ló đầu , cùng bước tới, vô cùng hoảng hốt.

 

“Là… là hai nô tỳ ạ.”

 

“Trên đũa, tại độc? Các ngươi giải thích thế nào?” Cảnh Dung chất vấn.

 

Hai nha đầu sợ đến mức liên tục lắc đầu: “Vương gia, chúng thần hạ độc ạ. Những đôi đũa của chủ nhân, ngày thường vẫn sử dụng, đều vấn đề gì cả. Hai nô tỳ tuyệt đối tâm hãm hại lão gia và phu nhân, cầu Vương gia minh xét.”

 

Trông cũng giống đang dối!

 

“Vậy đêm tiệc hôm đó, ai chạm những đôi đũa ?”

 

Họ lắc đầu: “Không ạ, những chén bát đều do hai chúng nô tỳ tự tay sắp xếp. Chén bát của lão gia và phu nhân cũng do chúng nô tỳ tự tay bưng qua, nào khác chạm .”

 

Nói chắc như đinh đóng cột, một kẽ hở!

 

Cảnh Dung hỏi gì thêm.

 

Chỉ thấy Kỷ Vân Thư đôi đũa độc, hỏi một câu: “Đôi đũa … là của phủ các ngươi ?”

 

Hai nha đầu liếc , cùng ngẩng đầu, mở to mắt đôi đũa.

 

Họ kinh hô: “Không , đôi đũa của phủ chúng .”

 

Để chứng minh lời , một nha đầu chỉ đầu của đôi đũa, vội .

 

“Đũa trong phủ chúng , đều sẽ khắc một dấu nhỏ ở đầu bằng dao, nhưng đôi đũa . Chắc chắn của phủ chúng .”

Loading...