Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 398: Ai trả giá cao thì được
Cập nhật lúc: 2025-12-07 07:46:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đó là thôi, từ khi xảy ..."
"Nói bậy bạ gì đó?"
Lời còn dứt một giọng the thé cắt ngang. Quay đầu , thấy Bảo nương của Trường An Sở lắc lư hình đẫy đà, tay phe phẩy chiếc quạt hương bồ tới, đẩy đám kỹ nữ sang một bên.
Bà quên mắng mỏ vài câu: "Mấy đứa chúng bay lo hầu hạ khách khứa cho , ở đây hươu vượn cái gì? Còn mau tiếp đãi khách khác?"
"Dạ!"
Đám kỹ nữ dám cãi , tản lôi kéo khách khác.
Bảo nương tủm tỉm với Kỷ Vân Thư: "Hóa là Lương công t.ử đến, thất lễ quá. Mời ngài lên lầu ba, sẽ gọi những cô nương nhất đến tiếp đãi công tử."
Hóa là tú bà! Cách ăn mặc vàng chóe lòe loẹt thật khoa trương.
Kỷ Vân Thư thu ánh mắt đ.á.n.h giá, hỏi: "Vị Ngọc Âm cô nương xảy chuyện gì ? Tại ế ẩm?"
"Không , Ngọc Âm cô nương thể chuyện gì? Nàng là vũ cơ nổi tiếng nhất của chúng , bao lặn lội đường xa đến chỉ để xem nàng múa. Chỉ là thấy nàng tuổi tác cũng còn nhỏ, coi nàng như con gái ruột, cho nên tối nay mới mở một buổi đấu giá, vị nào đủ tiền thì thể đưa Ngọc Âm ."
"Đấu giá !"
"Đấu giá? Là ý gì?"
"Không gì. Nếu tối nay Ngọc Âm cô nương bán , bổn công t.ử sẽ đợi đến tối."
"Được , mời hai vị công t.ử lên lầu ba xí chỗ , kẻo lát nữa hết chỗ ."
"Được."
Kỷ Vân Thư sảng khoái đồng ý, mặc kệ Cảnh Dung lên lầu ba .
Hai dậy, Bảo nương liền chú ý đến Cảnh Dung nãy giờ vẫn im lặng. Bà cố tình sán gần , giọng điệu lả lơi:
"Vị công t.ử tướng mạo cũng thật tuấn tú, chắc hẳn là bạn của Lương công t.ử nhỉ. Không ... công t.ử thích kiểu nào? Để Bảo nương sắp xếp cho ngài."
"Không cần."
"Đến đây chẳng để tìm vui ? Dù cũng còn một lúc nữa mới đến tối, chi bằng..."
Cảnh Dung lườm một cái sắc lẹm: "Đã bảo cần."
Bảo nương giật , tiu nghỉu phe phẩy quạt bỏ .
Lên đến lầu ba xuống, Kỷ Vân Thư xin Cảnh Dung một thỏi bạc đưa cho Bảo nương.
"Không cần tiếp đãi, mang bình ngon lên là , chúng quấy rầy."
"Vâng , ngon ngay, phiền nhị vị nữa."
Cầm thỏi bạc, Bảo nương vui vẻ lui xuống.
"Một thỏi bạc, định đền thế nào đây?" Cảnh Dung gõ ngón tay lên bàn.
Kỷ Vân Thư liếc : "Hình như còn nợ một khoản tiền thì ?"
"Chỉ giáo cho?"
"Ta đồng ý tiếp nhận 'Lâm Kinh Án', phá vụ án mất tích, từng sẽ thưởng cho một khoản bạc. Đã bao lâu mà vẫn thấy một xu nào."
"Đồ tham tiền."
Kỷ Vân Thư hừ mũi : "Có tiền khắp thiên hạ, tiền thì thiệt thôi."
Cảnh Dung : "Chờ nàng Dung Vương phi còn lo chuyện tiền nong ? Những gì bổn vương , nàng đều thể . Đến lúc đó bổn vương sai đúc cho nàng một cái giường bằng vàng ròng, cho nàng ngủ thỏa thích."
Kỷ Vân Thư: "..."
Hai đấu võ mồm chán!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-398-ai-tra-gia-cao-thi-duoc.html.]
Bảo nương nhận tiền xong liền sai mang và điểm tâm lên phục vụ.
Từ sáng đến tối, Cảnh Dung cũng lải nhải kể nhiều chuyện. Chuyện hồi nhỏ ở Bát vương phủ, chuyện cung, chuyện phong vương ngoài lập phủ, những chuyện mới lạ gặp ... Thậm chí còn kể sót một chữ những lời với Lưu Thanh Bình cho Kỷ Vân Thư . Đá nở hoa! Liễu máu! Quái vật sông!...
Nghe đến mức tai Kỷ Vân Thư mọc kén. Nàng bèn hỏi: "Vậy còn mẫu phi của thì ? Chưa bao giờ thấy nhắc đến."
Sắc mặt Cảnh Dung lập tức trầm xuống, bưng chén uống một ngụm lớn.
"Chuyện cũ, nhắc tới."
Kỷ Vân Thư kiểu thích ép buộc, thấy thì nàng cũng hỏi nữa.
Nào ngờ Cảnh Dung tự : "Mẫu phi mất từ sớm. Vì phạm một nhỏ mà đày lãnh cung, ngày hôm thì treo cổ tự vẫn. Từ đó, vị Vương gia như cũng còn chốn dung ."
Nói xong, uống một ngụm . Kỷ Vân Thư đau lòng , gì.
Chắc hẳn đây cũng là lý do vì bao năm qua Cảnh Dung Kỳ Trinh Đế yêu thương. rốt cuộc mẫu phi phạm gì?
Hai cứ thế ở Trường An Sở suốt cả ngày.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Khi màn đêm buông xuống, đến Trường An Sở ngày càng đông, phần lớn đều vì Ngọc Âm cô nương mà đến. Từ lầu ba xuống, chen chúc ! Đèn lồng ngoài cửa cũng thắp sáng trưng, đủ màu sắc, tôn lên vẻ xa hoa của sân khấu ở giữa.
Kỷ Vân Thư : "Ta nghĩ, căn bản ai ba nạn nhân khi c.h.ế.t đều gặp ma ở Trường An Sở, chỉ trong nha môn và của Trường An Sở thôi. Nếu , chuyện xảy ở Thưởng Nguyệt Hào, e là tối nay sẽ chẳng nhiều đến thế . Bảo nương chắc cũng lo lắng giấu mãi nên tranh thủ lúc , bán Ngọc Âm cô nương kiếm một món hời."
"Vậy rốt cuộc nàng định gì?" Cảnh Dung thắc mắc.
"Ai trả giá cao thì , lúc nãy Bảo nương mà."
"Nàng mua nàng ?" Cảnh Dung kinh ngạc.
Kỷ Vân Thư nhún vai: "Nếu tưởng chúng đây cả ngày gì? Chỉ để uống vài chén rượu về ?"
"Kỷ Vân Thư, đầu óc nàng vấn đề đấy? Mua một nữ nhân về gì?"
"Đầu óc mới vấn đề ." Nàng đáp trả, ánh mắt sắc sảo nheo . "Nếu chuyện xảy ở Thưởng Nguyệt Hào, nghĩa là lúc đó Ngọc Âm cô nương chắc chắn mặt. Nàng nhất định thấy gì đó, nhưng hồ sơ nha môn ghi nàng gì, chẳng kỳ lạ ? Nếu đời ma, thì Ngọc Âm cô nương chắc chắn chuyện gì đó nhưng chịu ."
Cảnh Dung hiểu : "Cho nên nàng mua nàng , đó moi tin tức."
"!"
"Hả?"
"Không mua, là mua."
CÁI GÌ CƠ?
Bỗng chốc ——
Bên bắt đầu huyên náo. Mọi xôn xao bàn tán, những cặp mắt hau háu chằm chằm sân khấu.
Bảo nương bên ngoài lớp lụa mỏng, phe phẩy quạt hương bồ, : "Các vị công t.ử đợi lâu ."
"Nhanh lên , chúng sốt ruột lắm ."
"Biết các vị đều vì Ngọc Âm mà đến. Ngọc Âm nhà là vũ cơ đầu bảng của Trường An Sở, nhưng Bảo nương hôm nay đành dứt ruột chia xa. Quy tắc các vị đều , Ngọc Âm chỉ một điều kiện duy nhất: Có tiền! Ai trả giá cao nhất, đó sẽ đưa Ngọc Âm ."
Bên bắt đầu dậy sóng.
"Ngọc Âm là của !"
"Bổn công t.ử cái gì cũng thiếu, chỉ thiếu tiền."
"Vì Ngọc Âm, bổn công t.ử lặn lội từ xa đến đây, hôm nay nhất định nàng."
Các công t.ử quyền quý bắt đầu tranh giành .
Bảo nương vội : "Quy tắc rõ, chỉ cần trả giá là thể đưa . Nào, mời Ngọc Âm nhà đây."
Dứt lời! Một ảnh yêu kiều từ lầu ba cầm một dải lụa dài xoay bay xuống!