Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 395: Con sên
Cập nhật lúc: 2025-12-07 04:07:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại ...
Phòng Minh Tam hoang mang: "Tại hung thủ trơ mắt nạn nhân treo cổ? Hơn nữa, nếu nạn nhân thấy hung thủ khi treo cổ, thể là hung thủ g.i.ế.c ? Nhìn qua thì chính là nạn nhân tự sát mà."
! Nói như thế thì căn bản tồn tại hung thủ. Mọi đều tò mò, rốt cuộc chuyện là thế nào?
Kỷ Vân Thư ung dung giải thích: "Những điều là suy diễn vô căn cứ. Sở dĩ nạn nhân thấy hung thủ khi treo cổ, nguyên nhân chỉ một: Nạn nhân thắt cổ."
Bị thắt cổ?
Đây là một thuật ngữ mới mẻ.
Phòng Minh Tam khó hiểu: "Kỷ , ý của ngài là?"
"Nếu đoán sai, nạn nhân thể trong tình trạng hoặc hôn mê sâu, hung thủ vác đến gốc cây đại thụ, đó treo lên cây. Trong quá trình treo lên, nạn nhân đột ngột tỉnh . Khi dây thừng siết cổ đến c.h.ế.t, ông thấy hung thủ ngay mắt . Vì mới giải thích tại đồng t.ử nạn nhân hội tụ về phía , vẻ mặt dữ tợn, cũng giải thích tại mức độ co quắp ngón tay của nạn nhân lớn đến thế."
Giải thích xong, rùng một cái! Cảm thấy sống lưng lạnh toát.
——
Văn Lệnh Dương dừng bút, hoang mang : " những điều cũng bằng chứng xác thực. Nếu nạn nhân thực sự thắt cổ c.h.ế.t, tại tại hiện trường vụ án tìm thấy bất kỳ manh mối nào về hung thủ?"
Trương bộ đầu tiếp lời: " , Kỷ cứ như ngài mặt ở hiện trường lúc đó , nhưng... chứng cứ a."
"Đương nhiên là !"
Kỷ Vân Thư lấy đôi giày mang về , đưa đế giày cho xem.
"Đế giày dính đầy bùn. Khi hậu viện Thường gia, qua nơi Thường lão gia treo cổ. Do mưa to nên đất quanh gốc cây lầy lội, đế giày Thường lão gia dính bùn là chuyện bình thường. so sánh đôi giày với chân Thường lão gia, to nhỏ, vặn. Tuy nhiên, vị trí giữa đế giày nhô lên. Theo lý thuyết, một đôi giày chân như , vị trí giữa đế giày thể nào dính nhiều bùn hơn mũi giày và gót giày ."
Mọi xem! Quả nhiên vị trí giữa đế giày dính nhiều bùn hơn hẳn mũi và gót.
Trương bộ đầu hỏi: "Điều lên cái gì?"
"Nói lên suy đoán đó của là đúng." Kỷ Vân Thư nghiêm mặt, ánh mắt quét một vòng tiếp tục: "Hung thủ xỏ đôi giày của nạn nhân . Đôi giày lớn hơn chân hung thủ một cỡ, trọng tâm dồn giữa giày, nên mới khiến vị trí dính nhiều bùn đất hơn mũi giày. Hung thủ lúc đó đôi giày , vác Thường lão gia đang hôn mê đến cây đại thụ, vắt sợi dây thừng vốn quấn cổ Thường lão gia lên cây, tạo hiện trường giả vụ tự sát. nạn nhân tỉnh do cảm giác nghẹt thở, vẻ mặt hoảng sợ và thấy hung thủ, nên mới phản ứng kịch liệt dẫn đến t.ử trạng dữ tợn như ."
À!
"Hóa là thế. Nói cách khác, ba vụ án mạng đều là do , căn bản chuyện ma quỷ gì cả!" Trương bộ đầu thở phào nhẹ nhõm.
Phòng Minh Tam cau mày: "Đã tự sát, hung thủ ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Phòng đại nhân đừng vội, chứng cứ tại hạ tìm hiện tại chỉ thể chứng minh đây là án mạng do . Còn về manh mối hung thủ thì tạm thời . Muốn rõ nguyên nhân ba vụ án mạng , vẫn bắt đầu từ nguồn gốc."
"Nguồn gốc?"
"Chính là điểm chung."
Điểm chung?
Đó chính là ——
Văn Lệnh Dương chợt lóe lên ý nghĩ: "Quỷ! Ba khi c.h.ế.t đều thấy ma trong phòng khách ở tầng hai Trường An Sở."
Kỷ Vân Thư gật đầu: "Không sai, cho nên đây là một manh mối để tìm hung thủ."
Phòng Minh Tam vội : "Bản quan đó phái đến Trường An Sở điều tra nhưng thu manh mối gì. Nếu theo ý , ngày mai bản quan sẽ dẫn đến đó điều tra kỹ lưỡng một nữa."
"Không cần!" Kỷ Vân Thư phủ quyết.
"Không cần? Vậy..." Phòng Minh Tam hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-395-con-sen.html.]
Kỷ Vân Thư cảm thấy đau đầu! Bất lực lắc đầu. Tuy Phòng Minh Tam là quan thanh liêm, trông vẻ thư sinh yếu ớt, mơ hồ nhưng cách việc chẳng khác gì Trương bộ đầu lỗ mãng.
Nói cái gì là cái đó! Dễ xúc động. Cũng chẳng nghĩ đến hậu quả.
Kỷ Vân Thư: "Nếu ba vụ án mạng đều liên quan đến căn phòng ở Trường An Sở, thì trong đó chắc chắn ẩn chứa bí mật gì đó. Mà ở những nơi như thế thường kín miệng nhất, moi tin tức khó. Cho nên thể dùng cách việc của Phòng đại nhân để điều tra, dùng cách của tại hạ."
Phòng Minh Tam khó hiểu, định mở miệng hỏi...
Cảnh Dung nãy giờ im lặng bỗng lên tiếng: "Đã khuya , giải tán . Ngày mai bổn vương và Kỷ sẽ đích đến Trường An Sở một chuyến."
Gì cơ? Vương gia kỹ viện?
Đây là tin tức động trời đấy! Chẳng khác nào hoàng t.ử nước nào đó hộp đêm, nếu lộ ngoài chắc chắn sẽ chấn động!
Giờ khắc , Kỷ Vân Thư cũng lười quan tâm. Nàng đầu hỏi : "Ngài là Vương gia, thể đến những chỗ như thế?"
Cảnh Dung nhún vai, vẻ mặt quan tâm: "Nếu ai cũng thì tại bổn vương thể ? Cứ quyết định . Nàng tra theo cách của nàng, bổn vương cũng giúp nàng tra theo cách của bổn vương. Thời hạn năm ngày chỉ còn bốn ngày thôi đấy."
Kỷ Vân Thư nhíu mày: "Hôm nay cũng tính ?"
"Đương nhiên."
"Ngươi..." Nàng trừng mắt .
Cảnh Dung nhếch mép , đuổi ! Phòng Minh Tam rời vẫn hiểu cách thức của Kỷ Vân Thư rốt cuộc là gì? Tra án chẳng là đường đường chính chính thẩm vấn và điều tra ?
Thấy hết, Mộ Nhược cũng lười biếng dậy vươn vai: "Được , cũng rút đây, đường một hai ngày mệt c.h.ế.t."
Mệt c.h.ế.t bảo bảo !
Hắn định thì Kỷ Vân Thư hất bộ quần áo bàn ném cho .
"Đừng quên tra rõ vết bẩn quần áo đấy."
Mộ Nhược đen mặt: "Biết ." Hắn chộp lấy quần áo, phất tay bỏ .
Kỷ Vân Thư cũng về phòng, Cảnh Dung theo , hai một một viện mà Phòng Minh Tam sắp xếp.
Vừa bước liền thấy Vệ Dịch ghế đá chơi b.ắ.n bi, ngón tay búng lia lịa, trông vui vẻ. Thấy Kỷ Vân Thư về, ném hòn bi cho tỳ nữ bên cạnh, chạy tới.
"Thư Nhi, cuối cùng nàng cũng về ."
"Muộn thế còn nghỉ ngơi?"
"Ta đợi Thư Nhi."
"Đợi gì?"
"Thật đợi nàng." Hắn chỉ tay trong phòng: "Là Tạ đại nương đang đợi nàng."
Ồ?
Kỷ Vân Thư trong phòng bước . Vệ Dịch định theo thì Cảnh Dung túm cổ áo, lôi đến ghế đá ấn xuống, phất tay cho hai tỳ nữ lui .
"Ngươi gì? Tại lôi kéo ? Ta tìm Thư Nhi."
"Ngươi là con sên ?"
"Đương nhiên , là , sâu bọ."
Cảnh Dung cạn lời!
Hắn : "Thật hiểu Mộ Nhược mang ngươi theo, đáng lẽ nên vứt ngươi kinh thành mới đúng."