Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 370: Ngay cả nô tì cũng không bằng
Cập nhật lúc: 2025-12-06 00:03:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hình ảnh trong ký ức ngày càng mờ nhạt, ngày càng xa xăm. Cho đến khi một tiếng gõ cửa đ.á.n.h tan trong nháy mắt!
Triệu Hoài thu ánh mắt mê man, đôi mày ưng cau , nghiêng đầu lạnh lùng về phía cánh cửa đóng chặt.
"Vào ."
Cửa đẩy ! Nam t.ử bên ngoài hấp tấp bước , đến bên cạnh Triệu Hoài, một câu: "Đại đương gia, ."
"Chắc chắn chứ?"
"Thật sự là ."
Sắc mặt Triệu Hoài trầm xuống. Một lúc lâu , mới phất tay: "Ngươi lui xuống , chuyện để bất cứ ai ."
"Đã rõ."
Người nọ cúi rời . Trong phòng rơi trầm mặc kéo dài.
...
Mộ Nhược trở huyện nha Sơn Hoài, việc đầu tiên là tắm rửa sạch sẽ. Mặc bộ đồ ăn mày cả ngày trời, quả thực nghẹn c.h.ế.t. Cái mùi đó cứ như thể chỉ cần mở miệng là thể "nuốt" họng .
Lúc , Kỷ Uyển Hân bưng bát t.h.u.ố.c sắc xong phòng Cảnh Dung.
Cả đêm qua, thêm một ngày nữa trôi qua, Cảnh Dung hề chợp mắt một khắc nào. Tất cả đều là lo lắng cho an nguy của Kỷ Vân Thư.
Khi Kỷ Uyển Hân bưng t.h.u.ố.c , thấy khoác một chiếc áo choàng, một cửa sổ mở rộng, một tay buông thõng bên , tay đặt lên bệ cửa sổ, nắm chặt thành quyền.
"Vương gia, Mạc công t.ử dặn dò, t.h.u.ố.c ngài cần dùng đúng giờ, chậm trễ canh giờ."
Nàng đưa bát t.h.u.ố.c qua, nhưng hồi đáp.
"Ta ngài lo lắng cho Vân Thư, nhưng cũng thể màng đến thương thế của chính , dù vết thương n.g.ự.c cũng nguy hiểm."
"..."
"Vương gia..."
"Để t.h.u.ố.c xuống, ngoài." Giọng lạnh lùng vang lên.
Kỷ Uyển Hân chợt run lên một cái, bát t.h.u.ố.c trong tay cũng sánh vài giọt, rơi xuống mu bàn tay trắng mịn của nàng. Rõ ràng là t.h.u.ố.c ấm, nhưng lạnh lẽo đến thấu xương!
Nàng mím môi, đôi mắt phượng rưng rưng cụp xuống, tóc mái trán rũ xuống che đôi mắt và nốt ruồi son giữa mi tâm.
Nén giọng nghẹn ngào, nàng : "Ta và Vân Thư cùng lớn lên, xảy chuyện, tỷ tỷ thể lo lắng? Chỉ là lo lắng thì tác dụng gì? Nếu phép, thật hy vọng dùng chính để đổi lấy ."
Lời dịu dàng như Tây Tử, rung động lòng !
Đôi mắt mệt mỏi của Cảnh Dung khẽ nhấc lên, nghiêng đầu nàng. Chỉ là . Không gì!
Kỷ Uyển Hân to gan đón lấy ánh mắt của . Với giọng điệu chứa đầy lo lắng và ủy khuất, nàng tiếp tục: "Ta , trong lòng Vương gia chỉ Vân Thư, đó cũng là phúc khí của . nếu Vương gia vì mà ngay cả thể cũng màng, thì an tâm ? Chỉ Vương gia chăm sóc cho bản , mới sức lực cứu chứ."
Vừa , nàng đưa bát t.h.u.ố.c trong tay tới nữa.
Cảnh Dung mặt cảm xúc, một thoáng do dự, đưa tay đón lấy bát thuốc, uống một cạn sạch.
"Cạch" một tiếng!
Hắn ném cái bát sang cái bàn bên cạnh. Chiếc bát nghiêng ngả.
Ngay đó, lên tiếng: "Việc sắc t.h.u.ố.c cần ngươi ." Không chừa nửa điểm đường thương lượng.
Cố tình Kỷ Uyển Hân : "Ta quen , ngày xưa ở nhà cũng thường xuyên tự sắc thuốc, ngại gì , huống chi là sắc t.h.u.ố.c cho Vương gia."
"Ngươi hiểu ý của bổn vương ?"
"Dạ?" Nàng hồ nghi.
Cảnh Dung nghiêm mặt : "Ngươi thứ nhất hầu của , thứ hai thê của , càng là một nô tì. Những việc cần ngươi , cũng đến lượt ngươi ."
Lời , Kỷ Uyển Hân sững sờ, chân lảo đảo suýt nữa lùi vài bước.
Hóa , trong lòng Cảnh Dung, nàng thế mà... ngay cả một nô tì cũng bằng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-370-ngay-ca-no-ti-cung-khong-bang.html.]
Nghĩ đến đây, mắt nàng đỏ hoe, đôi môi run rẩy vài cái, mãi thốt nên lời.
Cảnh Dung cũng quá tuyệt tình, dù nữ nhân cũng là nhị tỷ của Kỷ Vân Thư. Hắn hạ thấp giọng, chỉ : "Ngươi ngoài ." Ý là đuổi khéo!
Trong lòng Kỷ Uyển Hân tủi vô cùng. Nàng hiểu vì chịu nàng lấy một ! Vì những lời tổn thương đến thế!
Nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, đang chực trào thì... Mộ Nhược bước !
Kỷ Uyển Hân lập tức lùi sang một bên, lặng lẽ lau nước mắt.
Khi Mộ Nhược bước , đầu tiên liếc chiếc bát rỗng ném bàn, đó chuyển tầm mắt sang Kỷ Uyển Hân.
"Kỷ cô nương, và Dung Vương chuyện quan trọng cần thương thảo, phiền cô..."
Ra ngoài! Lời còn dứt.
"Vâng, quấy rầy nữa."
Nàng cúi đầu, điều bước định rời khỏi, nhưng lo lắng sang hỏi Mộ Nhược một câu: "Mạc công tử, Vân Thư hiện giờ thế nào ?"
Mộ Nhược đáp: "Nàng , cô yên tâm."
"Vậy là ." Nàng khẽ cúi .
Cảnh Dung bỗng nhiên gọi giật nàng . Hắn hỏi: "Kỷ nhị cô nương, bổn vương hỏi ngươi, ngươi thật sự coi Vân Thư là của ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Giật ! Kỷ Uyển Hân vội : "Vương gia vì hỏi như ?"
"Ngươi chỉ cần trả lời là ."
"Ta đương nhiên coi Vân Thư là , cho dù bắt đ.á.n.h cược tính mạng để giúp , cũng cam lòng!"
Nếu ngươi c.h.ế.t . Ngươi thật sự cam lòng?
Xàm xí!
Cảnh Dung kỹ vẻ mặt nôn nóng ủy khuất của nàng, tiếp tục hỏi thêm nữa. Hắn nhàn nhạt : "Bổn vương hiểu , ngươi ngoài ."
Nàng dám thêm, cúi đầu thật sâu lui .
Thấy , Mộ Nhược trầm giọng : "Ngươi hà tất những lời đó?"
Cảnh Dung: "Lời nào?"
"Ta ở bên ngoài đều thấy cả. Nếu kịp, e là cô nương ngươi cho ."
"Liên quan gì đến ? Hiện tại tâm trí đều lo lắng cho an nguy của Vân Thư, còn tâm trí lo cho nàng ?" Cảnh Dung nhíu mày, hỏi dồn: "Thế nào? Ngươi trại Cao Sơn ?"
"Vào ."
Cảnh Dung túm lấy cánh tay : "Vân Thư ? Bọn chúng gì nàng ?"
Mộ Nhược thở dài, đẩy . "Yên tâm , Kỷ cô nương cả."
"Không ?" Cảnh Dung nghi hoặc, "Mộ Nhược, ngươi thật cho ."
Mộ Nhược: "Những gì với ngươi bây giờ đều là sự thật!"
Thế là, Mộ Nhược kể đầu đuôi sự việc cho . Đồng thời khuyên bảo: "Nếu Kỷ cô nương chủ ý riêng, ngươi nên theo nàng . Sau khi mượn binh từ Kinh Châu, tạm thời đừng công sơn vội, để tránh sự việc rối tung lên."
Cảnh Dung cau mày, hai bước. Hắn lắc đầu: "Không , thể mạo hiểm. Đám sơn tặc đó g.i.ế.c chớp mắt, vạn nhất xảy sai sót, tính mạng Vân Thư khó giữ."
Mộ Nhược: " bên ngoài trại Cao Sơn phòng thủ kín kẽ, công chuyện dễ. Cho dù thật sự đ.á.n.h , cũng nhất định thương vong vô , chi bằng tin tưởng Kỷ cô nương một ."
Cảnh Dung: "Nàng vì phá án, ngay cả tính mạng cũng thể cần, ngươi bảo tin tưởng nàng? Từ Cẩm Giang đến đây, những việc nàng nào là vì bản nàng? Hiện tại trại Cao Sơn cũng xảy án mạng, khó đảm bảo khi nàng phá án xong, đám đó sẽ g.i.ế.c diệt khẩu. Ta tuyệt đối thể mạo hiểm như . Cho dù hiện tại đơn thương độc mã xông , cũng thể để nàng xảy chuyện."
Giọng gần như gầm lên!
Tảng đá lạnh lùng , rốt cuộc cũng vì một phụ nữ mà nở hoa. Chỉ điều đóa hoa là hoa bìm bìm, bướng bỉnh vô cùng!
Mộ Nhược kiềm chế tính khí, trầm giọng phân tích lợi hại cho .
"Cảnh Dung, ngươi để ý Kỷ cô nương còn hơn cả mạng sống của . ngươi dù cũng là hoàng tử, là Vương gia. Chuyện nếu lớn, truyền đến kinh thành, ngươi nghĩ tới hậu quả ? Hiện tại vô đôi mắt đang chằm chằm ngươi, đặc biệt là Diệc Vương. Một khi ngươi phạm một sai lầm nhỏ, sẽ bẩm báo lên mặt Hoàng thượng. Khi đó, e rằng cả đời ngươi đừng hòng về kinh thành."