Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác - Chương 350: Đòi tiền lại muốn mệnh

Cập nhật lúc: 2025-11-16 08:55:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từng tiếng “Ngốc tử” quanh quẩn bên tai Vệ Dịch. Hơn nữa cồn kích thích, đầu Vệ Dịch như nổ tung! Ngã mặt đất, dùng tay ôm đầu, khó chịu rên rỉ. “Đừng nữa, đừng nữa…”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Nếu chân Triệu Hoài đang đè ngực, Vệ Dịch lẽ đau đến lăn lộn khắp đất! Mà xung quanh, vẫn là từng tràng cợt.

 

Triệu Hoài nhấc chân , hiệu cho bên cạnh, hai tên sơn phỉ liền xốc Vệ Dịch dậy. Đối mặt với Triệu Hoài. Triệu Hoài chằm chằm : “Ngốc tử, cũng ngươi sống sót đến giờ bằng cách nào.”

 

Đương nhiên là ăn cơm mà sống! “Ta ngốc tử…”

 

“Ngươi chính là ngốc tử, tên ngốc ngu ngốc nhất đời .”

 

“Ta , …” Gần như là gào thét!

 

Đôi mắt Vệ Dịch vốn mơ hồ vì đau đớn, bỗng nhiên siết , hung hăng trừng mắt Triệu Hoài. Gương mặt vốn ngây thơ như ánh mặt trời, bỗng nhiều thêm vài phần uy h.i.ế.p và tức giận! Không còn thấy nửa điểm ngây dại. Có một khoảnh khắc, vô cùng giống một bình thường.

 

Ánh mắt đó của , giống như một lưỡi d.a.o sắc bén, phảng phất đ.â.m một nhát n.g.ự.c Triệu Hoài, rút trong im lặng. Triệu Hoài nhíu mày, tàn nhẫn : “Đừng dùng cái loại ánh mắt đó , bằng , liền móc mắt ngươi .”

 

Vệ Dịch gắt gao nghiến răng, vẫn trừng mắt . Hai tay nắm chặt. Đầu cũng còn đau nữa.

 

Lúc , Đại Chuỳ chạy . “Đại đương gia, tên tiểu thư sinh tỉnh .”

 

Triệu Hoài “Ừ” một tiếng, đó lệnh cho hai kẻ đang giữ Vệ Dịch: “Mang tên ngốc sang một bên chuốc rượu tiếp.” “Vâng!” Vệ Dịch lôi xềnh xệch sang một bên, đám bắt đầu chuốc rượu .

 

Triệu Hoài liền lệnh cho Đại Chuỳ: “Đi, đem tên nhóc đó tới đây.” “Vâng.” Đại Chuỳ lệnh, mang theo hai áp giải Kỷ Vân Thư tới.

 

Kỷ Vân Thư bước giữa tiếng la hét và ánh mắt soi mói của đám đông. Gương mặt bình tĩnh, nửa điểm sợ hãi. Cho đến khi ——

 

Nàng quét mắt một vòng, thấy Vệ Dịch. Giữa đám , Vệ Dịch ấn bàn, bóp miệng, từng chén rượu cứ thế đổ . Tim nàng thắt , hốc mắt đột nhiên đỏ lên. “Vệ Dịch!”

 

Vừa kêu, nàng nâng bước xông tới, nhưng giữ chặt. “Buông !” Nàng cố vặn vẹo bả vai, nhưng thoát . “Dừng tay! Lũ súc sinh.” Nàng giận gấp.

 

Mà đám vì thế mà càng thêm hưng phấn. “Muốn cứu ?” Triệu Hoài đột nhiên lên tiếng.

 

Nghe tiếng, nàng ! Triệu Hoài rẽ đám đông, bước đến mặt Kỷ Vân Thư, cẩn thận đ.á.n.h giá tên tiểu thư sinh từ xuống . Quả thực giống đám đàn ông thô kệch bên cạnh , trắng trẻo sạch sẽ, vóc dáng gầy nhưng rắn rỏi, giống như nữ nhân.

 

Kỷ Vân Thư mắt đỏ ngầu, hung hăng trừng , chính là đại đương gia Cao Sơn trại, Triệu Hoài. Nàng nén cơn khó chịu ở cổ họng, : “Thả .” Giọng gần như là thỉnh cầu.

 

Triệu Hoài : “Chính ngươi còn ốc mang nổi ốc, còn cứu tên ngốc ?”

 

“Hắn cái gì cũng hiểu, ngươi bắt thì ích lợi gì?”

 

Triệu Hoài hừ một tiếng: “Có ích , ngươi quyết, mà là . Coi như nuôi tên ngốc ở sơn trại, cũng thể cho đám của tiêu khiển một phen.”

 

Đám đông phá lên ! Kỷ Vân Thư hai má căng thẳng, hít một , : “Chỉ cần ngươi thả , cái gì cũng nguyện ý .”

 

“Quỳ xuống cầu xin thì ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hoa-cot-nu-ngo-tac/chuong-350-doi-tien-lai-muon-menh.html.]

“Có thể.”

 

“Muốn ngươi c.h.ế.t thì ?”

 

“Chỉ cần ngươi thả , thể đem mạng cho ngươi.”

 

“Được.” Triệu Hoài búng tay một cái!

 

Phía xa, đám đang chuốc rượu Vệ Dịch dừng , buông . Vệ Dịch mất điểm tựa, cả rơi khỏi ghế, ngã quỵ đất, mơ màng ngẩng đầu, thấy Kỷ Vân Thư ở đằng xa. Mấp máy môi, gọi một câu: “Thư Nhi…” Rồi gục đầu xuống.

 

Triệu Hoài hiệu cho những kẻ đang giữ Kỷ Vân Thư buông . Ngay khoảnh khắc thả, Kỷ Vân Thư liền lao về phía Vệ Dịch. Nàng quỳ xuống mặt , đỡ Vệ Dịch gối đầu lên đùi !

 

Lúc Vệ Dịch, cả nóng ran, run rẩy. Bị chuốc nhiều rượu như , tâm hỏa dâng lên, bộ ngũ tạng phảng phất như đốt thành than. “Vệ Dịch, đừng sợ, , ở đây, .”

 

Kỷ Vân Thư vỗ về lồng n.g.ự.c , quét mắt xung quanh, đó bật dậy, vớ lấy một chén rượu đầy, cào một ít đất vàng ở góc nhà, nhổ một gốc tiên thảo gần đó, bẻ rễ cây, trực tiếp nhai nát trong miệng, nhổ cả bã lẫn đất vàng chén rượu. Khuấy vài cái! Quay bên Vệ Dịch, nâng dậy, : “Vệ Dịch ngoan, uống hết .” Vệ Dịch chỉ mơ màng lời nàng, há miệng, uống hết thứ trong chén.

 

Vừa xuống bụng lâu, ngọn lửa trong lồng n.g.ự.c liền dần dần dập tắt, giống như bạc hà, mát lạnh cả . Triệu Hoài chứng kiến bộ hành động của Kỷ Vân Thư. Nghi hoặc! Hắn tới, cúi đầu hỏi: “Ngươi cho uống cái gì?”

 

Kỷ Vân Thư đặt chén sang một bên, lau khóe miệng cho Vệ Dịch, hồi lâu, mới ngẩng đầu. “Trong rượu thêm đất vàng và rễ hoa lan, thể giải hỏa trong thời gian ngắn nhất.”

 

“Ngươi hiểu y thuật?”

 

“Không hiểu, chỉ là rượu mạnh xông lên não, tuy ngũ tạng nội phủ khó chịu, nhưng thứ thật sự thể giải rượu, là cốt.”

 

“Cốt?” Triệu Hoài cảm thấy mới mẻ vô cùng!

 

Kỷ Vân Thư nghẹn ngào, với : “Kẻ g.i.ế.c của Cao Sơn trại các ngươi, , mà cũng hứa đem mạng cho ngươi, cho nên, ngươi thả .”

 

“Có thể, nhưng mà…” Triệu Hoài âm hiểm: “Ngươi quỳ xuống, liền thả .”

 

Quỳ xuống! Kỷ Vân Thư gần như chút do dự, cẩn thận đặt Vệ Dịch sang một bên, khuỵu gối quỳ xuống mặt Triệu Hoài. Thân thể giữ thẳng tắp! Nhìn như là khuất phục, nhưng đôi mắt dứt khoát lạnh lùng, rõ ràng lộ một cỗ quật cường bẩm sinh.

 

“Bây giờ, thể thả ?” Nào ngờ —— “Ta khi nào, ngươi quỳ xuống, sẽ nhất định thả ?”

 

Người xung quanh, bộ đều . Kỷ Vân Thư cũng tức giận, ngược hỏi : “Ngươi rốt cuộc cái gì?”

 

Triệu Hoài sắc mặt trầm xuống, lộ vẻ hung tàn. Nắm chặt nắm tay, đ.ấ.m mạnh xuống bàn. Rầm —— Tiếng động đinh tai nhức óc!

 

Hắn : “Các ngươi g.i.ế.c nhiều trong trại của như , chẳng lẽ còn tưởng an rời khỏi Sơn Hoài huyện ? Ta , là mạng của gã đàn ông hạ lệnh g.i.ế.c , cùng một khoản… vàng bạc châu báu.” Đôi mắt sáng lên lấp lánh! Quả nhiên ứng với câu “Đòi tiền mệnh”!

 

—— Kỷ Vân Thư thể để Cảnh Dung tới mạo hiểm, bởi vì nàng , chỉ cần là vì , Cảnh Dung cái gì cũng nguyện ý , cho dù là c.h.ế.t. Cho nên, khi Triệu Hoài xong, Kỷ Vân Thư bật . Mang theo vẻ khinh thường!

 

Nụ , Triệu Hoài hiểu, sắc mặt lập tức đen sì, giận dữ hỏi: “Ngươi cái gì?”

 

“Ta các ngươi ngốc.”

 

 

Loading...