Sử dụng từ ngữ thô tục
Truyện không chính chủ
Nội dung có yếu tố chính trị
Nội dung xuyên tạc lịch sử
Nội dung không phù hợp với độ tuổi
Nội dung tuyên truyền mê tín dị đoan
Lỗi khác
-- Chọn chapter --
Chương 140: Trọn một đời, nếm đủ hỉ nộ ái ố nhân gian. (Kết cục)
Chương 139: Một đời an ổn, tự tại.
Chương 137: Cuối cùng cũng thông sữa.
Chương 135: Gia đình bốn người của chúng ta.
Chương 134: Đêm tân hôn bù đắp.
Chương 133: Phu thê song song hoàn gia.
Chương 132: Hài tử của chúng ta sao còn chưa đến?
Chương 131: Vui mệt rồi, hôn đủ rồi.
Chương 130: Thần tiên quyến lữ cũng chỉ đến thế mà thôi.
Chương 129: Tiểu Đào Hoa, nàng thật vô tâm.
Chương 128: Nàng không phải gánh nặng, chỉ là khiến ta phân tâm.
Chương 127: Phu quân, chàng chờ thiếp một chút.
Chương 126: Hôm nay ta muốn bế nàng.
Chương 125: Nương tử lại muốn bổ nhào ta?
Chương 124: Đợi ta nghỉ một lát.
Chương 123: Nửa đêm bừng tỉnh, bỗng bị người…
Chương 122: Nói ra rồi chúng ta cùng bàn.
Chương 121: Nếu chẳng thể ngăn chàng đi, vậy hãy để thiếp đến gần hơn một chút.
Chương 120: Chàng đã biết ta muốn nói gì rồi phải không?
Chương 119: Phu quân nàng, giờ đang giận dữ.
Chương 118: Ta chẳng bận tâm ánh mắt của ngươi.
Chương 117: Tần Phong che chở thê tử.
Chương 116: Chỉ là muốn ôm nàng một cái mà thôi.
Chương 115: Thân là thê tử, trong lòng nàng thật rối bời.
Chương 114: Chàng cắn ta làm gì, chẳng lẽ là tiểu khuyển sao?
Chương 113: Ừm, phu quân của ta đúng là dễ thương ghê.
Chương 112: Vậy thì sau này, phải càng thêm thương yêu tiểu nương tử mới được.
Chương 111: Bề ngoài dịu dàng yếu đuối, ai dè cũng biết… chặn người.
Chương 110: Vậy mà gọi là dọa sao? Vậy ta chẳng sợ chút nào đâu.
Chương 109: Sói con thì không, nhưng sói lớn thì có một con.
Chương 108: Xem ra ta cưới về một tiểu nương tử hay rơi lệ rồi.
Chương 107: Xem ra đêm nay phu quân phải cố thêm một phen rồi.
Chương 106: Ngươi tưởng ngươi là cái bánh thơm ai cũng muốn cắn một miếng chắc?
Chương 105: Có chuyện này! Nhất định phải nói với ngươi!
Chương 104: Ôm tiểu nương tử trở về.
Chương 103: Ta lợi hại thế nào, chẳng lẽ nàng còn không biết?
Chương 102: Huynh đệ và nương tử, ai quan trọng hơn?
Chương 101: Lão phu quân của ta xem ra cũng khá được người quý mến.
Chương 100: Ừm… Sau khi uống rượu, ta hồ đồ rồi.
Chương 99: Uống rượu khó chịu, muốn được phu quân ôm một cái.
Chương 98: Chỉ cần nàng ấy, là đủ rồi.
Chương 97: Nương tử bị người hạ rượu.
Chương 96: Trong phòng… có người.
Chương 95: Phu thê tình thâm, thật khiến người ngưỡng mộ.
Chương 94: Phu thê là chuyện thường tình.
Chương 93: Về sau cùng nàng từ từ tìm hiểu.
Chương 92: Miệng nương tử ngọt như đường.
Chương 91: Nũng nịu ôm lấy phu quân.
Chương 90: Hình như từng gặp huynh ở đâu rồi.
Chương 89: Nương tử sắp phát tài rồi đấy.
Chương 88: Hồi tưởng chuyện cũ năm xưa.
Chương 87: Thôi thì cứ thuận theo tự nhiên.
Chương 86: Hay là… cứ thử xem sao?
Chương 85: Còn ngẩn ra đó làm gì, chẳng lẽ chỉ nói suông thôi ư?
Chương 84: Phu quân, chàng gấp gáp quá rồi đó.
Chương 83: “Thừa lúc còn chưa mang thai thì thân mật nhiều chút.”
Chương 82: “Có lúc… lòng ta chẳng tự mình khống chế được.”
Chương 81: “Tâm ta… như được nàng lấp đầy rồi.”
Chương 80: “Làm sao vậy? Nàng không thích sao?”
Chương 79: “Nàng không chịu, vậy… ta làm được chứ?”
Chương 78: Biết đâu trời ban phúc, để ta tìm thấy…
Chương 77: Nương tử, nhất định phải đáp lời ta.
Chương 76: Phu thê ta là do trời se duyên.
Chương 75:“Thiếp sẽ sinh một đôi ca nhi song sinh sao?”
Chương 74: “Đào Hoa… sinh cho ta một hài nhi đi…”
Chương 73: “Nương tử là do dấm mà tưới lớn đấy à?”
Chương 72: Ngươi là kẻ từ trong hũ giấm mà sinh ra sao?
Chương 71: Ngươi mới là kẻ bội tín phụ nghĩa.
Chương 70: Lẽ nào… đã từng có hôn ước?
Chương 69: Thì ra các ngươi lại là huynh đệ đồng phụ dị mẫu.
Chương 68: Thỉnh Tần Phong tẩy trần thay y phục.
Chương 67: Tất cả thực tình khai báo.
Chương 66: Thật sự là tâm tâm niệm niệm không quên a.
Chương 65: Mở cửa đi Đào Hoa, ta biết nàng ở bên trong.
Chương 64: Ngươi tự đi mà hỏi hắn.
Chương 63: Ngươi từng nghe đến hai chữ “hồng nhan họa thủy” chưa?
Chương 62: Khẩu khí thật lớn a!
Chương 61: Thật trùng hợp, sao nàng cũng ở nơi này?
Chương 60: Bị giữ lại một mình.
Chương 59: Huyện lệnh đại nhân và Tần Phong…
Chương 58: Chỉ đành xem như chưa từng có chuyện gì.
Chương 57: Nghĩ thôi cũng đau lòng.
Chương 56: Nàng trông thấy…!!!
Chương 55: Nhất định phải nói thật.
Chương 54: Ngươi có quen với người chết ấy không?
Chương 53: Chúng ta có thể nhờ người ấy giúp đỡ.
Chương 52: Ngươi có biết người đó là ai không?”
Chương 51: Ngươi đã giết người, theo chúng ta về phủ nha điều tra!”
Chương 50: Tần Phong có ở nhà không? Mau ra đây cho ta!”
Chương 49: Nương tử, đừng đi một mình nữa…”
Chương 48: Phu quân, chàng thật là xấu xa…”
Chương 47: Phu quân ta, cả người đều là sức lực.
Chương 46: Đánh đuổi đạo tặc, chẳng phải lẽ thường sao?
Chương 45: Giờ thì nàng yên tâm rồi chứ?
Chương 44: Phu quân, thiếp muốn hỏi một điều…
Chương 43: Trong lòng phu quân có giấu bóng hồng khác.
Chương 42: Đêm nay để phu quân giúp nương tử chuyển vận.
Chương 41: Ta phải đi tìm Phu quân.
Chương 40: Ngươi chẳng phải đã đi rồi sao?
Chương 39: Đây chính là mối duyên định sẵn giữa ta và nàng.
Chương 38: Nàng thế này, ta chẳng thể an tâm mà đi làm được.
Chương 37: Ta đánh ngươi sao? Ta chỉ đang bảo vệ nương tử của ta.
Chương 36: Nếu chỉ là ta đơn phương tình nguyện thì sao?
Chương 35: Nàng ta sao lại đi cùng hai người?
Chương 34: Thiếp không ưa ánh mắt nàng ta nhìn chàng.
Chương 33: Làm ơn cho ta ở nhờ một đêm.
Chương 32: Nói dối ắt trời giáng ngũ lôi.
Chương 31: “Suỵt, trong nhà có người”.
Chương 30: Tần Phong ôm chặt tiểu nương tử.
Chương 29: Phu quân, là chàng sao?
Chương 28: Có kẻ đưa nữ nhân đến dâng cho Tần Phong.
Chương 27: Vị hôn phu cũ của Đào Hoa.
Chương 26: Có kẻ muốn đoạt thê tử của ngươi.
Chương 25: Vết sẹo trên thân Tần Phong.
Chương 24: Tần Phong thật ngốc, dám từ chối đại ân tốt lành ấy!
Chương 23: Không tin Đào Hoa, gặp hoạ thật rồi.
Chương 22: Ác mộng của Đào Hoa linh nghiệm.
Chương 21: Tần đại ca, thiếp thật lòng thương chàng.
Chương 20: Tần Phong có toan tính riêng.
Chương 19: Chẳng phải việc ấy rất nguy hiểm sao?
Chương 18: Phu quân, chàng đánh mất tiền rồi sao?
Chương 17: Lên đi, để ta cõng nàng.
Chương 16: Ta với ngươi không còn liên can, mau cút đi!
Chương 15: Tiểu nương tử nổi giấm chua.
Chương 14: Phu quân phải đối với nương tử cho thật tốt.
Chương 13: Chẳng hay… ta sắp có oa nhi rồi chăng?
Chương 12: Hi hi, tiểu muội truyền thụ kinh nghiệm.
Chương 11: Phu quân dỗ nương tử, chưa từng có kinh nghiệm phải làm sao.
Chương 10: Tiểu nương tử sợ hãi rồi sao?
Chương 9: Thật là… tâm tưởng sự thành!
Chương 8: Ừm, phu quân nàng, thật tốt.
Chương 7: Phải cứng rắn, tự mình rửa sạch oan khuất.
Chương 6: Ngốc tử, hắn là đau lòng vì ngươi.
Chương 5: Hay là… đêm nay viên phòng đi?
Chương 4: Theo chàng, ít nhất cũng được ăn thịt.
Chương 3: Gả cho ta, ngươi chính là người của ta.
Chương 2: Ta sợ thân thể ngươi chịu không nổi.
Chương 1: Nàng bị nam nhân kia nhìn thấy hết rồi.
Gửi báo cáo
Huỷ