Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 84
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:23:48
Lượt xem: 130
Trên trán Xuân Phong rớt xuống 3 vạch đen, bà cô này lắm sự quá, nhưng cô không có lý do gì để từ chối Lưu Hương. Xem ra ả cũng khá thông minh. Lấy lý do này, cô không thể thay Trần gia cự tuyệt lời cảm ơn của ả được. Vì vậy, Xuân Phong đi theo mọi người đến Trần gia, vẻ mặt u ám.
Lưu Hương vừa đến Trần gia thì ngó trước ngó sau, khiến Xuân Phong càng chán ghét. Sau khi Trần Lam Lam biết mục đích Lưu Hương đến đây, hiển nhiên cô càng ghét ả ta hơn. Đến khi Trần Thanh Thư xuất hiện, ả còn đến mức hận không thể dán mặt mình lên m.ô.n.g hắn, làm hắn không nói được một câu tử tế với Xuân Phong. Hắn cực kỳ tức giận, nhưng vì lễ nghĩa, hắn cũng không thể nổi giận với người nhà của Xuân Phong. Hắn chỉ có thể ngồi đó, u ám không nói gì. Nhưng Lưu Hương không hề nhận ra sự khó chịu của hắn mà cứ sấn đến. Cuối cùng, không chịu đựng được, hắn đành phải viện cớ, chạy trối c.h.ế.t ra khỏi nhà để trốn ả ta.
“Xuân Phong, sao ả ta lại đi cùng các ngươi vậy?” Trần Lam Lam đến cạnh Xuân Phong, chỉ vào Lưu Hương đang thèm khát nhìn bóng lưng Trần Thanh Thư, thì thầm.
“Haiz, người này mặt dày, mẹ ta lại dễ mềm lòng, biết làm thế nào được. Xin lỗi nhé, hôm nay về ta sẽ nói chuyện lại với mẹ.” Xuân Phong bối rối khi nhìn thấy Lưu Hương vô sỉ bám lấy đàn ông, quay sang xin lỗi Lam Lam. Dù sao ả ta vào đây cũng với tư cách là người nhà của cô, cô tự cảm thấy xấu hổ.
“Không sao đâu, chỉ là ta ghét tính đạo đức giả và nịnh nọt của cô ta thôi, ta nghĩ tốt hơn hết là đừng nên dây dưa với ả làm gì.” Trần Lam Lam vẫn thẳng thắn như trước. Nói xong, cô kéo Xuân Phong về phòng thì thầm mấy chuyện con gái.
“ĐI, ta dẫn các ngươi đi xem mấy cái túi ta thêu, nếu các ngươi thích thì ta cho các ngươi.” Trần Lam Lam lại trở về trạng thái tràn đầy sức sống. Năng lượng này khiến người khác chỉ cần nhìn cô thôi cũng đã thấy vui rồi.
Người ta thường nói 3 người phụ nữ ngang với 1 cái chợ, lúc này 3 cô gái cũng đang ngồi trò chuyện vui vẻ, trong phòng thỉnh thoảng vang lên tiếng cười đùa. Khi Xuân Phong và những người khác đang vui vẻ, bỗng một âm thanh giống như tiếng đồ sứ vỡ vang lên, sau đó là tiếng la het. Xuân Phong và những người khác nghe tiếng động, vội mở cửa bước ra kiểm tra thì thấy trên mặt đất có mấy mảnh sứ vỡ vụn, hoa văn tinh xảo. Bên cạnh đó là hai nha hoàn nhà Trần gia và Lưu Hương đang đứng bất động, vẻ mặt sửng sốt.
“Chuyện gì vậy? Ai làm vỡ cái này? Nói nhanh!” Trần Lam Lam xác định tình huống, quay qua đập bàn rầm một cái, khiến trà trong chén sánh ra ngoài. Kể cả trong trạng thái tức giận hiếm gặp, trông cô vẫn khí chất, nữ tính.
“Hồi bẩm tiểu thư,…thưa…..thưa…” hai nha hoàn đã sợ đến run rẩy, nói năng lắp bắp.
“Chuyện gì? Sao không nói cho rõ ràng? Đây là chiếc bình cha ta yêu thích nhất. Ngươi có biết hậu quả khi làm hỏng nó không? Nói rõ chuyện này cho ta, nhanh!” Trần Lam Lam càng tức giận hơn.
Đây là món quà sinh nhật mà đại ca dã đi mấy trấn mới tìm được, cũng là món mà ông yêu thích nhất, Bây giờ đã vỡ tan tành, sao ông không tức giận được.
“Là cô ấy! Lưu Hương, Là Lưu Hương cô nương đã làm vỡ.” hai nha hoàn thấy thế, quỳ xuống, nhất loạt khai tên Lưu Hương. Ngày thường Trần Lam Lam rất hiền lành, hôm nay tức giận đến mức như thế, họ cũng nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-84.html.]
Trần phu nhân cũng nghe thấy tiếng động trong sảnh, dẫn mẹ Xuân Phong ra xem, đúng lúc Trần Lam Lam đang hỏi chuyện nha hoàn. Lưu Hương ngơ ngác. Ả ta làm vỡ chiếc bình quý, lại còn bị 2 nha hoàn bắt quả tang. Liệu ả có đủ tiền đền bù không? Cha ả mà biết sẽ lột da ả mất. Mải suy nghĩ, ả còn quên cả hành lễ với Trần phu nhân và mẹ Xuân Phong, vẻ mặt ngu ngốc này khiến Trần phu nhân kín đáo chau mày.
“Chuyện gì mà ồn ào vậy?” Trần phu nhân lấy lại vẻ mặt hiền lành và bình tĩnh.
“Mẹ, chiếc bình ưa thích của cha vỡ mất rồi, con đang truy hỏi người làm/” Trần Lam Lam nhìn thấy mẹ, chạy đến nắm tay bà, còn quay qua liếc liếc Lưu Hương.
Chiếc bình xinh đẹp đang yên đang lành sao lại vỡ?” Trần phu nhân nghi ngờ hỏi, bà biết người làm trong phủ đều rất tận tâm, cẩn thận trong công việc. “Thôi, các ngươi đứng dậy hết đi, nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra.” Trần phu nhân nhìn 2 nha hoàn đang quỳ.
“Đa tạ phu nhân. Thưa phu nhân, bình hoa bị Lưu Hương tiểu thư làm vỡ. Chúng nô tài đang định bưng trà lên cho tiểu thư, vừa vào cửa đã thấy Lưu Hương tiểu thư đang đứng, bình hoa đã vỡ rồi ạ.” Hai nha hoàn thay phiên nhau ní.
“Có đúng không?” Trần phu nhân nhìn về Lưu Hương, hỏi. Sắc mặt bà bình tĩnh, không có tức giận hay bất cứ chút cảm xúc nào khác, nhưng Lưu Hương vẫn cảm nhận được một cỗ áp lực vô hình.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Con xin lỗi, phu nhân, con không cố ý. Con thật sự không cố ý…Con thấy chiếc bình này đẹp nên ….” Lưu Hương sợ đến mức quỳ xuống xin lỗi, mắt đỏ hoe.
Trước đây, Trần phu nhân đã vô tình biết được nhà đại bá đối xử không tốt với nhà Xuân Phong, thậm chí có thể nói là khắc nghiệt. Vì vậy, ấn tượng ban đầu của bà về cô gái này đã không tốt chút nào. Mấy hôm trước, Lam Lam lại còn kể cho bà nghe chuyện ả ta mặt dày xin đi nhờ xe về. Bà biết ngay là ả ta có âm mưu trèo cao, lại càng thêm chán ghét.
“Thôi, hỏng rồi thì thôi, nói nữa cũng vô ích. Ngươi cút đi.” Trần phu nhân lãnh đạm nói, không hề có chút gay gắt hay khách khí. Khi Lưu Hương đứng dậy chuẩn bị ra ngoài, bà lại nói thêm: “Nếu không có việc gì thì nên ở nhà chăm chỉ học thêm nữ dục, nữ đức.”
Lưu Hương nghe những lời này, mặt đỏ bừng, vội vàng cúi đầu nói: “Cảm ơn phu nhân đã dạy dỗ, Lưu Hương đã biết sai ạ.”
Cuối cùng, Trần phu nhân sai người hầu dẫn ả ra khỏi nhà.
Trên đường về, ả ta suy nghĩ, không biết có phải ý Trần phu nhân là chê ả vô đức, vô sỉ không? Sau cùng, ả ta vẫn kết luận chuyện này ắt hẳn là do Xuân Phong đứng sau gây chuyện, nên Trần phu nhân nói bóng nói gió với ả như thế.