Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 83

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:23:35
Lượt xem: 120

“Con cũng mới tới thôi ạ.” Lưu Nhất Hiên nhẹ nhàng trả lời.

Cả nhóm lên xe bò, tiến về thị trấn. Đứng trước cổng tường, Xuân Sinh hồi hộp, giở đồ dùng ra sắp xếp lại. Xuân Phong nhìn kỹ khung cảnh trường: một khoảng sân rộng, hai bên là lớp học, một bên dành cho lứa thanh niên, một bên dành cho những cậu bé nhỏ hơn. Ngoài ra, trong dân còn trồng thêm một số loại cậy, hoa cỏ, tạo cảm giác thanh nhã. Hơn nữa, vị trí ở đây cũng rất yên tĩnh, phù hợp để học bài.

Ừm, Xuân Phong thấy môi trường ở đây khá ổn, cô khá hài lòng. Người tiếp đón nhà Xuân Phong là Trương tiên sinh. Ông là người đàn ông trung niên gầy gò, có ria mép, ít nói, làm người đối diện có ấn tượng là ông nghiêm túc và cứng nhắc, nhưng thực ra ông là một người tốt. Ông trấn an mẹ Xuân Phong, nóii bà không phải lo lắng, mọi người ở đây sẽ chăm sóc Xuân Phong. Cứ như vậy, mẹ Xuân Phong và mọi người rời khỏi trường học.

Sau khi rời trường học, mẹ Xuân Phong muốn đến tiệm vải, tất nhiên Lưu Nhất Hiên ở lại trường, không đi cùng mọi người. Đến nơi, mẹ Xuân Phong nhờ bà chủ lấy ra tấm lụa đỏ tốt nhất hiệu, lúc này, Xuân Phong đã biết mẹ đến đây làm gì. Mẹ cô đang mua vải may váy cưới cho đại tỷ. Theo phong tục ở đây, người con gái đủ 15 tuổi, làm lễ trưởng thành xong sẽ bắt đầu tự chuẩn bị của hồi môn cho mình, trong đó quan trọng nhất là váy cưới. Váy cưới nhất định phải do chính cô gái tự thêu. Váy cưới càng đẹp, hình thêu càng tinh xảo, càng chứng tỏ đó là người con gái đức hạnh, hiền mẫu, cuộc sống tương lai sẽ càng hạnh phúc. Cho nên lần này ngoài đưa Xuân Sinh đi nhập học, mẹ Xuân Phong còn đặc biệt đến đây chọn loại vải tốt nhất cho Xuân Vũ.

“Phu nhân, xem thử đi, ở đây đều là những tấm lụa đỏ tốt nhất chỗ bọn ta. Chúng đều được chuyển về từ Kinh thành.” Thấy 3 mẹ con ăn mặc tinh xảo, chỉnh tề, bà chủ liền nghĩ đây chắc chắn là phu nhân nhà giàu, tất nhiên sẽ nhiệt tình giới thiệu.

“Vũ Nhi, con thích cái nào?” mẹ Xuân Phong quay lại hỏi ý kiến con.

“Mẹ, con thấy cái này rất đẹp.” Xuân Vũ đỏ mặt, chỉ vào tấm vải mịn màng, tinh xảo nhất ở giữa. Dù là cô gái nào, khi chưa xuất giá, sẽ luôn ngại ngùng khi nhắc đến chuyện này.

Xuân Phong thấy vậy, liền ở bên cạnh chọc chọc, trêu chọc cô.

“Vậy lấy cái này đi. Bà chủ, mảnh này bán thế nào?” mẹ Xuân Phong thấy vẻ ngượng ngùng của con gái, quay lại hỏi bà chủ.

“Tấm này sao? Cô nương thật tinh mắt, đây là mảnh lụa tốt nhất trong cửa hàng nhà chúng tôi, cả cửa hàng cũng chỉ còn mỗi chừng này, nên ta sẽ bán rẻ cho cô nhé. Tôi lấy 12 lạng thôi, thế nào?” bà chủ thấy mẹ Xuân Phong hỏi, biết là sắp chốt đơn được rồi, mỉm cười bước tới.

“Được, vậy lấy cái này đi!” mẹ Xuân Phong vui vẻ lấy tiền ra.

Xuân Vũ ở một bên ngơ ngác, bình thường mẹ cô rất tằn tiện, nhưng lúc tiêu tiền cho cô có thể đưa ra 12 lạng bạc mà không chớp mắt. Mãi cho đến khi bước ra khỏi tiệm vải, cô mới thì thầm với mẹ: “Mẹ ơi, miếng lụa này đắt quá”.

Mẹ Xuân Phong nhìn 2 cô con gái, mỉm cười: “Các con là con của mẹ. Trước đây là do mẹ vô dụng, không thể cho con những thứ tốt nhất. Giờ chúng ta đã có điều kiện hơn, tất nhiên mẹ sẽ cho con thứ tốt nhất. Số tiền này là do các con tự kiếm ra, chả nhẽ lại tiêu hết lên người mẹ?”

“Mẹ, cảm ơn mẹ.” Xuân Vũ cảm động đến sống mũi đau nhức, ôm lấy cánh tay mẹ, khẽ gọi.

“Đúng vậy, kết hôn là chuyện trọng đại, đương nhiên váy cưới cũng phải chọn cái tốt nhất, huống chi người dùng lại là đại tỷ của ta.” Xuân Phong cũng vui vẻ đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-83.html.]

- Mẹ, vẫn còn sớm, mẹ có muốn vào thăm dì không? Đã lâu rồi không gặp nhau, chắc dì nhớ mẹ lắm. Lần trước rời đi dì cũng dặn là có cơ hội phải đến thăm dì.

- Ừ, cũng lâu rồi chúng ta không gặp nhau. Đi mua vài món quà đi, chúng ta ghé qua đó chút.

Mẹ Xuân Phong cũng cảm thấy nhớ người bạn lâu rồi không gặp nên liền đồng ý. Thế là một nhà 3 người đi đến hàng trái cây, định mua một ít mang theo, nhưng không ngờ lại gặp người mà họ không muốn gặp.

“Ơ, đây không phải là Tam thẩm sao? Sao hôm nay lại đi mua sắm vậy?” Vẻ mặt Lưu Hương vẫn gay gắt như xưa.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Ta đưa đệ đệ con đến trường, nhân tiện đi dạo.” mẹ Xuân Phong là người phụ nữ hiền lành, nên vẫn nhẹ nhàng trả lời.

“Ồ, Xuân Sinh cũng đi học rồi sao? Xuân Sinh với Lưu Thăng học cùng trường đó, để 2 đứa nó bầu bạn cũng được.” không biết tại sao, lời nói của Lưu Hương hôm nay không còn chứa ác ý như trước nữa, nhưng tất nhiên là không có tí chân thành nào.

Đúng lúc này, ông chủ mang một giỏ hoa quả ra. Lưu Hương vừa nhìn đã biết là quà tặng, nghĩ nghĩ, vội vàng bước tới: “Tam thẩm, thẩm đi thăm ai mà mua giỏ quà lớn vậy?”

Xuân Phong nghe Lưu Hương nói, bắt đầu thấy mất kiên nhẫn, nhưng mẹ cô đã nắm tay cô lại, không cho cô phản ứng.

“Ừ, ta đến thăm một người bạn cũ thôi.” Mẹ Xuân Phong vẫn nở nụ cười dịu dàng.

“Thế sao? Ta chưa nghe Tam thẩm nói có bạn cũ ở đây bao giờ.” Lưu Hương giả vờ mơ hồ.

Xuân Phong không chịu được nữa, trực tiếp nhảy ra mắng: “Ngươi chỉ là một hậu bối, ngươi nghĩ ngươi biết hết bạn bè của mẹ ta sao? Hay muốn mẹ ta phải xin phép ngươi mới được đi thăm bạn?”

“Chỉ là ta lo lắng cho Tam thẩm chút thôi, sao ngươi lại nói ta thế?” Lưu Hương bỗng nhiên tỏ ra uỷ khuất, quầng mắt đỏ lên.

Mẹ Xuân Phong thấy thế, lập tức kéo con gái lại, nói: “Hương nhi, muội muội con thẳng tính, chứ không có ý gì đâu. Ta đến Trần gia thăm bạn cũ một chút.”

“Trần gia, là Trần gia của Trần Lam Lam à?” Lưu Hương nghe được đáp án, lập tức trở mặt vui vẻ, hoá ra là Trần gia. “Vậy Hương nhi có thể đi cùng Tam thẩm không? Lần trước ta đi nhờ xe Trần tiểu thư về còn chưa kịp cảm ơn.” Đầu óc ả ta bắt đầu xoay chuyển, cuối cùng cũng tìm được lý do có phần hợp lý.

Xuân Phong biết thừa ả ta chỉ đang tìm cơ hội gặp gỡ Trần Thanh Thư, nhưng cô chưa kịp nói gì thì mẹ đã đồng ý: “Ừ, vậy đi cùng chúng ta đi.”

Loading...