Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 82

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:23:11
Lượt xem: 84

Lúc thanh toán, cô lấy thêm một ít giấy mực. Chỉ 3, 4 quyển sách, thêm một ít giấy mực, thế mà cô phải thanh toán tận hơn 10 lạng bạc. Sách này đắt như vàng í, Xuân Phong thầm nghĩ.

Xuân Phong về thẳng làng bằng xe ngựa, Lưu Nhất hiên nhất quyết giúp Xuân Phong khiêng đồ vào nhà. Xuân Phong vốn không cần sự giúp đỡ của Lưu Nhất Hiên, mấy việc này cô và Xuân Vũ có thể làm được, nhưng hắn ta quá nhiệt tình nên cô cũng mặc kệ. Nhưng việc này lại bị Lý Linh Linh đang trốn sau gốc cây nhìn thấy. Cô ta nhìn thấy, ngọn lửa đố kỵ bắt đầu bốc lên, nghiến răng nghiến lợi, tức giận quay về nhà.

“Được rồi, hôm nay cảm ơn Lưu ca ca nhiều, ngươi có muốn vào nhà uống nước không?” dù sao hắn cũng vừa hỗ trợ cô, không mời vào nhà thì có chút thất lễ, nhưng nhà cô hiện tại toàn là phụ nữ, nên cô cũng khá e ngại.

“Thôi, không cần đâu, người nhà đang chờ ta về. Mọi người vào nhà đi, hẹn dịp khác nhé.” Lưu Nhất Hiên lịch sự từ chối Xuân Phong, mỉm cười tạm biệt rồi rời đi.

Mãi đến khi Lưu Nhất Hiên đi khuất, Xuân Vũ mới chọc chọc tay Xuân Phong, hỏi: “Sao hôm nay Lưu ca ấm áp thế nhỉ, chả giống bình thường chút nào.”

“Ai biết được, có khi hắn thấy 2 chúng ta đều là con gái yếu đuối nên giúp thôi.” Xuân Phong nhìn về hướng Lưu Nhất Hiên vừa rời đi, cũng thắc mắc. Nhưng cô không nghĩ nhiều, chỉ khiêng mấy cái túi vào trong.

Sau bữa tối, Xuân Phong lấy sách mới ra đưa cho Xuân Sinh.

“Xem này, ta mua sách cho đệ, đệ đọc xem có  hiểu không?” Xuân Phong mỉm cười nhìn Xuân Sinh, nay cậu đã cao gần bằng cô.

Xuân Sinh nghe nói có sách mới, mắt sáng lên, nhanh chóng cầm sách lên đọc. “Nhị tỷ, sao tỷ biết đệ cần những cuốn này? Mấy hôm trước Lưu tiên sinh mới nhắc đến, nói là đi học cần mấy cuốn này.” Xuân Sinh hưng phấn nhìn chị.

“À, thế sao, chính Lưu ca chọn cho đệ đấy. Chắc hắn cũng đi học nên biết.”Xuân Phong thành thật trả lời. “Mọi thứ đều đã ổn cả rổi, ngày kia ta đưa đệ đi học.” Xuân Phong thấy không thể trì hoãn việc đưa Xuân Sinh xuống trấn hoc nữa, khai giảng đã qua được mấy hôm rồi.

“Vâng, cuối cùng đệ cũng được đến trường rồi!” Xuân Sinh vui vẻ đồng ý. Thấy sự vui vẻ của Xuân Sinh, Xuân Phong bỗng thấy ấm áp, xoa xoa đầu cậu.

“Tỷ tỷ, nam nữ thụ, thụ bất thân, tỷ tỷ đừng làm vậy với đệ nữa.” tiểu gia hoả ngẩng đầu nghiêm túc nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-82.html.]

“Haha tiểu tử này, ngươi học được nhiều rồi, giờ bắt đầu khoe khoang đúng không! Nhanh đi đọc sách đi,” Xuân Phong  sửng sốt mất mấy giây, rồi vỗ vai Xuân Sinh.

“Tỷ tỷ, đệ đã nói rồi, tỷ đừng động vào đệ thế nữa, sao tỷ vẫn cứ làm thế.” Xuân Sinh bĩu môi bất lực.

“Được rồi, được rồi, ta không động vào đệ nữa. Nhanh thu dọn đồ đạc đi.” Xuân Phong trêu chọc xong, lại nghiêm túc nói.

“Vâng” Xuân Sinh gật đầu rồi chạy vào phòng. Xuân Phong nhìn bóng lưng em trai, bất giác mỉm cười.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

“Sao con lại trở về cùng Lưu Nhất Hiên vậy?” Thấy Xuân Phong bước vào, mẹ thả kim chỉ xuống, thắc mắc.

“Chúng con gặp nhau trên đường lên huyện, rồi đi cùng xe.” Xuân Phong đặt cốc nước xuống, trả lời ngắn gọn.

“Ra ngoài có người quen đi theo cũng tốt, nhưng ở trong thôn vẫn nên để ý chuyện này. Mẹ không phải là người hay suy diễn, nhưng trong thôn không thiếu người như vậy.” Mẹ Xuân Phong nhẹ nhàng rặn dạy cô.

“Mẹ, con tự có chừng mực.” Xuân Phong cũng biết mẹ đang lo lắng cho mình, dù sao cũng là khuê nữ, cần để ý đến thanh danh. Tuy Xuân Phong là người chẳng quan tâm đến mấy thứ này, nhưng rơi vào thế giới này, cũng đánh thay đổi để thích ứng với môi trường. Cũng coi như cô làm thế để tự giảm bớt phiền toái cho bản thân thôi. Từ khi đến đây, cô đã lỡ yêu thích cuộc sống yên bình thế này. Cô không muốn phí thời gian cho những mưu mô, toan tính, chỉ muốn sống cuộc sống tốt đẹp, ấm áp bên gia đình thế này. Nhưng đôi khi, cuộc sống sẽ không như bạn mong muốn.

Lại là một đêm yên tĩnh, sáng hôm sau, Xuân Phong dậy sớm tập thể dục như thường lệ. Cô vẫn chạy bộ và tập các bài thể lực, luyện độ dẻo dai hàng ngày. Hôm nay, cô cảm thấy khả năng nhảy của cô đã đến một tầm cao mới, cô có thể nhảy lên 2, 3 m. Sự thay đổi này rõ rệt hơn kể từ giấc mơ kia của cô, hay nói cách khác, từ khi thân thể cô ở thế kỷ 21 thực sự c.h.ế.t đi, cơ thể cô ở đây ngày càng linh hoạt, nhẹ nhàng. Ban đầu cô không nhận ra, mãi cho đến một buổi sáng, cô ra ngoài, gặp phải chút chuyện nhỏ, mới phát hiện ra khả năng nhảy của mình tiến bộ đến thế. Nhưng Xuân Phong cảm thấy khả năng này quá vô dụng, ở đây cũng không có Thế vận hội cho cô tham gia.

Tập thể dục xong, Xuân Phong lại đến nhà trưởng thôn, nhờ ông thông báo với mọi người là ngày kia có thể đến nhà cô mua hạt giống. Tất nhiên ở đây cô gặp lại Lưu Nhất Hiên. Sau khi biết ngày mai Xuân Phong sẽ đưa Xuân Sinh đi nhập học, hắn nhiệt tình đề xuất dẫn đường, vì hắn cũng học ở đó. Xuân Phong thấy việc này đối với Xuân Sinh cũng là chuyện tốt. Xuân Sinh đi học xa, có người chăm sóc, cô cũng yên tâm hơn, vì vậy cô vui vẻ đồng ý.

Sáng hôm sau là ngày Xuân Sinh nhập học, cả nhà Xuân Phong ăn mặc chỉnh tề, chuẩn bị đi cùng cậu. Ngoài việc cất nhà mới, đây chính là việc lớn nhất của nhà Xuân Phong. Khi họ đến cổng làng, đã thấy Lưu Nhất Hiên đứng đợi ở đó. Khi thấy nhà Xuân Phong đến, hắn tiến đến, lịch sự chào hỏi mẹ Xuân Phong.

“Chào thẩm”

“Được rồi, đi thôi, ngươi đợi lâu rồi đúng không?” mẹ Xuân Phong ân cần hỏi.

Loading...