Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 68
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:19:36
Lượt xem: 137
Xuân Phong thực sự hết nói nổi với cô gái này, không biết cô lớn lên thế nào mà ngay cả những thứ cơ bản này cũng không biết. Nhưng nghĩ lại, không phải tất cả những đứa trẻ lớn lên trong gia đình giàu có đều thế sao? Mặc quần áo chỉ cần duỗi tay, muốn ăn chỉ cần mở miệng, mười ngón tay không dính nước mưa, làm sao biết được những thứ này? Xem ra yêu cầu của mình quá cao rồi, đây cũng không phải thể kỉ 21 của cô.
Trần Lam Lam ngồi một bên vẽ vòng tròn, làm sao cô biết được. Mấy thứ này cô đều biết, nhưng chỉ biết sau khi chúng được nấu chín, chứ nhìn đồ tươi thế này cô không nhận ra.
……
“Của ngươi đây, ta nhặt xong rồi.” Trần Lam Lam đưa rổ rau cho Xuân Phong
“Ồ, nhanh vậy sao, cảm ơn nhé.” Xuân Phong thầm nghĩ, chẳng lẽ mình nghĩ sai cho cô bé này rồi sao, cũng được việc phết mà. Nhưng khi cô nhìn rổ rau, lập tức hoá đá. Chậu rau nhỏ xinh của cô, lá non lá già thì thôi chấp nhận đi, nhưng còn có cả lá vàng, lại còn cả gốc nữa! Một mớ rau và bùn đất trộn lẫn với nhau, quá là khủng khiếp rồi!
Xuân Phong thầm mặc niệm cho cây bắp cải nhỏ.
“Sao vậy, có chuyện gì à?” Trần Lam Lam đứng đó, vẻ mặt ngơ ngác.
Xuân Vũ thấy lạ, cũng bước tới nhìn rổ rau, cố mãi mới dừng được cười, quay người đi ra vườn hái thêm rau.
“Không có gì, là do ta, ta không chỉ cho tỷ cách làm, cũng không nhìn xem tỷ làm thế nào.” Xuân Phong tựa như đang an ủi Lam Lam, cũng là đang an ủi chính bản thân mình.
“Lam Lam, hay tỷ ngồi đây nói chuyện với ta đi, ở đây cũng hết việc cho tỷ làm rồi.” Xuân Phong nghĩ chắc để Lam Lam ngồi ở vị trí “ ban cố vấn” sẽ thích hợp hơn.
“Ừ, được.” Trần Lam Lam cũng không suy nghĩ nhiều, liền tìm một chỗ ngồi xuống, bắt đầu nói chuyện cùng Xuân Phong.
“Xuân Phong à, chúng ta là tỷ muội tốt, sau này ngươi thường xuyên đến nhà ta chơi đi, ở nhà một mình chán chớt.” Lam Lam chống tay lên cằm, ngẩng mặt nói chuyện.
“Ta lại sợ sau này tỷ không còn cơ hội buồn chán nữa đâu.” Xuân Phong nhìn Lam Lam, cười thần bí.
“Tại sao vậy?” Lam Lam có chút không hiểu.
“Tỷ nhìn xem, mẹ chúng ta nói chuyện không ngừng nãy giờ, tất nhiên là sẽ gặp nhau thường xuyên rồi. Thế không phải là tỷ được ra ngoài chơi cùng chúng ta sao? Không buồn chán nữa đâu, tỷ tỷ à, lúc đó chỉ sợ tỷ mệt phát khóc thôi.” Xuân Phong cười giải thích.
“Ừ nhỉ, vui quá, Xuân Phong đúng là ngôi sao may mắn của ta!” Lam Lam cười rạng rỡ.
“Sao ta lại là ngôi sao may mắn của tỷ?” Xuân Phong vừa xào rau vừa hỏi.
“Ngươi xem, nếu như chúng ta không gặp nhau, thì chúng ta cũng sẽ không đến đây, cũng không gặp mẹ ngươi. Ngươi biết đó, mẹ ta sẽ không tuỳ tiện ra ngoài. Lại nói trước đây ngươi còn từng cứu mẹ ta. Thế không phải ngươi chính là ngôi sao may mắn của ta sao” Lam Lam càng nói càng nhiệt tình.
“Thật sao? Vậy sau này phải ôm đùi ta chặt vào nhé!” Xuân Phong trêu chọc
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-68.html.]
“Đương nhiên rồi.” Lam Lam cũng không để ý chút nào, vui vẻ gật đầu.
Không bao lâu, đồ ăn đã chuẩn bị xong, Xuân Phong bày hết đồ ăn lên bàn rồi ra phòng khách mời hai người mẹ đang trò chuyện không rời.
"Ủa, đại ca đâu? Sao không thấy người đâu? " Trần Lam Lam cũng đi theo vào phòng khách, không thấy đại ca thì thắc mắc.
“Đại ca con bảo đi dạo chút, con đi xem xem đại ca có ở trong sân không.” Trần phu nhân nói với Lam Lam, nắm tay mẹ Xuân Phong cùng nhau đến bàn ăn.
“Đại ca..Đại ca ơi, đến giờ ăn rồi!” Trần Lam Lam gọi to mấy lần nhưng không thấy anh trai có động tĩnh gì, liền lắc lắc cái ghế. Quả nhiên, việc này có tác dụng, Trần Thanh Thư lập tức tỉnh dậy.
“Ủa, ta ngủ quên mất!” Trần Thanh Thư có chút kinh ngạc, có lẽ bởi ánh nắng quá ấm áp và dễ chịu, nên anh mới thả lỏng bản thân như vậy.
“Được rồi, nhanh đi ăn thôi, Xuân Phong nấu nhiều món lắm, trông ngon tuyệt.” Nói xong, cô xoay người chạy vào nhà.
Ngay khi mọi người ngồi vào bàn ăn, Xuân Sinh cũng trở về.
Mẹ vội gọi Xuân Sinh:”Xuân Sinh đến đây nào, chào dì đi con. Còn đây là Thanh Thư ca ca và Lam Lam tỷ tỷ”. Theo lời giới thiệu của mẹ, Xuân Sinh lần lượt lễ phép chào hỏi mọi người. Trần phu nhân cũng rất thích Xuân Sinh. Tuy bây giờ mới hơn 7 tuổi, nhưung sau hơn nửa năm ăn uống đầy đủ, cậu trắng trẻo, mềm mại, cũng cao lên rất nhiều, trông rất đáng yêu. Cuối cùng, Xuân Sinh ngồi cạnh Trần Thanh Thư, nói chuyện về học tập. Trần Thanh Thư cảm thấy đứa trẻ trước mặt tuy còn nhỏ nhưng lại có tầm nhìn sâu rộng, cách suy nghĩ cũng rất sâu sắc, độc đáo, tương lai chắc chắn sẽ trở thành một trụ cột của đất nước.
“Tất nhiên rồi, tỷ tỷ của đệ tài giỏi như vậy cơ mà, đệ cũng không thể kém cỏi được”
Trần Thanh Thư cười lắc đầu, không hiểu được loại logic kỳ lạ này. Nhưng bất kể logic này là thế nào, gia đình này thật thú vị!
“Xuân Phong, là con nấu cả bàn đồ ăn này à?” Trần phu nhân hơi sốc trước một bàn đầy thức ăn.
“Vâng, dì thử tay nghề của con đi.” Xuân Phong cầm đũa gắp một miếng cá cho Trần phu nhân.
“Ừ, ta thử xem…Ừm, thật sự rất thơm, ngon, còn ngon hơn cả đồ đầu bếp nhà ta nấu.” Trần phu nhân không chút do dự, khen ngợi.
“Vậy dì ăn nhiều chút!” Xuân Phong vui vẻ khi được Trần phu nhân khen ngợi. Cô là người có tâm hồn ăn uống, cũng thích nấu ăn, được người khác khen ngợi, tất nhiên là cô rất vui.
Lam Lam nghe mẹ khen, nhanh chóng cầm đũa lên bắt đầu ăn. Cô ăn một miệng đầy thức ăn, đến mức không nói được, chỉ có thể giơ ngón tay cái lên với Xuân Phong, khen ngợi. Trần Thanh Thư lại ăn rất tao nhã, nhưng cũng ăn rất nhiều. Xuân Phong gắp cho mọi người trước, rồi mới bắt đầu ăn. Cô ăn không nhã nhặn nhưng cũng không vồ vạp, giống như ăn một mình ở nhà, rất tự nhiên. Đây là bữa ăn vui vẻ nhất mà Xuân Phong từng ăn kể từ khi đến đây, cũng là ngày Xuân Phong hạnh phúc nhất. Ăn xong, Lam Lam vỗ cái bụng tròn vo của mình, hài lòng, vui vẻ thở ra.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Ngon quá, ăn nhiều quá, ta không đi nổi nữa rồi. Xuân Phong, thật là hâm mộ ngươi. Nói cho ta biết đi, sao ngươi nấu được ngon vậy? Thật là muốn ngày ngày đều ở với ngươi.”
“Vậy tỷ ở lại thêm vài ngày đi, dì cũng thế. Hai người đã lâu không gặp, chắc chắn có nhiều điều muốn nói.” Xuân Phong mỉm cười nhìn Lam Lam, rồi nói với Trần phu nhân.
“Đúng vậyl Vân Chi tỷ, lần này chúng ta phải ôn lại chuyện cũ một phen.’ Mẹ Xuân Phong thuyết phục.
“Được rồi, nếu ngươi đã nói như vậy, ta làm gì có lí do từ chối.” Trần phu nhân mỉm cười nói.
“Dì à, dì ngồi nói chuyện với mẹ, con đi xếp phòng cho mọi người.” Xuân Phong thấy Trần phu nhân đồng ý, liền kéo mọi người đi về phòng.