Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 607

Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:19:15
Lượt xem: 15

Ai ngờ đại phu kia nghe Bách Lý Mặc Thần nói, lập tức nổi giận, nói.

"Na phu tử ta chưa bao giờ nói dối, sự tích của thủ lĩnh Thánh hi truyền từ đời này sang đời khác, tất cả dân chúng Na Thần đều nghe nhiều đến thuộc lòng, thậm chí bây giờ, thủ lĩnh cũng có thể dựa vào phúc lợi của thủ lĩnh Thánh hi, sử dụng sấm sét trừng phạt những kẻ ác làm hại Na Thần."

Bách Lý Mặc Thần cũng không tranh luận với Na phu tử, sắc mặt vẫn bình tĩnh như trước, thấy Lam Dịch đã mua xong cồn i - ốt, cười cười với đại phu, liền cùng Xuân Phong đi.

Thật lâu sau khi ra khỏi y quán, Xuân Phong vẫn đang suy nghĩ lời của đại phu kia.

"Không được, bây giờ chúng ta lập tức trở về."

Nói xong, dưới chân Xuân Phong như nổi gió, cả người vội vàng bước nhanh về phía trước.

"Làm sao vậy? Vừa mới đi ra ngoài sao lại muốn trở về?"

Xuân Phong nói: "Chờ khi trở về ta sẽ giải thích với chàng."

Xuân Phong trở về, lập tức bảo Hạ Tư Ngạn đi tìm Tề chưởng quỹ lần nữa, bảo Tề chưởng quỹ lấy một ít vải vóc thuần bông cùng dây thép mảnh tới.

Bách Lý Mặc Thần không hiểu, "Được rồi, nàng làm mấy thứ này làm gì?"

Xuân Phong nói: "Ta cảm thấy lời chưởng quỹ vừa rồi có thể là sự thật, có lẽ tộc trưởng thật sự có thiết bị có thể kích hoạt sấm sét, các ngươi ngày mai phải đến phủ tộc trưởng, không thể không chuẩn bị cẩn thận một chút."

Bách Lý Mặc Thần hoài nghi nhìn Xuân Phong, "Nàng cũng tin những lời nói dối kia?"

Là người sinh ra và lớn lên ở Thiên An, Bách Lý Mặc Thần tất nhiên không tin những lời kia, cho rằng là Na Thần vì đề cao hình tượng tộc trưởng Thánh hi, cố ý thần thánh hóa mà thôi.

Nhưng một người cũng xuyên không như Xuân Phong lại hoàn toàn khác, Thánh hi tộc trưởng nếu có thể phát minh nhiều đồ vật như vậy, vậy hắn lợi dụng cuộn dây đồng phát minh ra thiết bị phóng điện đơn giản cũng không phải không có khả năng, không thể không đề phòng.

Nhưng những điều này không có cách nào giải thích với Bách Lý Mặc Thần, Xuân Phong đành phải nói.

"Mặc kệ tin hay không, chuẩn bị nhiều một chút cũng không có gì sai."

Bách Lý Mặc Thần nhìn Xuân Phong bận rộn mày mò thứ mình không biết, cái loại cảm giác buồn bã không thể giải thích này lại tới nữa, cảm giác người trước mắt sẽ biến mất bất cứ lúc nào.

Hàm Châu và Phủng Nguyệt tự nhiên cũng chú ý tới vương gia nhà mình một mực nhìn chằm chằm vương phi, thậm chí cũng không có chớp mắt.

Hai người liếc nhau, lặng lẽ nhịn cười, Phủng Nguyệt tiến lên nói.

Vương phi, kiểu dáng quần áo này ta và Hàm Châu đều đã khắc ghi trong lòng, không bằng vương phi giao cho bọn ta đi.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Xuân Phong không nghi ngờ gì nàng, nói: "Vất vả cho hai người rồi."

Sau khi Hàm Châu và Phủng Nguyệt rời đi, Bách Lý Mặc Thần nhìn đống vải vóc và kim chỉ bày trước mặt Xuân Phong, không khỏi nhíu mày nói: "Oanh Nhi đâu?"

Bách Lý Mặc Thần không nhìn thấy bóng dáng con gái, trong lòng có chút không vui.

Xem ra từ khi con gái đi tới Na Thần đến nay, hắn đã rất ít nhìn thấy bóng dáng con gái, trong lòng luôn luôn có chút cảm giác bất an.

"Lúc thuộc hạ trở về, thấy quận chúa cùng nhị vương tử đi ra ngoài, Huyền Dịch đã đi theo."

Lam Dịch ở bên cạnh nói.

Bách Lý Mặc Thần nghe xong, không khỏi nhíu mày, tại sao lại là Nam Ngự Phong?

Xuân Phong mặc dù có chút lo lắng, nhưng nghe thấy có Huyền Dịch đi theo, cũng không nói gì, tiếp tục công việc trên tay.

Bách Lý Vân Oanh cùng Nam Ngự Phong ra ngoài cách bộ tộc một khoảng thật xa, ở phía trước chính là sâu trong núi lớn, Bách Lý Vân Oanh không khỏi dừng bước.

"Chúng ta đây là đang đi đâu?"

Nam Ngự Phong dịu dàng nói: "Oanh Nhi đừng sợ, phía trước chính là ngọn núi thiêng liêng của Na Thần chúng ta, núi Khổng Tước, ở Na Thần chúng ta, mỗi một đôi nam nữ, đều phải nhận được sự phù hộ của khổng tước mới có thể nhận được hạnh phúc chân chính."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-607.html.]

Bách Lý Vân Oanh nghe xong, trên gò má lập tức hiện ra vẻ ngượng ngùng.

"Ngươi nguyện ý cưới ta?"

Nam Ngự Phong hỏi ngược lại: "Ngươi không muốn gả cho ta sao?"

Bách Lý Vân Oanh kích động nói, "Ta đời này yêu nhất người chính là ngươi, vì ngươi ta nguyện ý trả tất cả mọi giá!"

Huyền Dịch vừa thấy Bách Lý Vân Oanh kích động, sợ nàng nhất thời xúc động làm ra chuyện gì không thể cứu vãn được, không khỏi tiến lên nói: "Quận chúa......"

Chỉ là nhắc nhở Bách Lý Vân Oanh một tiếng, Huyền Dịch quay đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Nam Ngự Phong, lạnh lùng nói.

"Nhị vương tử, ngài không cảm thấy lén lút nói những lời như vậy đối với một nữ tử như quận chúa, có phải là không biết xấu hổ không? Tuy Thiên An và Na Thần hiện tại quan hệ giao hảo, nhưng xin nhị vương tử hãy cẩn thận với những gì ngài nói, nếu không thì..."

Huyền Dịch còn chưa kịp nói hết thì đã bị một tiếng hét tức giận đột ngột cắt ngang.

"Ngươi câm miệng!"

Bách Lý Vân Oanh bỗng nhiên quay đầu lại, đối với Huyền Dịch tức giận quát: "Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm, bất kỳ kẻ nào cũng đừng nghĩ ngăn cản ta cùng Ngự Phong ở bên nhau, phụ thân và mẫu thân cũng không thể được!"

"Quận chúa!!"

Huyền Dịch nghe vậy nhíu mày thật sâu, trong ánh mắt tất cả đều là khó hiểu còn có chút không thể tin, hắn nhìn Vân Oanh lớn lên, trên ý nghĩa nào đó, giống như vãn bối của mình, không kể xuất phát từ bất kỳ nguyên nhân nào, hắn đều không thể không quan tâm nhiều hơn một chút.

Hắn không rõ, vì sao quận chúa hôm nay thoạt nhìn sẽ rất khác bình thường, nhưng ngại thân phận, tức giận trong lòng chỉ có thể đè xuống, càng thêm một bước cũng không rời đi theo Bách Lý Vân Oanh, để tránh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Nam Ngự Phong chỉ thản nhiên nhìn Huyền Dịch, cũng không để ý tới cảnh cáo của hắn, ngược lại nói lời khiến Oanh nhi cảm động.

"Đời này có ngươi làm bạn đồng hành cùng, ta thật là vinh hạnh, chúng ta đi đến trước mặt vua khổng tước thề rằng chúng ta sẽ mãi mãi là vợ chồng được không?"

Trong mắt Bách Lý Vân Oanh hiện ra vẻ vô cùng kích động, nhưng sự kích động này rất nhanh lại ảm đạm.

Con ngươi Nam Ngự Phong co rụt lại.

Chỉ nghe Bách Lý Vân Oanh nói.

"Ta cũng rất muốn ở bên cạnh ngươi, nhưng đệ đệ của ta vẫn chưa tìm được, hơn nữa dựa theo phong tục của Thiên An bọn ta, nữ tử xuất giá, nhất định phải có người nhà mẹ chúc phúc, ngươi có đồng ý chờ ta không? Đợi ta tìm được đệ đệ, sau đó báo cho phụ mẫu ta, thành thân với ngươi, được không?"

Nam Ngự Phong nhìn ánh mắt Bách Lý Vân Oanh, chân thành tha thiết nói.

"Nhưng Diêu vương và vương phi dường như có thành kiến với ta, sợ là sẽ không đồng ý......"

Bách Lý Vân Oanh nhìn ánh mắt Nam Ngự Phong, chỉ cảm thấy thâm tình trong mắt hắn dường như biến thành một vòng xoáy thật lớn, hút cả thể xác và tinh thần của nàng vào, trong ý thức m.ô.n.g lung, đôi môi khẽ mở, nàng chậm rãi nói.

"Sẽ không đâu, Ngự Phong, Oanh Nhi kiếp này, cho dù có c.h.ế.t cũng muốn ở bên cạnh ngươi, không ai có thể ngăn cản chúng ta!"

Nam Ngự Phong lộ ra một nụ cười hài lòng.

"Quận chúa!"

Huyền Dịch ở cách đó không xa nghe được lời Bách Lý Vân Oanh nói, lập tức lên tiếng.

Bách Lý Vân Oanh lập tức chấn động cả người, tựa hồ lập tức thoát khỏi vòng xoáy thâm tình kia.

Ánh mắt mang theo chút mê mang, lại có chút không vui hung hăng nhìn chằm chằm Huyền Dịch.

Sau đó mới xoay người, cúi đầu rụt rè thấp giọng dịu dàng nói với Nam Ngự Phong.

"Tâm ý của ta đã rõ, Ngự Phong, ngươi sẽ chờ ta đúng không?"

Nam Ngự Phong vẻ mặt không rõ nhìn Bách Lý Vân Oanh.

Bách Lý Vân Oanh cho rằng Nam Ngự Phong tức giận, cẩn thận từng li từng tí nhìn hắn, đang muốn mở miệng giải thích, thì bị Nam Ngự Phong lên tiếng cắt lời.

Loading...