Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 606
Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:19:13
Lượt xem: 15
Nam Ngự Phong tiếp tục nói: "Ngự Phong là người ta yêu nhất, ta yêu hắn hơn bất cứ thứ gì, ta cam tâm tình nguyện c.h.ế.t vì hắn!"
Bên kia gương Bách Lý Vân Oanh cũng si ngốc lặp lại: "Ngự Phong là người ta yêu nhất, ta yêu hắn hơn bất cứ thứ gì, ta cam tâm tình nguyện c.h.ế.t vì hắn!"
Trong phòng Bách Lý Vân Oanh, Bách Lý Vân Oanh phát hiện mình giống như bị ma ám, càng không ngừng biểu đạt tình yêu đối với nhị vương tử, cứ như là đã bị khống chế.
Ánh mắt cũng trở nên khi thì tỉnh táo, khi thì vẩn đục.
"Đây chẳng lẽ là tình yêu sao? "Vân Oanh sau khi tỉnh táo, ôm n.g.ự.c mình, vẫn hỏi.
Nhưng rất nhanh sau đó cô lại tự trả lời: "Đúng vậy, đây là tình yêu, tình yêu mà ta tình nguyện hy sinh tất cả."
Ý thức được mình trong lúc bất tri bất giác nói cái gì, Bách Lý Vân Oanh hai tay che mặt, bộ dáng kia, tràn đầy xấu hổ.
"Không biết phụ thân cùng mẫu thân có thể hay không đồng ý gả ta đến Na Thần không?" Không bị khống chế, lại một vấn đề nảy ra.
Ngay sau đó, Bách Lý Vân Oanh lại lập tức kiên quyết trả lời: "Không, bọn họ nhất định sẽ đồng ý, nhất định sẽ!"
Thanh âm của Bách Lý Vân Oanh mang theo một cảm giác tàn nhẫn không để ý đến sống chết, đồng thời hai mắt mơ hồ đỏ lên, tựa hồ cực kỳ phẫn hận.
Bách Lý Vân Oanh tự hỏi tự đáp trong chốc lát, dường như là thật sự mệt mỏi không chịu được, liền mê man ngã xuống giường ngủ thiếp đi.
Nam Ngự Phong nhìn Bách Lý Vân Oanh đã mê man trong gương, lộ ra một nụ cười hài lòng.
Hắn nâng cánh tay lên, một con sâu nhỏ dưới da không ngừng nhúc nhích trong mạch máu, dọc theo cánh tay, dần dần bò đến ngực.
Mà trong phòng Bách Lý Vân Oanh, con bướm khổng lồ vô cùng xinh đẹp kia cũng vỗ cánh vài cái, lặng lẽ c.h.ế.t đi.
Dưới làn da trên trán Bách Lý Vân Oanh, một con sâu nhỏ dần dần dọc theo mạch m.á.u xuống phía dưới, chìm trong m.á.u thịt thật sâu.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Chạng vạng tối, Xuân Phong không bỏ qua chuyện của con gái, cố ý tới đây muốn mẹ con trò chuyện, nhưng lại phát hiện Oanh nhi còn đang ngủ.
Nhìn gương mặt ngủ yên tĩnh xinh đẹp của Vân Oanh, trong lòng Xuân Phong âm thầm thở dài, đứng dậy nhẹ nhàng đóng cửa phòng cho con gái.
Sáng sớm hôm sau, Xuân Phong liền cùng Bách Lý Mặc Thần đi ra ngoài xem xét địa hình.
Hơn nửa tháng nay, mọi người không phải vội vã lên đường, thì chính là ở trong sa mạc chịu đựng gió thổi phơi nắng, vẫn luôn không có cơ hội chậm lại đi đâu.
Nam Ngự Phong nghe nói Xuân Phong cùng Bách Lý Mặc Thần muốn đi tìm hiểu phong tục tập quán Na Thần, tự đề cử mình làm người dẫn đường, nhưng bị Bách Lý Mặc Thần cự tuyệt.
Xuân Phong không đi ra thì không sao, vừa đi ra liền phát hiện Na Thần này thật đúng là một nơi làm cho người ta ngạc nhiên.
Đầu tiên nàng phát hiện dụng cụ thủy tinh tại Na Thần cũng không phải đồ vật hiếm, cơ hồ người dân bình thường cũng coi thủy tinh như lọ đựng đồ vật bình thường.
Phải biết rằng trình độ khoa học kỹ thuật cổ đại cũng không phát triển, cho dù ở Thiên An, cũng chỉ một ít quan to quý nhân trong nhà mới có dụng cụ thủy tinh, còn đều là từ dị vực mang tới.
Ngay cả Bách Lý Mặc Thần cũng không khỏi cảm khái, "Ta vẫn cho rằng Na Thần bất quá là một man tộc, cũng không nghĩ nhà nhà đều có dụng cụ thủy ngọc."
Bởi vì tính chất thủy tinh trong suốt ẩm ướt, ở Thiên An, thủy tinh cũng có biệt danh thủy ngọc.
"Đúng vậy, không nghĩ tới Na Thần còn có nhiều địa phương không muốn người khác biết như vậy, chúng ta lại đến nơi khác dạo chơi."
Xuân Phong cũng hơi kinh ngạc nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-606.html.]
Lúc này, trên đường cái có người lớn tiếng quát: "Mau tránh ra, tránh ra!"
Lam Dịch lập tức bảo hộ Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần ở phía sau.
Xuân Phong theo âm thanh nhìn qua, phát hiện mấy người khiêng một nam nhân cả người đầy máu, nhanh chóng đi về phía một y quán bên cạnh.
Cả người nam nhân kia m.á.u chảy không ngừng, xem ra không chỉ bị mỗi vết thương ngoài da.
Thân là thầy thuốc, Xuân Phong không khỏi tò mò, liền nhìn thêm vài lần, lúc này người bị thương không thích hợp động đậy, bằng không miệng vết thương sẽ nứt nẻ nghiêm trọng hơn.
Xuân Phong đang chuẩn bị mở miệng, đại phu trong y quán lúc này cũng đi ra, vừa nhìn thấy người bị thương, liền lớn tiếng ngăn người khiêng người bị thương lại, "Mau buông xuống, mau buông xuống!"
Mấy người kia lập tức thả người bị thương xuống, đại phu tiến lên, lập tức nhanh nhẹn xé quần áo người bị thương, dùng vải bông lau phần lớn vết máu, lộ ra vết thương, sau đó bắt đầu dùng một loại chất lỏng màu sắc rất đậm, lau chùi vết thương của người bị thương, khử trùng.
Mắt Xuân Phong co rụt lại, đó là? Chất lỏng màu sắc kia, sao lại nhìn giống cồn i - ốt như vậy?
Cho dù là nàng, cũng không có ở thời đại này làm ra đến cồn i-ốt, mà Na Thần cư nhiên đã bắt đầu dùng cồn i- ốt để khử trùng, xem phản ứng của đại phu cùng những người khác, cồn i- ốt ở chỗ này đã bắt đầu sử dụng phổ biến.
"Là Thánh sứ sao?"
Xuân Phong lắc đầu, mục tiêu lần này của Thánh sứ rõ ràng là ở trên người mình, không có khả năng có thời gian rảnh rỗi đi truyền bá cồn i - ốt, hơn nữa căn cứ vào suy tính của nàng, Thánh sứ đến thế giới này không bao lâu, cồn i - ốt cũng không có khả năng nhanh như vậy liền trở thành thứ mà bất cứ y quán nào cũng có.
"Như thế nào, có cái gì bất thường sao?"
Bách Lý Mặc Thần hỏi.
Xuân Phong lắc đầu, "Ta chỉ là thấy loại thuốc xử lý vết thương của hắn rất không tầm thường."
Lúc này, đại phu kia đại khái đã rửa sạch vết thương của người bị thương, đang chuẩn bị bắt đầu bôi thuốc cho người đó.
Nghe xong Xuân Phong nói, vừa ngẩng đầu, nhìn thấy Xuân Phong, Bách Lý Mặc Thần cùng đám người quần áo không giống với Na Thần, một bên xử lý miệng vết thương, một bên mở miệng nói.
"Hai vị khách quý từ xa đến phải không? Ta xử lý vết thương cái này thánh dược gọi là cồn iốt, toàn bộ Na Thần, chỉ có của nhà ta tốt nhất, sau khi dùng, vết thương không nặng thêm hay thối, khép miệng nhanh, ngươi mua ở chỗ khác tuyệt đối không có hiệu quả trị liệu tốt như vậy."
Đại phu nói xong, miệng vết thương đã xử lý gần như xong, đứng lên nhìn Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần vẻ mặt tươi cười, "Thế nào, khách quý có muốn mua một ít trở về hay không?"
Xuân Phong đang có ý này, liền hỏi: "Ngươi nói cái này gọi là cồn iốt?"
Đại phu lập tức mời đám người Xuân Phong vào trong y quán.
"Cái này khách quý có chỗ không biết, này cồn i-ốt là Na Thần Thánh hi tộc trưởng của chúng ta đặt tên cho, Thánh hi tộc trưởng là tộc trưởng vĩ đại nhất Na Thần, không chỉ có phát minh cồn i-ốt, lại để nhân dân Na Thần không phải vì một chút ngoại thương mà mất đi tánh mạng, hơn nữa còn phát minh d.a.o giải phẫu mỏng như lá liễu, thuật khâu lại, ống nghe vân vân, nhờ có phát minh của Thánh hi tộc trưởng, tỷ lệ tử vong của nhân dân Na Thần đã giảm đi một nửa."
Xuân Phong lúc đầu vẫn chỉ là hoài nghi, hiện tại nghe đại phu nói, thì là xác định Thánh hi tộc trưởng là xuyên không mà đến.
"Ồ? Vị tù trưởng Thánh hi của các ngươi quả nhiên là nhân tài hiếm có."
Bách Lý Mặc Thần cảm thán nói, Xuân Phong là người có y thuật tốt nhất hắn từng thấy, hiện tại gặp được đồ vật khiến Xuân Phong cũng tò mò, Bách Lý Mặc Thần cũng không khỏi có thêm một tia hứng thú.
Nói đến Thánh hi tộc trưởng, trong mắt đại phu tràn đầy sùng kính, nói.
"Thánh hi tộc trưởng là phúc lớn trời cao ban cho Na Thần chúng ta, nghe nói Thánh hi tộc trưởng có thể phóng thích lôi điện, đến trừng phạt những người mang tội ác kia."
Bách Lý Mặc Thần mỉm cười nói: "Cái này cũng là kỳ lạ, Thánh hi tộc trưởng dù nói như thế nào cũng chỉ là người phàm mà thôi, sao có thể phóng thích lôi điện?"