Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 605
Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:19:12
Lượt xem: 17
"Mẫu thân đã sớm biết tộc trưởng sẽ không cho người đi chẩn bệnh cho hắn ta sao?"
Bách Lý Vân Oanh nhìn phụ thân và mẫu thân an bài hết thảy đâu vào đấy, dường như nhị vương tử có tới nói cho bọn họ biết hay không đều giống nhau.
Bách Lý Vân Tấn lại nhân cơ hội giáo dục Vân Oanh, nói với dụng ý khác.
"Học hỏi một chút đi, nếu tất cả mọi chuyện đều dựa vào người khác, sẽ chỉ bị người khác dắt mũi."
Tuy rằng hắn cũng vừa mới trở về, nhìn thấy Tề chưởng quỹ này, mới suy đoán ra phụ thân cùng mẫu thân sớm đã phái người giám sát nhị vương tử, trước khi nhị vương tử đến, bọn họ đã biết kết quả mọi chuyện, trực tiếp gọi Tề chưởng quỹ tới thương lượng kế sách ứng phó.
Bách Lý Vân Oanh kiêu ngạo nhăn mũi.
Xuân Phong lo lắng nhìn Vân Oanh, nói: "Ca ca của con nói không sai, mẫu thân bảo con để tâm cũng là ý này."
"Con biết rồi."
Lúc này Bách Lý Vân Oanh mới cảm giác bản thân mình đi tới Na Thần trong mấy ngày này, trong lòng đều nghĩ tới nhị vương tử, bỏ qua chuyện tìm kiếm bảo vật, mà những người khác vẫn đang tìm kiếm bảo vật, còn đang lo lắng cho mình, nàng không khỏi xấu hổ.
Xuân Phong thấy vậy, biết lời mình nói Vân Oanh đã chịu nghe, liền nói.
"Được rồi, kế hoạch ngày mốt còn có rất nhiều chi tiết cần bàn bạc, nếu con muốn nghe thì ở đây nghe một chút, không muốn nghe thì có thể đưa Hàm Châu và Phủng Nguyệt ra sân đi dạo."
Trong chuyện lớn này của gia đình, Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần không thể nào gạt Bách Lý Vân Tấn, Bách Lý Vân Oanh ra ngoài, con cái khi quan sát phụ mẫu xử lý mọi việc đồng thời cũng đang học tập, mà biểu hiện của Vân Oanh ở Na Thần, cũng làm Xuân Phong càng thêm kiên định ý muốn bồi dưỡng Vân Oanh.
Bách Lý Vân Oanh nói: "Con cũng là một phần trong gia đình, đương nhiên phải ở đây nghe. Nói không chừng con cũng có thể nghĩ ý hay, giúp đỡ một tay."
Xuân Phong vui mừng nói: "Con nghĩ được như vậy, cũng không phụ khổ tâm của mẫu thân."
Ngày mốt là lễ Khổng Tước của Na Thần, cũng là thời điểm phủ tộc trưởng phòng thủ yếu ớt nhất, kế hoạch của Xuân Phong bọn họ là tại ngày đó trộm lẻn vào phủ tộc trưởng, trộm quyền trượng thời không.
Còn có một khả năng là tộc trưởng sẽ mang theo quyền trượng thời không tham dự, cũng không thể không đề phòng.
Tề chưởng quỹ hiểu rõ tương đối tình huống của Na Thần, mở miệng nói.
"Quyền trượng thời không bình thường do tộc trưởng bảo quản, nhưng có điều nghe nói tại thời gian thay đổi tộc trưởng, tộc trưởng hiện tại sẽ truyền cho tộc trưởng mới kế nhiệm, hạ nhân nghe được vậy, thời không quyền trượng lần trước xuất hiện ở trước mặt mọi người, chính là lúc tộc trưởng kế nhiệm, mà lần này lễ Khổng Tước, nghe nói cũng sẽ tiến hành tuyển cử tộc trưởng mới."
Bách Lý Mặc Thần trầm ngâm nói: "Tộc trưởng bệnh nặng, khả năng lần này lễ Khổng Tước tuyển cử người thừa kế cũng không phải không có, chúng ta cũng phải làm tốt chuẩn bị tại lễ Khổng Tước khi thời không quyền trượng xuất hiện."
"Như vậy thì Huyền Dịch, ngày mốt ngươi cùng vương phi mai phục ở lễ Khổng Tước, Lam Dịch, ngươi cùng ta lẻn vào phủ tộc trưởng tìm hiểu."
Bách Lý Vân Oanh chăm chú nghe mọi người thương lượng sự việc, trong đầu lại không tự chủ được nhớ tới nhị vương tử Nam Ngự Phong.
Bách Lý Vân Oanh vỗ vỗ đầu, ép buộc chính mình không nghĩ tới hắn, nhưng một lát sau, trong đầu của nàng lại tràn đầy hình ảnh Nam Ngự Phong, hắn đưa theo nàng cùng đi dạo phố, uống rượu, nghĩ đi nghĩ lại, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh nàng cùng hắn bái đường thành thân, ánh mắt Nam Ngự Phong dịu dàng nhìn nàng, mà nàng thì mặc áo cưới đỏ rực, chờ Nam Ngự Phong vén khăn voan trùm đầu.
Đây là thời khắc hạnh phúc nhất của một nữ nhân, Bách Lý Vân Oanh không khỏi xấu hổ, nhưng trong lòng lại cực kỳ vui vẻ, ôm khuôn mặt nhỏ nhắn của mình cười ngây ngô.
"Oanh nhi, con đang nghĩ gì vậy?"
Xuân Phong nhìn Bách Lý Vân Oanh thất thần, không khỏi hỏi: "Oanh nhi, con cười cái gì?"
Bách Lý Vân Oanh đột nhiên tỉnh táo, hình ảnh tốt đẹp đó trong đầu cũng lập tức tiêu tan, trở về hiện thực, "Không có, không có nghĩ cái gì cả!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-605.html.]
Xuân Phong hoài nghi nhìn Bách Lý Vân Oanh, Vân Oanh lập tức giải thích: "Con chỉ là vừa nghĩ tới lúc lấy được quyền trượng thời không là có thể cứu đệ đệ, trong lòng con rất vui vẻ."
Xuân Phong tuy rằng không tin lời Vân Oanh, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nói: "Ngày mốt có thể thành công hay không, còn chưa chắc, tất cả chúng ta cần phối hợp chặt chẽ."
"Vâng, Oanh nhi biết, mẫu thân yên tâm, Oanh nhi nhất định sẽ không cản trở."
Thấy vậy, Bách Lý Mặc Thần mới tiếp tục cùng Huyền Dịch và Lam Dịch thương lượng kế hoạch cụ thể.
Bách Lý Mặc Thần ở bên này bố trí kế hoạch, Bách Lý Vân Oanh bỗng nhiên nhỏ giọng nói: "Huyền Dịch mai phục ở lễ Khổng Tước, Lam Dịch tiến vào phủ tộc trưởng."
Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn Vân Oanh, "Oanh Nhi, con có thắc mắc gì không?"
Bách Lý Mặc Thần nghi hoặc hỏi.
"A, không có!"
Bách Lý Vân Oanh giống như vừa thanh tỉnh lại, mơ hồ nói: "Phụ thân người nói đến đâu rồi?"
Bách Lý Mặc Thần trong lòng dấy lên nghi ngờ hỏi: "Con vừa rồi không phải đã lặp lại một lần sao?"
"A! Con nhớ ra rồi, chúng ta chuẩn bị hai phương án, chia nhau hành động." Bách Lý Vân Oanh vỗ đầu, "Có thể hôm qua con không nghỉ ngơi tốt, hôm nay luôn thất thần."
Nhớ tới chuyện ngày hôm qua, Xuân Phong nói: "Nếu đã như vậy, để Hàm Châu và Phủng Nguyệt dẫn con ra sân một chút đi, giải sầu một chút, lại trở về nghỉ ngơi một lát, kế hoạch cụ thể, sau này mẫu thân sẽ nói cho con biết."
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
"Vâng." Vân Oanh gật đầu," Vậy con về nghỉ ngơi một lát."
Xuân Phong cũng cảm thấy Vân Oanh nghỉ ngơi một lát cũng tốt, vì thế nói.
"Vậy cũng tốt, Huyền Dịch, ngươi tiễn quận chúa đi."
Huyền Dịch đưa Bách Lý Vân Oanh vào phòng, an bài hai ám vệ trông coi, lại quay về chỗ Xuân Phong.
Bách Lý Vân Oanh thấy bên người không có ai liền nhào vào trong chăn.
"Bách Lý Vân Oanh, Bách Lý Vân Oanh sao ngươi lại không biết xấu hổ như vậy, ban ngày ban mặt đã nghĩ đến chuyện thành thân!"
Bách Lý Vân Oanh nhốt mình trong chăn một hồi lâu, mới hồi phục tâm tình của mình.
"Nhưng mà, ta không sao, như thế nào trong đầu đột nhiên lỗ mãng xuất hiện tình cảnh như vậy, chẳng lẽ ta thật sự giống như vậy muốn gả cho Nam Ngự Phong sao?"
Sau khi tâm tình bình tĩnh lại, Bách Lý Vân Oanh cũng không khỏi cảm thấy ảo tưởng của mình không giải thích được.
Cùng lúc đó, trong phòng Nam Ngự Phong, Nam Ngự Phong ngồi trước một cái bàn trang điểm, trên bàn bày một cái gương sáng loáng, trong gương chính là bộ dáng nghi hoặc của Bách Lý Vân Oanh.
Nam Ngự Phong cười tà mị, nhìn vào gương nhẹ giọng nói.
"Đúng vậy, ta lúc đầu nhìn thấy nhị vương tử, cũng đã yêu hắn thật sâu đậm, cuộc đời này, ta chỉ muốn gả cho nhị vương tử."
Hình ảnh đột nhiên trở nên quỷ dị lạ thường.
Bách Lý Vân Oanh ở đầu bên kia gương cũng nói theo: "Đúng vậy, ta lúc đầu nhìn thấy nhị vương tử, cũng đã yêu hắn thật sâu đậm, cuộc đời này, ta chỉ muốn gả cho nhị vương tử."
Nam Ngự Phong tiếp tục nói: "Nhị vương tử là người ta yêu nhất, ta yêu hắn hơn bất cứ thứ gì, ta cam tâm tình nguyện c.h.ế.t vì hắn!"