Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 604
Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:19:10
Lượt xem: 14
Bách Lý Vân Tấn cũng cảm thấy Vân Oanh gọi thẳng tên một nam nhân như vậy rất không ổn, lập tức nhíu mày nói: "Oanh nhi, không được vô lễ."
Nghe vậy Nam Ngự Phong cũng là khoát khoát tay cười nói: "Bách Lý công tử không cần câu nệ lễ tiết như vậy, ở Na Thần của bọn ta cũng không phải là chỉ có quan hệ nam nữ thân mật, nếu là bằng hữu tốt gọi thẳng bằng tên cũng không phải không thể."
Nói xong, còn nhìn về phía Bách Lý Vân Oanh với một ánh mắt ôn hòa như ngọc.
Lập tức Bách Lý Vân Oanh mặt mày hớn hở, "Đúng vậy, ca ca cũng quá bảo thủ rồi, nơi này chính là Na Thần văn minh cởi mở, không phải Thiên An chúng ta đâu."
Bách Lý Vân Oanh nói xong, giống như nàng và Nam Ngự Phong là bằng hữu rất tốt, trong lòng nghĩ Nam Ngự Phong nói đến "Quan hệ thân mật", ánh mắt khi nhìn Nam Ngự Phong càng thêm dịu dàng.
Bách Lý Vân Tấn thấy thế sắc mặt lập tức trầm xuống, lạnh lùng nói: "Sao ta lại không biết, vốn dĩ Na Thần luôn luôn không để ý tới chuyện bên ngoài, không thích qua lại cùng nước khác, khi nào lại biến thành nơi văn minh cởi mở như thế. Oanh Nhi, muội nhớ kỹ, muội là quận chúa của Thiên An, tới Na Thần cũng là đại diện cho hình ảnh của Thiên An, cho dù là lúc nào cũng không thể bỏ qua lễ giáo."
Bách Lý Vân Oanh nghe xong sắc mặt lập tức tối sầm lại.
Bách Lý Vân Tấn không đành lòng trách cứ tiểu muội nhà mình, liền chuyển hướng sang Nam Ngự Phong, "Nghe nói hôm qua nhị vương tử cùng muội muội nhà ta xuất phủ du ngoạn, nhưng vì sao lại không có người hầu đến bẩm báo cho phụ thân mẫu thân ta?"
Sau khi nghe xong sắc mặt Nam Ngự Phong kinh ngạc: "Làm sao lại có việc này, rõ ràng ta đã phân phó hạ nhân đi bẩm báo, lúc ấy cũng có mặt Oanh nhi ở đấy!"
Bách Lý Vân Oanh lập tức gật đầu, Bách Lý Vân Tấn cười lạnh nói: "Thật sao? Không biết là tên to gan lớn mật kia, lại không sợ c.h.ế.t dám lừa trên gạt dưới, giấu diếm không bẩm báo, trong phủ vương tử sao có nô tài vô lại như này, ta thấy nên trừng trị càng sớm càng tốt."
Bách Lý Vân Oanh cũng cảm thấy phụ mẫu và ca ca của mình vẫn luôn lấy chuyện này làm lý do, phiền không chịu nổi, liền nói với Nam Ngự Phong.
"Ngự Phong, không bằng gọi người hầu kia đến hỏi chuyện một chút đi?"
Nam Ngự Phong tỏ ra không dám tin nhìn Bách Lý Vân Oanh, "Quận chúa, ngươi cũng không tin ta sao?"
Bách Lý Vân Oanh vội vàng giải thích: "Đương nhiên là ta tin tưởng ngươi! Ta tận mắt thấy ngươi phân phó hạ nhân bẩm báo với phụ mẫu ta, không bằng gọi hạ nhân kia tới đối chất một phen, như vậy vừa có thể dẹp tan nghi ngờ của ca ca ta, cũng có thể chứng minh sự trong sạch của ngươi không phải sao."
Sắc mặt Nam Ngự Phong dịu đi một chút, nói: "Được rồi, nếu đã như vậy, A Trung, ngươi đi mang A Ninh tới đây."
Người đi theo bên cạnh Nam Ngự Phong là A Trung lập tức khom người nói: "Vâng!"
Sau đó nhanh như chớp chạy đi.
Nam Ngự Phong nói: "Chúng ta cũng vào trong thôi."
Mấy người bọn họ vẫn đứng ở ngoài cửa, đã dẫn tới việc một số người vây xem, nghe Nam Ngự Phong nói, bọn họ đều đi theo vào phủ vương tử.
"Lát nữa gặp vương tử, ngươi nên nói như thế nào!"
A Trung vừa đi phía trước A Ninh, giọng điệu lạnh lùng, không khỏi uy h.i.ế.p nói.
Vẻ mặt A Ninh rối rắm: "Vâng, tiểu nhân biết, nhưng nếu là......"
"Không có gì nhưng là, nếu ngươi muốn bảo vệ mạng sống, thì phải dựa theo ta nói mà làm, đến lúc đó nhị vương tử sẽ không bạc đãi với ngươi!"
A Trung không chút do dự mở miệng phản bác.
Đi tới đình nghỉ mát, khi Bách Lý Vân Tấn hỏi chuyện ngày hôm qua, A Ninh đều dựa theo lời A Trung giao cho mà nói.
"Hôm qua vương tử phân phó ta đi báo cho Diêu vương Diêu vương phi biết, ngài ấy muốn dẫn quận chúa đi tham quan bộ tộc, lúc ta đi đến đó, Diêu vương phi đã nghỉ ngơi, ta nghĩ chờ đến khi Diêu vương phi tỉnh lại báo cáo cũng không muộn, ai ngờ bận rộn một chút, liền quên mất. Tiểu nhân đáng chết, là tiểu nhân nhất thời sơ sẩy, kính xin vương tử tha mạng, tha mạng a!"
Nam Ngự Phong nghe xong tức giận nói: "Tên khốn nhà ngươi, việc đơn giản như vậy lại làm không xong, bổn vương tử muốn giữ ngươi lại làm gì!"
Bách Lý Vân Tấn cười lạnh nói: "Nhị vương tử nói rất đúng, bản công tử cũng cảm thấy hạ nhân vô dụng như vậy giữ lại cũng là lãng phí thức ăn, để ta thay nhị vương tử thanh lý môn hộ!"
Bách Lý Vân Tấn nói xong, trường kiếm trong tay chợt lóe sáng, đầu A Ninh lập tức rơi xuống, lăn vài vòng trên mặt đất, sau đó thân thể A Ninh mới ngã xuống.
Tốc độ của Bách Lý Vân Tấn rất nhanh, nhanh đến ngoài dự liệu của mọi người.
Đầu A Ninh đã rơi xuống đất, nhưng trường kiếm trong tay hắn vẫn sạch sẽ không có một tỳ vết nào, mọi người chỉ cảm thấy hơi hoa mắt, không ai thấy rõ hắn ra tay như thế nào.
"Ca ca!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-604.html.]
Bách Lý Vân Oanh không dám tin nhìn Bách Lý Vân Tấn, trong ấn tượng của nàng, ca ca chưa bao giờ là một người m.á.u lạnh như vậy.
Bách Lý Vân Tấn cho kiếm vào vỏ, nói với Bách Lý Vân Oanh: "Người này làm việc không tốt, để phụ thân và mẫu thân lo lắng cho muội, c.h.ế.t cũng chưa hết tội."
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Bách Lý Vân Oanh chỉ cảm thấy giờ phút này ca ca rất xa lạ, làm cho nàng cảm giác rất không thể nào tin được, trong khoảng thời gian ngắn cũng nói không nên lời một câu nào.
Nam Ngự Phong cũng kinh ngạc tức giận nhìn Bách Lý Vân Tấn, hành động này của Bách Lý Vân Tấn có thể nói là hung hăng đánh vào mặt hắn một cái.
Nhưng hắn cũng nghe ra câu cuối cùng của Bách Lý Vân Tấn là nói cho hắn nghe, ý tứ cảnh cáo trong lời nói đó không có bất kỳ che dấu nào.
"Ha ha." Nam Ngự Phong xấu hổ cười.
"Bách Lý công tử thật quyết đoán, tại hạ lấy làm hổ thẹn lại bội phục ngươi!"
Bách Lý Vân Tấn khinh thường nói: "Ngươi biết là tốt rồi."
"Ca." Bách Lý Vân Oanh cau mày, "Hiện tại đã chứng minh được là hạ nhân làm sai, không liên quan đến Ngự Phong, sao huynh có thể tiếp tục hùng hổ dọa người ta như thế?"
Hạ Tư Ngạn nhìn Bách Lý Vân Oanh nói chuyện thay cho Nam Ngự Phong, trong lòng rất khó chịu, mở miệng nói.
"Hai người cứ ở lại nói chuyện đi, tại hạ cáo từ."
Bách Lý Vân Tấn nhìn bóng lưng Hạ Tư Ngạn rời đi, suy nghĩ gì đó một chút, cũng lôi kéo Bách Lý Vân Oanh rời đi.
Nam Ngự Phong nhìn mấy người rời đi, hai tay dần dần nắm chặt.
"Nếu như không phải các ngươi còn có giá trị lợi dụng, nhất định bổn vương tử sẽ đem các ngươi băm thành ngàn khúc!"
Chỉ có điều rất nhanh hắn đã điều chỉnh tốt biểu cảm, cất bước tới phòng khách của Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần.
Nam Ngự Phong đem chuyện ngày hôm sau mới có thể chẩn bệnh cho tộc trưởng nói cho Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần.
Xuân Phong tỏ vẻ không có vấn đề gì, sau đó hỏi Nam Ngự Phong có tin tức về bảo vật hay không.
Nam Ngự Phong khó xử nói: "Thật không giấu diếm, mấy ngày nay ta hỏi thăm nhiều nơi, trước mắt vẫn chưa nhận được tin tức gì."
Câu trả lời này hoàn toàn nằm trong dự đoán của Bách Lý Mặc Thần, lạnh nhạt gật đầu nói: "Làm phiền rồi."
Mấy người họ hàn huyên vài câu, Nam Ngự Phong liền rời đi.
Nam Ngự Phong vừa rời đi, Tề chưởng quỹ và đám người Bách Lý Vân Tấn cũng từ bên trong đi ra.
Bách Lý Vân Oanh chớp chớp mắt, như có điều gì suy nghĩ nhìn về hướng Nam Ngự Phong đã rời đi.
Bách Lý Vân Tấn ở một bên nói: "Thấy chưa, hắn cũng không trung hậu như muội tưởng tượng, cố ý giấu chúng ta về tung tích bảo vật."
"Đây chính là bảo vật tương truyền đời đời của Na Thần, hắn không nói cũng là hợp tình hợp lý đi?"
Bách Lý Vân Oanh mặc dù nói như vậy, nhưng rõ ràng đã không còn đủ tự tin.
……
"Tề chưởng quỹ, ngươi chắc chắn ngày lễ Khổng Tước, tất cả mọi người Na Thần sẽ đến núi Khổng Tước sao?"
Bên này, khuôn mặt Bách Lý Mặc Thần nghiêm túc hỏi Tề chưởng quỹ.
Bách Lý Mặc Thần vừa mở miệng, những người khác cũng đều an tĩnh lại, nghiêm túc lắng nghe.
Tề chưởng quỹ cung kính nói: "Chắc chắn, tết Khổng Tước là ngày lễ lớn nhất ở Na Thần, cũng là ngày tộc trưởng tuyển người kế nhiệm, đến lúc đó, các bộ tộc thủ lĩnh Na Thần đều sẽ dẫn người trong tộc đến núi Khổng Tước tế bái. Cũng chính bởi vậy, ngày hôm đó phủ tộc trưởng sẽ phòng thủ yếu nhất, là cơ hội tốt nhất để ra tay"
Bách Lý Mặc Thần gật gật đầu, nói với Lam Dịch: "Ngươi lập tức bố trí xuống, ngày mốt tất cả mọi người phải cảnh giác cao độ, chỉ được thành công, không được phép thất bại!"
"Vâng!"