Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:00:21
Lượt xem: 156
Trời đã về khuya, mẹ Xuân Phong nằm suy nghĩ về mấy năm qua, nước mắt bắt đầu chảy ra. Xuân Phong nói đúng, cả nhà gầy gò vô cùng, ai cũng đói vì không có gì để ăn.
Tất cả chỉ vì sự vô dụng của bản thân mà các con của bà cũng phải chịu đau khổ, nhưng mẹ Xuân Phong chưa bao giờ hối hận khi cưới cha Xuân Phong. Nghĩ lại, tuy cuộc sống của bà có khó khăn, nhưng những ngày bên cạnh cha Xuân Phong lại là những ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời bà. Lúc ông còn sống, ông chưa bao giờ để bà phải chịu khổ. Mười lăm năm chung sống, bà chưa từng phải làm ruộng, thậm chí còn chưa từng nấu ăn ở nhà.
Không phải bà lười biếng, mà là ông chưa bao giờ để bà làm những việc đó. Ông nói rằng bà theo ông đã chịu khổ nhiều rồi, là ông đã có lỗi với bà khi đưa bà ra khỏi ngôi nhà của bà, đến sống ở túp lều tranh này, ông đã thề sẽ làm hết sức để bảo vệ bà, không để bà phải chịu khổ thêm.
Thực ra Đoàn Đình Ngọc vốn là một học giả rất có tài. Hai người gặp nhau, yêu nhau. Nhưng khi gia đình nhà gái biết chuyện, họ bắt hai người tuyệt giao, lập tức sắp xếp đối tượng cho bà. Lý do rất đơn giản, Hà gia có thể nói là một thế gia ở thành đô, còn Đoàn Đình Ngọc chỉ là một thư sinh nghèo.
Mẹ Xuân Phong đã cầu xin cha bà rất nhiều nhưng bà vẫn bị cấm túc, chuẩn bị để kết hôn. Cuối cùng, ngay trước ngày xuất giá, bà nhờ sự giúp đỡ của bà vú, bà mới thoát ra được. Việc này làm cho cha của bà rất tức giận, ông tàn nhẫn cắt đứt quan hệ với bà, đồng thời dùng quan hệ hạn chế tương lai của Đoàn Đình Ngọc. Trong vô vọng, ông bà chỉ còn cách dắt nhau về quê làm nông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-6.html.]
Tình yêu và sự chăm sóc của cha Xuân Phong dành cho mẹ cô đã khiến nhiều phụ nữ trong làng ghen tị, nên mọi người thường dèm pha, nói những lời không đứng đắn ngay trước mặt mẹ. Lúc có cha thì còn đỡ, giờ cha đã qua đời, mọi người càng quá đáng hơn. Mẹ càng cảm thấy mình vô dụng, bà cảm thấy áy náy vì đã làm chồng vất vả, lâm bệnh, mất sớm. Tất nhiên những điều này Xuân Phong không hề biết.
Xuân Phong mệt mỏi cả ngày, mới đặt lưng xuống đã chìm vào giấc ngủ. Đang ngủ ngon lành, cô quay mặt lại thì thấy ông nội đang ngồi trong thư phòng, vẻ mặt suy sụp, nói chuyện với bức ảnh của cô. Ở quá xa, không thể nghe rõ được, cô bước vào hòng.
“Phong Nhi, con đi đâu vậy, sao con không trả lời ông? Thực ra không phải ông ép con học y đâu, nhưng thực sự con có thiên phú đó. Sách khó nhằn con cũng chỉ cần liếc qua là có thể hiểu, lại còn có trí nhớ cực tốt, đơn thuốc phức tạp cũng có thể phân tích ra ngay. Chỉ là ông muốn truyền dạy tinh hoa mấy đời nay cho con thôi, không ngờ…”
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Kiếp trước cô bị ông ép học y thư trong thư phòng này, nhưng không hiểu sao linh hồn cô lại thoát ra, du hành đến thế giới kia. Hôm sau, ông phát hiện cô hôn mê sâu, không tỉnh lại, lúc này ông mới nhận ra cô đã tiến vào cuộc sống thực vật. Thực ra không phải là cuộc sống thực vật. Bác sĩ đã xác định cô đã chết, trái tim đã ngừng đập, tuy nhiên cơ thể vẫn ấm và không có dấu hiệu phân hủy, vì vậy ông vẫn tin là cô chưa chết.
Vậy mới xuất hiện một màn tâm sự vừa rồi. Cô nhớ ra thực sự là cô có năng khiếu trong việc này. Cũng vì thế, cô giải quyết được rất nhiều vụ án hóc búa ở sở cảnh sát, còn được đặt cho biệt danh thám tử nhí.