Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:00:09
Lượt xem: 100

Nấu thịt thỏ xong, cô làm thêm món canh dương xỉ nấu trứng, thêm một nồi ngũ cốc lớn, đủ cho cả nhà ăn một bữa thoải mái.

Xuân Sinh, đi rửa tay ăn cơm. “Tỷ tỷ, gọi mẹ dậy ăn cơm nhé.”

 Sau khi dọn sơm xong, cô gọi Xuân Sinh và Xuân Vũ.

“Nhị tỷ à, sao lại phải rửa tay vậy? Trước đây đệ chưa từng rửa tay bao giờ, để vậy mà ăn thôi” Xuân Sinh nhìn mấy đĩa thức ăn trên bàn, không nỡ rời đi.

“Rửa tay để sạch sẽ, vệ sinh, không bị đau bụng. Đệ ngoan đi rửa tay đi, tỷ thưởng cho đệ một cái chân thỏ.” Cô nhìn thấu suy nghĩ của cậu bé, chớp mắt nói.

Vừa nghe nói mình có thể ăn được chân thỏ, cậu vui vẻ nhảy chân sáo đi rửa tay.

Cả nhà ngồi quanh bàn ăn, không ai động đũa trước, đã lâu không ăn thịt, nhất thời ai cũng cảm thấy có chút khó tin, sợ đây là mơ, chỉ cần nhấc đũa là sẽ tỉnh giấc.

Cuối cùng, Xuân Phong không thể chịu đựng được nữa, cầm đũa lên, gắp một chiếc đùi thỏ cho Xuân Sinh, một chiếc khác cho mẹ rồi nói: “Ăn đi, ăn nhanh đi tỷ tỷ, mẹ, đệ đệ ăn đi, ăn thật nhiều thịt vào nhé.”

“Được rồi, được rồi, mấy đứa đều đi. Phong Nhi, con mới ốm dậy đã vất vả lên núi, ăn nhiều vào nhé.” Mẹ nói, gắp cho cô một miếng thịt lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-5.html.]

“Con không sao, mẹ ăn thêm đi. Nếu không đủ thì ngày mai con lên núi tìm tiếp. Trời sắp chuyển sang đông rồi, ăn nhiều thịt, để dự trữ chút năng lượng cho mùa đông. Cả nhà chúng ta ai cũng gầy quá.” Nhìn gia đình gầy gò, cô không khỏi thở dài trong lòng.

Cả nhà vui vẻ ăn một bữa no nê, cười mãn nguyện, Xuân Sinh ăn xong còn đặc biệt ợ hơi một cái thật dài khiến cả nhà bật cười. Niềm vui ngắn ngủi qua đi, cả nhà lại ngồi lại với nhau bàn bạc những việc cần làm trong những ngày tới.

Đầu tiên Xuân Phong hỏi mẹ tổng cộng trong nhà còn nợ bao nhiêu tiền, còn về tài sản trong nhà thì tất nhiên là không cần hỏi nữa, chỉ có mấy chữ vườn không nhà trống

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Để chữa bệnh cho cha, nhà ta nợ tổng cộng 20 lạng. Bán hết đất đai và các vật có giá trị trong nhà, giờ vẫn còn vay 15-16 lạng nữa. Chút cảm giác vui vẻ trong lòng bà bay sạch, thở dài, cau mày trả lời.

Sau khi nghe mẹ nói, cô đã nắm sơ bộ tình hình, nhờ mẹ viết danh sách chủ nợ cụ thể.

“Mẹ đừng lo lắng, có con ở đây, con sẽ sớm trả hết số tiền nợ này.”

Nghe con gái nói, bà cau mày, đang định nói gì đó, lại bị cô con gái lớn cắt ngang: “Xuân Phong à, muội đang nói cái gì vậy? Mười sáu lạng không phải là số tiền nhỏ. Muội định làm thế nào? Muội có cách gì chưa? Hơn nữa, chúng ta đều là người một nhà, sao có thể để mình em gánh vác?” Xuân Vũ vẫn cảm thấy việc này là bất khả thi.

Bởi vì trong mắt cô, việc của  phụ nữ là ở nhà thêu thùa, làm việc nhà, chăm sóc chồng con, cô là hình mẫu người vợ, người mẹ đảm đang điển hình ở thế giới này. Thực ra, suy nghĩ của nguyên chủ cũng như vậy. Nhưng Xuân Phong hiện tại không phải là nguyên chủ nữa, kiếp trước Xuân Phong cũng đã từng sống cuộc sống vô tư vui vẻ, nếu không làm sao cô lại bất chấp sự can ngăn của ông nội để đến trường cánh sát báo danh, mỗi ngày đều đấu tranh cho công lý.

“Tỷ không cần lo lắng, muội tự có cách của mình, tỷ yên tâm!” Xuân Phong cười trấn an. Nói xong, cô nhanh chóng giục mọi người đi ngủ và cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

 

Loading...