Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 593
Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:14:28
Lượt xem: 24
Bách Lý Mặc Thần nhìn về phía Huyền Dịch, Huyền Dịch lập tức túi nước trên tay cho Mặc Thanh Vũ.
Mặc Thanh Vũ trực tiếp đổ thuốc vào trong túi nước, sau khi lắc đều cho tan, liền vẩy xuống bọn chuột nhảy bên ngoài vòng lửa.
Chỉ thấy lũ chuột bị nước thuốc vẩy trúng, nhẹ thì hành vi hỗn loạn, nặng thì lăn lộn tại chỗ, chỉ chốc lát sau liền co quắp nằm im bất động.
"Bây giờ các người tin rồi chứ?"
Công chúa Mặc Lan đưa túi nước trong tay cho Xuân Phong - vết thương trên cánh tay nàng đã bắt đầu trở nên trầm trọng hơn.
"Mẫu thân......"
Bách Lý Vân Tấn nhìn về phía Xuân Phong cầu xin sự giúp đỡ.
Xuân Phong nhìn lũ chuột nhảy dưới đất, nàng ngẩng đầu nhìn Mặc Thanh Vũ hỏi: "Ngươi không thể khống chế những con chuột này?"
Sắc mặt của Mặc Lan công chúa đã tái nhợt.
"Là Hồ lão đầu, ta mang theo thuốc cũng là vì tránh cho bị chuột tập kích ở chỗ này, nhưng sau khi thấy ngươi tìm được bảo vật trong phòng của Đại Tế Ti, Hồ lão đầu đã nói với ta rằng hắn có thể điều khiển lũ chuột để khiến các ngươi giao ra bảo vật.”
Bách Lý Vân Tấn thấy sắc mặt Mặc Lan công chúa đã trắng như tờ giấy, m.á.u trên vết thương cũng đã chuyển thành màu tím đen, đau lòng ôm lấy Mặc Lan công chúa, lo lắng nhìn Xuân Phong.
"Mẫu thân, công chúa cũng là bị người xấu dụ dỗ, người hãy cứu nàng đi."
Lúc này Xuân Phong mới ra tay, nàng ngồi xổm xuống nhanh chóng bắt mạch cho Mặc Lan công chúa, nàng liên tục di chuyển ngón tay, từng cây kim châm đ.â.m vào bên cạnh miệng vết thương của Mặc Lan công chúa.
"Vết thương bị chuột cắn có độc, thuốc giải cần thời gian điều chế, ta đã phong bế đại huyệt xung quanh miệng vết thương của nàng, hiện tại sẽ không nguy hiểm tính mạng."
Thấy vậy Bách Lý Mặc Thần đánh một chưởng vào túi nước, túi nước lập tức bay đến giữa đám chuột bên ngoài vòng lửa, nổ tung tóe trên đầu mấy con chuột, bên trong mọi người cũng lập tức hình thành màn nước khổng lồ, vẩy lên người bọn chúng.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng "xèo xèo" của lũ chuột nhảy càng thêm chói tai, từng con chuột lăn lộn trên mặt đất, đau đớn thống khổ.
Nhìn cảnh tượng vô cùng thê thảm trước mắt, Xuân Phong đành nhắm mắt lại.
Thấy vậy, Bách Lý Mặc Thần lập tức ôm lấy Xuân Phong, che chắn nàng trong n.g.ự.c mình.
Qua một hồi lâu, những con chuột này mới ngừng giãy dụa, âm thanh"xèo xèo" cũng dần dần biến mất, trên mặt đất chỉ có vô số xác chuột chết, một vài con còn chưa c.h.ế.t hẳn thì nằm trên mặt đất yếu ớt thở dốc.
"Chúng ta đi."
Bách Lý Mặc Thần thấy chuột đã không còn là mối uy hiếp, lập tức dẫn theo mọi người rời đi.
Lúc đi ra khỏi đại điện, Huyền Dịch ném ngọn đuốc đang cháy vào giữa xác c.h.ế.t của lũ chuột
Da lông của bọn chuột bắt lửa liền bùng lên, trong đại điện lập tức tạo thành một đám lửa lớn.
Đoàn người ra khỏi cung điện dưới lòng đất, một lần nữa nhìn thấy mặt trời chói chang trong sa mạc, đều có cảm giác dường như đã trải qua mấy đời người.
Trở lại doanh trướng của mình, Xuân Phong chuẩn bị thuốc giải độc cho Mặc Lan công chúa, chờ đợi vết thương của Mặc Lan công chúa khá hơn một chút, đoàn người sẽ lập tức khởi hành.
Còn về những thị vệ kia của Mặc Lan công chúa, Bách Lý Mặc Thần để bọn họ lại trong sa mạc.
"Là sống hay chết, phải xem số mệnh của bọn họ."
Tâm trạng của Mặc Lan công chúa hơi phức tạp, nhưng cũng không có nói thêm điều gì, đội thị vệ này đều do vương thúc của nàng huấn luyện, hiện tại nàng thật sự không thể cam đoan có mấy người là thật lòng trung thành với nàng.
"Các ngươi đưa ta đi cùng, không sợ ta sẽ cướp mất bảo vật của các ngươi sao?"
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Bách Lý Mặc Thần khịt mũi coi thường, "Ngươi nên nhìn rõ thực lực của mình và tình hình trước mắt đi, rồi mới nói có thể làm ra kế hoạch gì."
Mặc Lan công chúa ngoan ngoãn ngậm miệng lại, vẻ mặt đau thương, không nói gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-593.html.]
Xuân Phong nói: "Dù thế nào đi nữa, ngươi đã không có ý định đuổi cùng g.i.ế.c tận bọn ta, chuyện lũ chuột nhảy cũng nhờ có thuốc của ngươi, bọn ta đưa ngươi về cho quốc vương, hai bên sẽ không thiếu nợ gì nhau nữa."
Mặc Lan công chúa mím môi, muốn nói chuyện, nhưng Xuân Phong đã rời đi, nàng mở miệng nhưng lại không nói ra được câu nào.
Hiện tại nàng đã không thể nói nên lời, muốn dùng bất cứ giá nào đổi lấy bảo vật, nàng còn muốn giữ mạng sống nguyên vẹn trở lại Mặc Lan, phải nói cho phụ vương biết, vương thúc là một kẻ ác ý mang lòng riêng.
Trên đường trở về, bọn họ vừa khởi hành không lâu, đột nhiên từ trong cát vàng chui ra vô số chuột nhảy, xem ra còn hung mãnh hơn so với lũ chuột trong thành cổ dưới lòng đất.
Đám chuột nhảy này giống như đều phát điên, liều mạng tấn công đoàn người Xuân Phong.
Bọn lạc đà bị kinh hãi, bắt đầu chạy tán loạn, Xuân Phong ở trên lưng lạc đà không dám động đậy, để Bách Lý Mặc Thần tùy ý ôm lấy.
"Chuyện gì vậy, không phải đã g.i.ế.c hết lũ chuột rồi sao?"
Xuân Phong vừa sợ vừa tức giận, nhìn Mặc Lan công chúa lớn tiếng chất vấn.
Mặc Lan công chúa lập tức giải thích: "Không phải ta khống chế chúng, thật sự ta không có năng lực khống chế chuột nhảy, có thể là chúng ta g.i.ế.c quá nhiều chuột trong cung điện dưới lòng đất, kinh động đến vua chuột."
Xuân Phong quay đầu nhìn vô số chuột nhảy chui ra từ trong cát, cũng biết với năng lực của công chúa Mặc Lan, nàng không thể khống chế nhiều chuột như vậy.
Tuy rằng ở thành cổ dưới lòng đất Bách Lý Vân Oanh đã chứng kiến sự hung mãnh của bầy chuột, nhưng giờ phút này trên cát vàng dài đằng đẵng, chuột nhảy giống như nhiều vô số kể, làm nàng cũng không khỏi run sợ, chỉ có thể ôm chặt Bách Lý Vân Tấn không dám buông tay.
Bách Lý Vân Tấn lo lắng cho an nguy của Mặc Lan công chúa, nhưng tiểu muội cũng như miếng thịt trên người hắn, đành phải cùng lúc che chở Bách Lý Vân Oanh, vừa c.h.é.m lũ chuột nhảy, vừa chậm rãi tới gần Mặc Lan công chúa.
"Châm lửa!" Mặc Lan công chúa lớn tiếng kêu lên, đồng thời chỉ vào phía xa xa một con chuột cực kỳ lớn ở trong bầy chuột.
"Nó là vua chuột, g.i.ế.c nó trước tiên!"
Vốn dĩ vua chuột đang đứng giữa đám chuột, quan sát lũ chuột khác, nhưng khi nhìn thấy Mặc Lan công chúa chỉ vào nó, lập tức nó mang thân thể to lớn nhảy lên, lao thẳng về phía Mặc Lan công chúa.
Kích thước của vua chuột to lớn gấp mấy lần bầy chuột kia, khoảng cách nhảy cũng xa hơn bình thường, chỉ với hai ba lần nhảy lên xuống, nó đã đi tới trước lạc đà của Mặc Lan công chúa, cắn một cái vào chân trước của con lạc đà.
Lạc đà bị đau kêu lên một tiếng, bắt đầu chạy loạn như điên.
Vua chuột lại đuổi theo không tha, không ngừng cắn xé con lạc đà mà Mặc Lan công chúa đang ngồi.
Lúc này trên người Mặc Lan công chúa có thương tích, hành động đều rất bất tiện, dù muốn vung roi đuổi vua chuột đi nhưng cũng đành bất lực.
Sau nghe thấy lời nhắc nhở của Mặc Lan công chúa, Huyền Dịch cũng bỏ qua mấy con chuột bên cạnh và bắt đầu di chuyển về phía công chúa.
Bách Lý Vân Tấn thấy Huyền Dịch cách bản thân càng ngày càng gần, Mặc Lan công chúa bên kia lại đang trong tình thế nguy hiểm, cao giọng nói.
"Huyền thúc thúc, trông chừng Oanh nhi!"
Bách Lý Vân Tấn nói xong, lập tức nhảy lên rồi đáp xuống lưng lạc đà của Mạc Lan công chúa.
"Ca ca!"
"Thiếu gia!"
Bách Lý Vân Oanh và Huyền Dịch đồng thời kêu lên.
Không có Bách Lý Vân Tấn bảo vệ, Bách Lý Vân Oanh lập tức hoang mang, mà Huyền Dịch cũng liền giống như Bách Lý Vân Tấn, tung người nhảy lên lạc đà của Bách Lý Vân Oanh đang ngồi, che chở cho nàng.
Kích thước của vua chuột không chỉ lớn hơn chuột nhảy bình thường, lực tấn công cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều, bốn chân lạc đà của Mặc Lan công chúa đều bị vua chuột cắn bị thương, lạc đà bị thương nặng không chịu nổi, chỉ có thể quỳ trên mặt đất.
Mà ở xung quanh lũ chuột nhảy đã ngửi được mùi m.á.u tươi, lập tức cũng tụ tập về phía này.
"Không cần lo cho ta, ngươi mau đi đi! "Mặc Thanh Vũ dùng sức đẩy Bách Lý Vân Tấn đang bảo vệ bên cạnh mình.
"Không, muốn đi thì cùng nhau đi! "Mà Bách Lý Vân Tấn hầu như là không quay đầu lại vừa vung kiếm trong tay, vừa nói.