Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 573
Cập nhật lúc: 2024-12-11 22:06:19
Lượt xem: 16
Các đại thần chúc mừng xong một lúc lâu nhưng vẫn không nghe thấy Hoàng Thượng lên tiếng, không nhịn được liền lặng lẽ giơ tay lên nhìn lên ngai vàng.
Chỉ thấy Bách Lý Vân Tấn giờ phút này đang cầm trong tay bản quân tình mà đại thái giám trình lên, nét mặt âm trầm cau mày lại làm chúng thần không khỏi khẩn trương.
Sao bọn họ lại quên mất chuyện của tiểu thế tử và tiểu quận chúa được!
Sáng sớm nay, các triều thần không ngừng suy đoán sự mất tích của tiểu thế tử và tiểu quận chúa là do người Hung Nô gây ra, hiện tại Hung Nô đã bị tiêu diệt, vậy tiểu thế tử bọn họ.....
Đáng lẽ ra phải có tin tức mới đúng, nhưng mà xem sắc mặt của Hoàng Thượng, dường như tình trạng không được khả quan cho lắm!
Quần thần liên tục đưa ra suy đoán ở trong lòng.....
"Truyền lệnh cho ba mươi ngàn tướng sĩ đang đóng giữ tại Bắc Cương, các cánh quân còn lại lập tức trở về quân doanh, phàm là những tướng sĩ có công đều được luận công ban thưởng, Hộ Bộ sẽ tiến hành ban thưởng dựa trên công lao. Chúng ái khanh nếu không còn việc gì bẩm tấu thì hôm nay tảo triều đến đây thôi, bãi triều!"
Bách Lý Vân Tấn thu hồi cảm xúc trên mặt rồi đem bức thư nhét vào trong tay, sau đó đứng lên nhàn nhạt nói.
"Cung tống Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
Bách Lý Vân Tấn đứng dậy, các triều thần đằng sau cao giọng đồng thanh.
Vừa ra khỏi điện Kim Loan, Vân Tấn ngay lập tức chạy như bay tiến vào hậu cung.
"Mau, lập tức truyền hoàng thúc tiến cung!"
"Bách Lý Vân Tấn dáng người cao lớn đi nhanh về phía
trước tựa như một cơn gió, đại thái giám đi theo phía sau nhanh bước đuổi theo liền nghe thấy Hoàng Thượng nghiêm giọng phân phó."
"Vâng, nô tài lập tức đi ngay!"
Đại thái giám nhận được lệnh liền không chút chần chừ mà xoay người đi về hướng ra bên ngoài cung.
Bách Lý Vân Tấn một đường đi thẳng đến Phượng Từ cung nơi Xuân phong đang ở hiện tại, vừa bước vào cửa đã thấy mẫu thân khuôn mặt thất thần đang ngồi trong chính điện nhìn phía trước.
Hắn còn chưa mở miệng, Xuân Phong đã lên tiếng hỏi trước.
"Thế nào rồi, có phải là có tin tức của đệ đệ muội muội con không?"
Câu này là câu được Xuân Phong nói nhiều nhất kể từ sau khi Vân Tễ và Oanh Nhi mất tích.
Mỗi lần gặp được Vân Tấn, nàng đều hỏi câu này đầu tiên.
"Mẫu phi, người đừng nóng vội, hãy ngồi xuống trước đã."
Vốn dĩ Vân Tấn còn đang không ngừng lo lắng, nhưng sau khi thấy dáng vẻ này của mẫu thân liền không nhịn được mà đau lòng, đồng thời cũng ổn định tâm trạng của mình.
"Được, ta sẽ ngồi, mẫu thân sẽ ngồi, con mau nói cho mẫu thân biết, có phải đã có tin tức của bọn họ không, đã lâu như vậy rồi mà..."
Xuân Phong nắm c.h.ặ.t t.a.y Vân Tấn xong đặt lên chiếc ghế dài mềm mại và hỏi tiếp.
"Cũng xem như là có tin tức..."
Vân Tấn bỗng dưng có chút rầu rĩ, làm thế nào để nói sự thật cho mẫu thân nghe đây.
Hiện tại còn chưa có tin tức của đệ đệ muội muội mà mẫu phi đã trà không nhớ cơm không nghĩ rồi, nếu bây giờ để mẫu phi biết được thì....
Ngay lúc Bách Lý Vân Tấn còn đang rối rắm không biết nên nói thế nào thì Bách Lý Lăng Phong đã vào cung và đến Phượng Từ cung.
"Vân Tấn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao lại có tin tức truyền đến nói là ngũ ca mất tích?"
Bách Lý Lăng Phong vừa vào cửa liền hô lên một câu.
Câu hỏi này vừa lúc nói ra nỗi băn khoăn trong lòng Vân Tấn.
Đồng thời cũng làm Xuân Phong mở to hai mắt....
" Đệ...đệ mới nói gì? Cái gì mà mất tích?"
Xuân Phong thất thanh kêu lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-573.html.]
"Ta...ta cũng chỉ là nghe bên ngoài truyền đến tin tức."
Bách Lý Lăng Phong lúc này mới giật mình nhận ra mồm miệng của bản thân cũng quá nhanh rồi, sau khi phản ứng lại thì có hơi lắp bắp trả lời.
"Tấn Nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Con mau nói đi."
Xuân Phong thấy không thể hỏi được gì từ Bách Lý Lăng Phong bèn quay sang nhìn Vân Tấn, khác với ánh mắt lo lắng ban nãy, lúc này trong mắt Xuân Phong dường như mang theo sự bình tĩnh lạ thường, thậm chí là...nồng đậm sát khí.
Đúng, chính là sát khí, đó là loại sát khí đã lâu không xuất hiện trong ánh mắt của nàng, làm cho Bách Lý Vân Tấn có hơi sững sờ trong giây lát.
Đây thật sự là mẫu phi ngày thường vẫn luôn dịu dàng ân cần của hắn sao?
Mẫu phi từ khi nào mà có một mặt bá đạo như vậy?
"Nhưng Bách Lý Vân Tấn chỉ thất thần trong nháy mắt
rồi lập tức phục hồi lại tinh thần."
"Mẫu phi, người xem, đây là quân tình vừa được đưa đến."
Sau khi phục hồi lại tinh thần, Vân Tấn đưa bản quân tình đang cầm trong tay cho Xuân Phong.
Quân tình này là do Huyền Dịch phái người gửi tới, bởi vì quân tình này được trực tiếp đưa đến Thiên Thính, cho nên ở trong thư Huyền Dịch đã miêu tả từng chi tiết một việc Diêu Vương mất tích, kể cả chuyện đã lục soát doanh trại của Hung Nô nhưng vẫn không tìm thấy tiểu thế tử và tiểu quận chúa.
Trong thư còn viết, dư đảng Hung Nô đã hoàn toàn bị tiêu diệt, bọn họ còn bắt được thủ lĩnh và đang trong quá trình thẩm vấn, thiết nghĩ kẻ này sẽ biết được điều gì đó.
Đọc xong nội dung trong thư, hai tay Xuân Phong lặng lẽ siết chặt lại.
"Tấn Nhi, mau triệu Lam Dịch tiến cung!" hai mắt Xuân Phong trở nên lãnh đạm, sau đó thu hồi dáng vẻ lo lắng bất an bình tĩnh nói.
"Mẫu phi, người đây là...."
Đột nhiên Vân Tấn xuất hiện một loại cảm giác bất an, nhịn không được mà hỏi.
"Ta muốn đích thân đi Bắc Cương!" Xuân Phong không hề né tránh mà trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình.
"""Mẫu phi, sao người có thể một mình đi đến Bắc
Cương được...."""
Bách Lý Vân Tấn tức khắc hoảng sợ.
"Ta bắt buộc phải đi, phụ thân đệ đệ muội muội của con, phu quân và các con của ta đều không rõ tung tích, ta không thể đợi thêm được nữa, ta phải đích thân đi."
Xuân Phong giây trước còn dịu dàng, giây sau liền trở nên kiên quyết nói.
Nếu như là trước đây, nàng còn có thể yếu đuối nhu nhược, nhưng bây giờ tuyệt đối không được.
Bởi vì chỗ dựa khiến nàng nhu nhược yếu đuối hiện tại không còn ở đây nữa, nàng cần phải tự mình đứng dậy, tìm bọn họ trở về, cho nên nàng không thể tiếp tục yếu đuối nữa, cần phải kiên cường lên mới được.
"Vậy con sẽ đi cùng mẫu thân!"
Bách Lý Vân Tấn gần như nói mà không cần suy nghĩ.
"Không được!" Xuân Phong xoay người lại, ánh mắt kiên định nhìn trưởng tử mà mình yêu thương.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
"Tấn Nhi, con phải ở lại đây bảo vệ nơi này, bảo vệ nhà của chúng ta, con phải bảo vệ cả thiên hạ này, đợi chúng ta bình an trở về!"
Xuân Phong ân cần dịu dàng nhìn con trai nhẹ nhàng nói.
"Nhưng mà, mẫu thân...."
Vân Tấn vô cùng lo lắng nhìn mẫu thân, thân là nhất quốc chi quân, hắn đã giải quyết không biết bao nhiêu chuyện, nhưng giờ phút này lại đột nhiên cảm thấy lo sợ.
Nó giống như một loại cảm giác bất lực khi chứng kiến từng người thân lần lượt rời xa mình vậy.
"Hoàng Thượng, nếu người cảm thấy không an tâm, chi bằng để ta đi cùng hoàng tẩu đi!"
Bách Lý Lăng Phong ở một bên bất chợt lên tiếng.
Tính cách Xuân Phong như thế nào hắn ta hiểu rất rõ, e rằng chuyến đi lần này Xuân Phong không đi không được.