Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 561
Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:59:42
Lượt xem: 40
"Yo, thất lễ với khách quý đây chẳng phải là lỗi của đại tẩu sao, đã biết vị khách quý này sẽ đến, sao có thể không chuẩn bị trước chứ?"
Bọn họ vừa mới ngồi xuống, Lam Lam còn chưa kịp trả lời, ngoài cửa liền truyền đến một giọng nói sắc bén đầy trách móc.
Kỷ đại phu nhân quay người lại nhìn, thấy là Tần thị của nhị phòng, sắc mặt bất chợt có chút cứng đờ, lại nhìn về phía sauTần thị, Kỷ Tiểu Vân trang điểm lộng lẫy, sắc mặt bà càng trở nên ảm đạm.
"Nhị đệ muội sao lại đưa nhị tiểu thư ra đây rồi, sao không đưa nhị tiểu thư ra sân sau để luyện tập vũ nghệ? " Rõ ràng người từ nhị phòng đến không có ý tốt, Kỷ đại phu nhân cũng không hề nể mặt mà thẳng thắn nói.
Trong lời nói đó có ý cảnh cáo rất rõ ràng.
Lần trước Vương Phi sớm đã ở trước mặt mọi người, quở trách qua nhị phòng, nhưng hôm nay Tần thị này vẫn hành động ngông cuồng như vậy, quả là không để vào mắt người chủ mẫu là bà.
Bây giờ đối mặt với biểu tẩu nhà thông gia tương lai, Kỷ đại phu nhân không thể cho phép mình mất mặt trước người khác.
"Xem Đại tẩu nói kìa, trong phủ có khách quý đến thăm, ngay cả đại tiểu thư sức khỏe ốm yếu cũng phải ra ngoài tiếp đón, đệ muội và nhị tiểu thư sao có thể trốn ở hậu viện mà tận hưởng thời gian nhàn rỗi, thất lễ với khách quý chứ."
Khi nghe thấy đại phu nhân nhắc đến lần trước Vương Phi khiển trách Vân nhi, thần sắc của Tần thị giống như vô cùng ủy khuất, nhưng cũng chỉ một chốc lát, liền nổi lên cơn tức giận trong đáy mắt, dùng nụ cười giả tạo phản kích.
Lời nói này trong ngoài như một, đều là mỉa mai đích nữ của chính phòng chỉ là một đứa bệnh tật vô dụng, ý đồ hoàn toàn rõ ràng.
Đây là ngươi đến thì ta tiếp, đao sắc thì gươm bóng, Lam Lam trái lại ở bên cạnh nhìn thấy rất chân thực.
Bỏ qua không nói đến hai người mẹ, nhìn hai nhi nữ trong phòng này, so sánh một chút đã thấy khác biệt rõ ràng.
Đại tiểu thư Kỷ Phương Hoa mặc dù bị người khác chế nhạo, nhưng vẫn bình tĩnh đứng im tại chỗ, không hề tỏ ra nôn nóng.
Mặt khác, nhị tiểu thư Kỷ Tiểu Vân vẫn không ngừng nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của đại tiểu thư, tuy đã cố gắng hết sức kiềm chế, nhưng ánh mắt vẫn không giấu nổi được sự ghen ghét và tàn ác.
Kỷ Tiểu Vân hôm nay ăn mặc rất chăm chút, nhìn tổng thể cả người, cũng thuộc dạng xinh đẹp, mỹ lệ duyên dáng, tuy nhiên với sự tồn tại của Kỷ Phương Hoa, phút chốc nàng ta lại biến thành một con vịt xấu xí.
Đặc biệt là phong thái điềm tĩnh của Kỷ Phương Hoa, so với tính khí con gái cưng của Kỷ Tiểu Vân lại càng không thể sánh được.
Lam Lam ánh mắt khẽ chuyển động, trong lòng đã không ít lần khen ngợi mắt nhìn của Xuân Phong.
Bên kia, Tần thị vừa nói xong những lời mỉa mai ngạo mạn, trên mặt tràn đầy hả hê.
Giây sau Kỷ đại tiểu thư mở miệng nói: "cảm ơn nhị phòng đã quan tâm, Phương Hoa vốn thân thể yếu đuối, khiến nhị phòng phải nhọc lòng rồi, có điều bây giờ Phương Hoa đã khỏi bệnh, vẫn mong nhị phòng đừng quá lo lắng, sau này con sẽ dành nhiều thời gian hơn một chút chiếu cố nhị muội muội, cũng giúp muội muội sớm ngày nâng cao vũ nghệ, tìm được một lang quân như ý, hạnh phúc cả đời." Kỷ Phương Hoa nhẹ nhàng cúi đầu, nói ngắn gọn.
Lời nói hào phóng, khiến Tần thị tức giận đến nghẹn một ngụm m.á.u trong lồng ngực, lại không thể nổi giận, chỉ có thể nghiến răng oán hận nói.
"Vâng, cảm ơn sự quan tâm của đại tiểu thư !"
Thấy vậy, Lam Lam khẽ nhướng mày, trong lòng âm thầm gật đầu.
Có vẻ như vị đại tiểu thư này không phải là người dễ bị bắt nạt, tính khí cũng khá hợp ý nàng ấy.
Đối với biểu đệ tức tương lai này, Lam Lam lại cảm thấy có thiện cảm.
Sau vài lần đối đầu, Kỷ đại phu nhân thấy Tần thị và con gái vẫn mặt dày ở đây không đi, cũng không để ý đến nữa, mà quay sang hướng Lam Lam mỉm cười.
"Chuyện trong nhà, để thiếu phu nhân chê cười rồi."
"Không sao, ta rất thích khí chất của đại tiểu thư," Lam Lam nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn Kỷ Phương Hoa mỉm cười gật đầu.
"Kỷ đại phu nhân, hôm nay ta tới đây là theo lời ủy thác của Vương phi, thay mặt cho biểu đệ nhà ta đặc biệt tới đây để chuyển lời," Lam Lam quay đầu nhìn Kỷ đại phu nhân, trang trọng nói, rồi đưa tay vào ống tay áo, lấy ra một chiếc thiệp canh đỏ, giao cho nha hoàn, để thị đưa cho Kỷ đại phu nhân.
Kỷ đại phu nhân nhìn thấy chiếc thiếp canh đỏ, trong lòng chắc chắn, cuộc hôn nhân của con gái mình cuối cùng đã được sắp xếp, nhìn qua cô con gái bên cạnh gật đầu.
"Thật sự là phiền thiếu phu nhân rồi, chuyện này ta và cha con bé cũng không có ý kiến, chỉ cần Hoa nhi bằng lòng......."
Lam Lam nghe xong liền mỉm cười nhìn Kỷ đại tiểu thư, chờ đợi câu trả lời của nàng, trong lòng thầm cảm thán.
Kỷ đại nhân và Kỷ đại phu nhân đối với vị đại tiểu thư này thực sự vô cùng yêu thương, chỉ riêng chuyện hai người để việc hôn nhân đại sự cho nàng tự mình quyết định, liền có thể nhìn ra.
Nếu như đây đổi lại là nhà quan chức khác, có một nhi nữ ưu tú như vậy, sẽ được dùng để kết hôn liên minh, và trở thành quân cờ cho lợi ích của gia tộc.
Nhìn thấy ánh mắt của mẹ và thiếu phu nhân ngồi đối diện đều tập trung vào mình, Kỷ Phương Hoa ngượng ngùng gật đầu, tỏ ý bản thân bằng lòng.
Nhưng vào lúc này, Kỷ Tiểu Vân vốn đang đứng sang một bên không nhịn được nữa, liền mở miệng.
"Không thể được, đại tỷ không thể gả cho Đoàn công tử."
Tiếng hét bất ngờ của nàng ta, đã thành công chuyển hướng sự chú ý của mọi người.
Nhất thời vô số cặp mắt trong đại sảnh đều nhìn thẳng vào nàng ta.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-561.html.]
"Ồ, vậy sao? Vậy nhị tiểu thư nói xem, tại sao lại không thể được?"
Trước sự chen vào của hai người, Lam Lam vốn nhiều năm tính tình rất tốt, cũng có chút không vui, vẻ mặt âm trầm hỏi.
Hiện tại nàng ấy đến Kỷ phủ không chỉ thay mặt phủ Quốc Công với thân phận là thiếu phu nhân, mà còn đại diện cho Diêu Vương phủ, sao có thể cho phép người này hết lần này đến lần khác hỗn xược.
"Con.....con, đại tỷ, đại tỷ chính là không thể," Kỷ Tiểu Vân nghiến chặt răng nhàu chiếc khăn lụa trong tay, như thể đang mạo hiểm mạng sống của mình, rồi nói tiếp. "Đại phu nói rồi, bệnh của đại tỷ không khỏi được, tương lai sau này không thể sinh con nối dõi, vì thế tỷ ấy không thể gả cho Đoàn công tử được."
Lúc Kỷ Tiểu Vân nói xong, cảm thấy sự tự tin của bản thân tăng lên vài phần, đứng thẳng lưng, nhìn Kỷ Phương Hoa với một chút đắc ý khó thấy ở trong ánh mắt.
Quả nhiên một giây sau, sắc mặt của Kỷ Phương Hoa, tái nhợt đi vài phần, cả thân thể trông có vẻ run rẩy.
Sắc mặt của Kỷ đại phu nhân cũng trở nên rất khó coi, cau mày nhìn thẳng vào Kỷ Tiểu Vân không nói một lời.
Tần thị ở một bên, dương mắt nhìn con gái tiết lộ bí mật không được nói ra, không mảy may ngăn cản.
Thậm chí còn một mặt đắc ý chờ đợi thấy sự hoảng hốt trên khuôn mặt của đại phu nhân.
Bà ta chỉ muốn phá hỏng cuộc hôn nhân này, dựa vào đâu còn gái bà lại không có được, mà một kẻ bệnh hoạn lại có được dễ như trong tầm tay, đừng có mơ, bà ta tuyệt đối không để cho bọn họ như ý.
Tần thị thầm oán giận, cách này hôm nay, xem như là để xua tan đi khẩu khí của chính phòng đè nén trong lòng bà ta bấy lâu nay.
E rằng hôm nay sẽ làm cho bà ta thất vọng rồi.
Lam Lam vốn luôn ăn nói rất khéo, nhìn vẻ mặt đắc ý của hai mẹ con bằng ánh mắt lạnh lùng, chợt cảm thấy hai người này cũng ghê tởm không khác gì mấy chị em nhà mẹ đẻ, nàng chợt nổi giận, lạnh lùng mở miệng.
"Ồ, không thể sinh con nối dõi? Theo như ngươi nói, không phù hợp để nối dõi thôi, chẳng lẽ y thuật của biểu đệ ta lại không thể chữa khỏi bệnh của đại tiểu thư sao? Cho dù hắn không được, Vương Phi nương nương đích thân ra tay, là có thể rồi chứ. Hơn nữa, sau này bọn họ có người nối dõi hay không cũng là chuyện của đại tỷ ngươi và Đoàn gia, sao ngươi một tiểu cô nương chưa rời phủ lại phải lo lắng?" Lam Lam cau mày, nói với vẻ mặt chán ghét và chễ giễu.
Từng chữ từng chữ đau lòng, sắc mặt hai mẹ con Tần thị vừa xanh vừa đỏ, không nói nên lời.
Vốn dĩ Lam Lam tính tình nóng nảy, nhưng những năm làm mẹ nàng ấy đã kiềm chế lại rất nhiều, không ngờ năm nay nàng ấy lại bị kích động đến tức giận như vậy, đây là điều hiếm thấy trong những năm gần đây.
Thấy Lam Lam nổi giận, Kỷ đại phu nhân không khách khí nữa, lạnh lùng nói với Tần thị.
"Nếu như nhị tẩu ngày thường không có việc gì làm, chi bằng trở về dạy lại lễ nghi phép tắc cho nhị tiểu thư đi! Tuổi còn trẻ mà đã làm ra việc tốt như vậy, lại còn ngang nhiên bàn đến chuyện con cái nỗi dõi, nếu chuyện này truyền ra ngoài, há chẳng phải làm nhục gia phong Kỷ gia ta. Nếu còn có lần sau, thì đừng trách bổn phu nhân dùng gia pháp, chỉnh đốn gia phong."
"Tỷ.........."
Tần thị bị đại phu nhân dạy dỗ, không nói nên lời, nhìn sang con gái biểu cảm uất ức, trong lòng ngầm oán hận.
Bà ta không ngờ rằng Thiếu phu nhân này lại không hề để ý đến việc căn bệnh đó có thể ảnh hưởng đến việc nỗi dõi.
Vốn tưởng rằng lần này có thể dùng chuyện khó nối dõi của đại tiểu thư để ngăn cản, thành công đưa Vân nhi gả vào Minh Châu phủ, đồng thời tạo mối quan hệ với Vương phủ, bằng cách này cha của con bé sẽ được thăng chức, đồng thời có thể tận dụng cơ hội này, để sắp xếp một cuộc hôn nhân tốt đẹp cho con trai bà ta.
Một lần nhiều chuyện tốt như vậy, Tần thị sớm đã thu xếp xong xuôi.
E rằng hôm nay sợ là mọi thứ đều tan thành bong bóng.
Nhưng làm sao bà ta có thể cam tâm! Vì cớ gì đại ca ở chính phòng đã là quan nhị phẩm, trong khi nhị gia của nhà bà chỉ là quan lục phẩm, khiến bà ta trong nhà này không thể ngẩng cao đầu, bị người khác coi thường......
"Đúng vậy, đa tạ đại tẩu đã dạy dỗ, Vân nhi chúng ta đi thôi!"
Tần thị tuy trong lòng cực kỳ giận dữ, nhưng ngoài mặt vẫn không dám bày tỏ ra ngoài.
Hôm nay họ vì chuyện này mà trở nên thấp kém, còn tiếp tục dây dưa cũng không phải là cách, đành phải sớm rời đi để tìm giải pháp khác tốt hơn.
Nói xong Tần thị kéo lấy tay Kỷ Tiểu Vân, phất tay áo rời đi.
"Thiếu phu nhân, hôm nay đã mạo phạm rồi, đều là ta quản lý không nghiêm." Nhìn thấy hai người rời đi, Kỷ đại phu nhân nói với Lam Lam với ánh mắt vừa tội lỗi vừa biết ơn.
Bà hổ thẹn vì đã để những thứ không có mắt đó ở hậu viện mạo phạm đến người được Vương phi cử đến, điều bà cảm kích là Lam Lam không vì vấn đề con nối dõi của con gái mình, mà còn có cái nhìn khác, lại còn lên tiếng bảo vệ con gái bà.
"Đại phu nhân, xin đừng khách khí với ta như vậy, người hậu viện đó không có ai làm khó được ta, bất kể hoàn cảnh của đại tiểu thư ra sao, nếu đã là Vương phi nhờ ta tới, có nghĩa là Minh Châu phủ đã nhận định là đại tiểu thư, không có thay đổi." Lam Lam lắc đầu, nhẹ nhàng an ủi.
Khi nãy nghe tin về vấn đề con nối dõi của Kỷ Phương Hoa, nàng ấy cũng có kinh ngạc, việc này Xuân Phong chưa từng đề cập với nàng.
Có điều Xuân Phong đã để nàng ấy đến, chắc chắn cũng đã hiểu rõ mọi chuyện.
Vì vậy mặc dù trong lòng Lam Lam bối rối, nhưng nàng ấy vẫn rất kiên định.
Nghe thấy điều này, Kỷ Phương Hoa và Kỷ đại phu nhân thở phào nhẹ nhõm.
Nhị phòng không còn làm loạn, hai bên đã nói chuyện rất vui vẻ, sau khi hai nhà trao đổi thiếp canh xong, Lam Lam khéo léo từ chối lời đề nghị ở lại dùng bữa của Kỷ gia, với lí do là thông báo tin vui, bước lên xe ngựa và vội vã đến Minh Châu phủ để báo tin!
Sau khi Lam Lam rời đi, Kỷ đại phu nhân và con gái nhìn nhau, không hẹn cùng nhìn về phía đông viện, ánh mắt nặng trĩu......