Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 55

Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:16:00
Lượt xem: 153

     Ngày mùng 5 tháng 3, như dự kiến, trưởng thôn được mời đến làm lễ động thổ từ sáng, việc làm nhà của Xuân Phong chính thức bắt đầu.

 

     Phương sư phụ và những người khác đã đến từ hôm trước, gia đình Xuân Phong chuyển qua ở nhà Tần thúc để tiện cho quá trình phá dỡ. Nhà Tần thúc rộng hơn nhà Xuân Phong, lại nhiều phòng, tất cả là nhờ Tần thúc và Cha Xuân Phong vẫn luôn chăm chỉ làm việc.

 

     Trưởng làng hô “bắt đầu” xong, mười dân làng và đội của Phương sư phụ bắt đầu phá bỏ ngôi nhà.

 

     Những dân làng mà Xuân Phong thuê đều là những người có tay nghề cao, tất nhiên mức công mà Xuân Phong trả cũng rất cạnh tranh. Một người được 30 đồng tiền công, bao bữa trưa, mỗi buổi chỉ làm 4 tiếng. So sánh với mặt bằng, đây là mức công rất cao, có mấy dân làng còn suýt nữa đánh nhau để dành suất làm cho Xuân Phong. Cuối cùng vẫn phải nhờ trưởng thôn đứng ra dàn xếp. Trưởng thôn mặc dù không phải là quan chức, nhưng cũng gọi là có chút chức quyền, nên cũng dễ làm việc.

 

     “Phương sư phụ, đây là bản vẽ con tự thiết kế. Ngài hãy làm theo cái này nhé. Chỗ này…” Xuân Phong lấy ra một bản vẽ, thương lượng cùng Phương sư phụ.

 

     Đây là bản vẽ do chính Xuân Phong tự vẽ, mang một phần phong cách hiện đại. Xuân Phong muốn thiết kế ngôi nhà theo hơi hướng hiện đại hơn chút. Ngoài ra, nhà xí cũng khá đặc biệt, cô thiết kế giống hố ngồi xổm hiện đại. Nhưng việc làm đường ống chữ U ở bên dưới hơi rắc rối. May mắn thay, Phương sư phụ là người dày dặn kinh nghiệm, ông quyết định thay bằng một ống sắt chữ U.

 

     Cô còn vẽ một phòng tắm riêng. Kiếp trước, cô thích nhất là ngâm bồn tắm nước ấm mỗi khi tan ca trở về nhà. Vì thế, xây lại nhà, không thể thiếu nhà tắm được. Cô thiết kế một bồn tắm hình tròn, được ốp bằng những phiến đá được đánh bóng mịn, cuối cùng được lát bằng ván gỗ ở lớp mặt. Bên dưới là một rãnh thoát nước đặc biệt, để sau khi tắm sẽ không phải tự đổ nước ra. Nếu tắm xong còn phải đi dọn nước, chắc dọn xong lại đi tắm lại vì đổ mồ hôi mất.

 

     Khác với lối xây thư phòng kín đáo, thư phòng của cô được thiết kế rất sáng sủa, còn có một cửa sổ lớn, có ánh sáng chiếu thẳng vào phòng.

 

     Ngôi nhà được chia thành 3 phần: sân trước, nhà chính và sân sau. Xuân Phong quy hoạch ngôi nhà thật mạch lạc, để tiện sau này sinh hoạt và tiếp khách. Về cơ bản, cách bố trí của ngôi nhà giống như một biệt thự một tầng hiện đại, chứ không phải theo kiểu dãy phòng như ở thời đại này. Tuy vậy, nhìn bên ngoài, ngôi nhà vẫn giống với với những ngôi nhà khác, cô không muốn tỏ ra quá khác biệt.

 

     Sân sau là các phòng đơn, gồm 2 dãy, trong đó một dãy dùng làm phòng khách. Dãy còn lại dùng để chứa đồ nhà bếp, chứa củi hoặc dùng làm kho. Sân trước hiện vẫn để trống, Xuân Phong vẫn chưa nghĩ ra dùng để làm gì.

 

     Để đảm bảo an toàn, toàn bộ ngôi nhà được bao quanh bằng tường gạch, dù sao nhà toàn đàn bà con gái và trẻ con, nên nhà kín đáo chút sẽ tốt hơn.

 

     Nhờ vào sự tháo vát của trưởng thôn, việc xin cấp phép xây dựng đã hoàn thành xong. Phương sư phụ nhìn thấy thiết kế của Xuân Phong, cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng Xuân Phong kiên quyết nên ông quyết định làm theo.

 

     Nhà của Xuân Phong đã xuống cấp trầm trọng, ở thời đại không có máy móc hạng nặng, thế mà chỉ bằng sức người, dưới sự giám sát của Tần thúc, chỉ trong 3 ngày, nhà cũ đã trở thành một đống hỗn độn.

 

     Mẹ Xuân Phong và đại tỷ Xuân Vũ chịu trách nhiệm nấu ăn hàng ngày. Đôi khi Xuân Phong sẽ xuống chợ mua thịt, đôi lúc lại lên núi bắt gà lôi, thỏ rừng và mấy thứ linh tinh. Nhà Xuân Phong bao bữa trưa cho đội thợ trong làng, còn đội của Phương sư phụ ở hẳn công trường, nhà cô bao luôn cả 3 bữa. Xuân Phong và Phương sư phụ đã đàm phán trước, Xuân Phong sẽ trả cho Phương sư phụ tổng cộng 40 lượng bạc và lo 3 bữa ăn mỗi ngày. Phần còn lại, Phương sư phụ tự phân phát và chia cho đội của mình, cách làm việc giống như nhà thầu hiện đại.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-55.html.]

     Sau khi phá dỡ nhà, mọi người bắt đầu đào móng, làm cống rãnh và bể chứa nước.

 

     Hiện tại đang là mùa xuân, trong nhà không sẵn nhiều nguyên liệu, cũng không săn được mấy thịt, nên Xuân Phong quyết định xuống trấn mua. Khi trở về, Xuân Phong vẫn đang hì hục vác túi lớn túi nhỏ, đã thấy có người túm lấy tay cô, nói:”Xuân Phong, con về rồi, con về nhà xem đi, đại thẩm nhà con đến, còn mang theo người đến, cũng không biết họ đến làm gì.”

 

     “Cảm ơn thẩm đã báo tin cho con.” Xuân Phong chỉ biết cười lắc đầu, vác giỏ lên lưng, sải bước về nhà.

 

     Đại bá nương đến, chắc chắn không có việc gì tốt. Nhưng dù có việc gì, binh đến thì tướng chặn, nước dâng thì xây bờ, để xem hôm nay bà ta lại muốn làm gì.

 

     Lúc này, đại bá nương đang ở trong sân nhà Xuân Phong, nhiệt tình nói chuyện với mẹ Xuân Phong.

 

     “Này, tam đệ muội, sao chuyện lớn thế này lại không báo với chúng ta một tiếng? Dù chúng ta ở xa, nhưng vẫn có thể giúp đỡ mà.”, Đại bá nương nói, mặt cười tươi như hoa. Chỉ là những lời này nói ra miệng có vẻ quá khiên cưỡng rồi. Ai chẳng biết đại bá nương là người không có lợi thì tuyệt đối không nhúng tay, những việc thế này, ai dám đi làm phiền bà.

 

     “Đại tẩu nói phải, đáng ra nhà muội phải báo cho nhà huynh tẩu một tiếng, nhưng muội sợ việc kinh doanh nhà tẩu bận rộn, nên khong dám làm phiền.” mẹ Xuân Phong nén kinh ngạc trong lòng, nói. “Sao hôm nay bà chị dâu này lại chạy tới đây chứ. Chạy đến giúp đỡ ư? Làm gì có chuyện!” nghĩ thế, nhưng bà vẫn tỏ ra nhẹ nhàng, ân cần.

 

     “Ừ, cửa hàng nhà chúng ta cũng khá bận rộn, hay thế này, ta bảo cữu cữu của Hương nhi đến xem có giúp được gì không.” Đại bá nương bắt đầu kéo kéo em trai đang đứng ở một bên.

 

     “chuyện này,…. Không cần phiền đến nhà đại tẩu đâu.” Mẹ Xuân Phong từ chối.

 

     “Đều là người một nhà, gì mà phiền với không phiền chứ…” Đại bá nương làm ra vẻ mặt thâm tình.

 

     “Đại bá nương cũng nói rồi, chúng ta là người một nhà, mẹ đứng khách sáo, cứ để thúc thúc ở đây đi.” Đại bá nương vừa dứt lời, đã thấy Xuân Phong đi vào sân, đặt giỏ xuống, nói.

 

     “Xuân Phong về rồi à con. Đấy, muội xem, Xuân Phong đã nói thế rồi, muội còn khách sáo gì nữa.”

 

     Đại bá nương liếc liếc đồ trong giỏ Xuân Phong, rồi nói với mẹ Xuân Phong.

 

     “Chuyện này…” mẹ Xuân Phong nhìn cô, chưa trả lời.

 

     Xuân Phong biết mẹ đang nghĩ gì, nháy  mắt với mẹ.

Loading...