Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 545
Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:50:04
Lượt xem: 42
"Ừ, mẫu thân của các con nói rất đúng, các con là ca ca tỷ tỷ của đệ đệ, đối với đệ đệ phải có trách nhiệm giám sát, quan trọng hơn chúng ta là người một nhà, tốt hay xấu chúng ta đều phải cùng gánh vác mới được."
Bách Lý Mặc Thần đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu con gái, nhìn đôi mắt trong suốt ngây thơ của con gái nghiêm túc nói.
Bất kể như thế nào, hắn sẽ luôn ủng hộ quyết định của Xuân Phong.
Bởi vì hắn biết, nàng luôn có lý do chính đáng.
Có lẽ thông qua những chuyện như thế này để cho bọn nhỏ ý thức được một vài chuyện, học được một ít tri thức, hoặc là chịu một chút đau khổ đều tốt cho bọn chúng
Thật ra Xuân Phong cũng chỉ là muốn xem thử một chút tính tình bọn nhỏ.
Mấy năm nay, Xuân Phong bảo vệ con cái rất tốt, mấy đứa trẻ đều cực kỳ thông minh.
Nàng không muốn cho bọn nhỏ tiếp xúc với mặt tối của thế giới này quá sớm, mấy đứa trẻ khác ngoại trừ bướng bỉnh một chút, còn ca ca có thể nói là tâm tính thuần lương.
Vân Tấn tạm không đề cập tới, chỉ nói đến Vân Oanh, đứa con gái mười hai tuổi ở thời cổ đại đã đến tuổi tính chuyện thành thân.
Nữ nhi cao môn đại hộ khác sớm đã bắt đầu cho học tập quy củ, học làm nữ chưởng gia, thậm chí là một vài chuyện đấu đá trong nhà.
Nhưng Vân Oanh không có tiếp xúc với những thứ này dù chỉ một chút, Xuân Phong chỉ để cho cô bé mỗi ngày học tập một ít sách vở, cho nó chọn những thứ mình thích học.
Vân Oanh mười hai tuổi hoàn toàn giống như là một cô bé lolita thời hiện đại, đơn thuần ngây thơ, đáng yêu!
Mà Bách Lý Mặc Thần hiển nhiên không phản đối cách giáo dục này của Xuân Phong.
Tuổi thơ tốt đẹp của bọn nhỏ, giống như là bù đắp thiếu sót trong tuổi thơ của hắn trước kia, ở bên cạnh vợ con, luôn có thể làm cho hắn cảm giác được ấm áp.
Với quyền thế bây giờ của hắn, vốn dĩ không cần phải bám víu vào ai hay toan tính bất cứ điều gì. Tất cả những gì hắn mong muốn là hạnh phúc của gia đình mình.
Nhìn ánh mắt dịu dàng nhưng lại làm cho người ta không thể cự tuyệt của phụ thân, Bách Lý Vân Oanh bĩu môi nhìn mẫu thân nhăn nhăn chiếc mũi nhỏ, có chút không vui chọc cơm trong chén.
Xuân Phong vẫn thản nhiên gắp thức ăn cho mấy đứa nhỏ, giống như không nhìn thấy động tác nhỏ của con gái.
Kỳ thật trong lòng cũng có chút đắc ý.
"Hừ, cô gái nhỏ, hết chiêu rồi!"
Tâm tình vui vẻ trong buổi cơm tối Xuân Phong ăn nhiều thêm một chén, chỉ có Vân Oanh có chút buồn bực không vui chọc chọc thức ăn trong chén.
Nhìn mấy đứa nhỏ dường như đã xuống tinh thần, Xuân Phân bảo mấy người hầu dọn dẹp đồ ăn, lúc này mới mở miệng nói.
"Lần này mấy người các con đến chỗ Du gia gia hỗ trợ, nếu biểu hiện tốt, mẫu thân sẽ thưởng cho các con, mỗi ngày thêm một bình sữa chua trong thời gian một tháng, hoặc là mẫu thân sẽ làm cho các con một món điểm tâm mới, hai chọn một!"
Nghe vậy ánh mắt mấy đứa nhỏ lập tức sáng lên, ba đôi mắt to lấp lánh đều sắp sáng hơn bóng đèn nhỏ.
"Ừ, thật đấy! Chỉ cần các con biểu hiện tốt!"
Xuân Phong gật đầu khẳng định.
"Ồ, tốt quá! Chúng con nhất định biểu hiện thật tốt, đúng không, đại ca, Vân Tễ!"
Người đầu tiên hoan hô là Vân Oanh, rõ ràng là một cô bé cực kỳ ham ăn.
Được mẫu thân đồng ý, mấy đứa nhỏ liền vui vẻ đến y quán của Du thần y làm tiểu dược đồng.
Ngoại trừ Vân Tấn mỗi ngày phải lên triều sớm nên đi trễ một chút, mấy đứa trẻ khác đều đi đúng giờ.
Cũng không biết có phải phương pháp khích lệ của Xuân Phong có hiệu quả hay không, nhưng cũng không có gì sai.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Trên thực tế mấy đứa trẻ năm xưa đi theo Xuân Phong cũng học được chút tri thức dược lý, tuy nói so với Xuân Phong vẫn kém xa, nhưng so với lang trung giang hồ bình thường đã giỏi hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-545.html.]
Xuân Phong là cố ý rèn luyện cho bọn họ, dù sao thì nàng và Mặc Thần có nhiều quyền lực hơn nữa cũng không thể bảo vệ chúng cả đời.
Với thân phận của chúng nhất định cuộc sống tương lai sẽ không quá bình yên, cho nên Xuân Phong chỉ có thể tận lực dạy cho chúng thật nhiều kỹ năng mạnh mẽ.
Những ngày tiếp theo của Xuân Phong trôi qua cũng coi như yên tĩnh, thỉnh thoảng sẽ nhận được thư của đại tỷ.
Trong thư luôn viết về tình hình gần đây của bọn họ, và những chuyện thú vị gặp phải trên đường đi.
Nhìn lá thư mỏng manh kia, Xuân Phong có thể từ trong những hàng chữ rõ ràng cảm nhận được, đại tỷ hiện tại đã không còn là đại tỷ dịu dàng yếu đuối lúc trước nữa.
Hiện tại nàng càng thêm cứng rắn, nội tâm đã hoàn toàn lột xác từ kén thành bướm.
Hiện tại nàng phóng khoáng tự do, sống hạnh phúc thoải mái.
Xuân Phong từ tận đáy lòng cảm thấy mừng cho nàng, đồng thời cũng viết thư kể hết tình hình hiện tại của mình, mẫu thân và đệ đệ.
Lúc nhắc tới hôn sự của Xuân Sinh, Xuân Phong còn cảm thán thời gian trôi nhanh như nước chảy, thoáng cái Xuân Sinh đã hơn hai mươi tuổi, cũng đến lúc quyết định hôn sự.
Thư được gửi đi, không quá mấy ngày sau Lam Lam lại mang theo Lạc Bảo cùng con gái nhỏ Noãn Khanh tới cửa tìm Vân Tấn cùng Oanh nhi chơi.
Lam Lam và Xuân Phong giao tình nhiều năm, không bởi vì thân phận hai người khác biệt mà có gì thay đổi.
Ngược lại là Lạc Bảo, vừa thấy Vân Tấn liền có chút giữ kẽ ngại ngùng.
Đây đại khái là thời đại con người vẫn có chút kính sợ với hoàng quyền! Cuối cùng vẫn là Vân Tấn buông xuống vỏ bọc Hoàng đế, giống như ngày xưa lôi kéo hắn đi chơi, mấy đứa trẻ khác lúc này mới đến chơi cùng.
Xuân Phong nhìn bóng lưng Lạc Bảo, trong lòng cảm thán, rốt cuộc là tư tưởng của người cổ đại, không thể nào suy nghĩ giống như nàng được.
Hiện thực cũng sẽ không cho phép như vậy, dù sao quân thần mấy ngàn năm khác biệt, không phải một sớm một chiều là có thể thay đổi.
Chỉ sợ là ngoại tổ phụ và những người khác đã bắt đầu truyền cho Lạc Bảo sự khác biệt giữa vua và quân thần!
Không đợi Xuân Phong suy nghĩ nhiều, một bánh bao nhỏ bên cạnh liền như cơn gió chạy ra ngoài.
Tiếp theo là tiếng kêu có chút lo lắng của Lam Lam vang lên: "Khanh Khanh, cẩn thận một chút!"
Khanh Khanh mới ba tuổi, lớn lên xinh đẹp giống như búp bê sứ, là loại vừa nhìn đã khiến người khác yêu thích từ lần gặp đầu tiên.
Bởi vì đứa trẻ này nhỏ hơn Lạc Bảo mười tuổi, Lam Lam cùng biểu ca Lạc Hoa đều rất chiều chuộng con bé.
Ngày thường tính tình tiểu nha đầu cực kỳ đáng yêu, có điều đứa trẻ này giống như rất thích dính lấy Vân Tấn, đôi khi đeo bám nhiệt tình tới mức làm người mẹ như Lam Lam cũng cảm thấy ghen tị.
Sau khi sai người hầu trông chừng các con, Xuân Phong đưa Lam Lam đi hậu viện.
Hôm nay nàng rảnh rỗi không có gì để làm lại mê trồng hoa, từ sau khi thương đội dưới tay mình đột mang về hai xương rồng, Xuân Phong liền yêu thứ này.
Hiện giờ toàn bộ hậu viện vương phủ đã có một mảnh đất trồng đầy xương rồng, vì thế Xuân Phong còn xây một nhà hoa.
Bên trong ngoại trừ nhiều xương rồng, còn trồng không ít rau trái mùa vụ.
Mỗi lần trên mâm cơm trong vương phủ đều xuất hiện thức ăn bên ngoài không có, chính là đều có nguồn gốc từ nơi này.
Đầu tiên, Xuân Phong đưa Lam Lam trồng mấy chậu xương rồng rồi để nàng nàng mang về, lại đưa Lam Lam trải nghiệm thú vui của việc hái trái cây.
Lam Lam cực kỳ vui vẻ muốn sau này mỗi ngày đều đến vương phủ hái rau quả.
Nguyên liệu làm cơm trưa lại được chuẩn bị từ số hoa quả được hái, mấy đứa trẻ đều ăn rất vui vẻ.
Ngay cả Khanh Khanh luôn luôn kén ăn cũng phá lệ ăn nhiều thêm một chén.
Xuân Phong thấy hài tử thích ăn, lập tức sai người hái cho Lam Lam một ít đồ tươi mới mang về phủ, lại phân phó người mang đến một ít cho mẫu thân cùng đệ đệ.