Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 546

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:50:06
Lượt xem: 31

Từ sau khi nhận được thư của đại tỷ, trong lòng Xuân Phong luôn nghĩ đến hôn sự của Xuân Sinh.

Đã nhiều năm như vậy, theo gia thế của nhà họ, còn có tài văn chương xuất chúng cùng y thuật tốt, có không ít cô nương tiểu thư ở kinh thành muốn gả vào Đoàn phủ.

Trước sau cũng có rất nhiều người tới cửa cầu thân, nhưng đệ đệ của nàng lại luôn cự tuyệt.

Mới đầu không nghĩ gì, chỉ thấy y vẫn còn nhỏ, đợi thêm vài năm nữa cũng không sao, nhưng bây giờ Xuân Sinh đã hai mươi ba tuổi rồi.

Các công tử bằng tuổi với y trong kinh thành đều đã có con cái cả rồi, tên nhóc này vẫn không chịu thành thân, điều này làm cho Xuân Phong có chút phiền muộn.

Đừng nói Xuân Phong, ngay cả mẹ nàng cũng gấp đến độ tóc sắp bạc trắng, thế nhưng tên nhóc này vẫn không có tiến triển gì!

Mỗi lần nhắc đến điều này, luôn chỉ trả lời một câu: "Đến lúc con sẽ thành thân, mẹ không cần phải vội vàng!"

Ngày hôm nay Xuân Phong cuối cùng cũng có thời gian rảnh rỗi, đưa theo bọn trẻ trở về nhà mẹ đẻ một chuyến.

"Hôm nay sao rảnh rỗi trở về thế? Đến cũng không nói trước một tiếng, để ta chuẩn bị trước đồ bọn trẻ thích ăn."

Mẹ Xuân Phong đứng trước cửa phủ, vẻ mặt yêu thương nói.

Đã mười mấy năm trôi qua, trên mặt mẹ Xuân Phong không thấy dấu vết của năm tháng, ngược lại bởi vì cuộc sống thoải mái hiện tại, có hơi mập lên một chút, nét dịu dàng và nhân hậu cũng trở nên rõ ràng hơn.

"Mẹ không cần phải lo chuẩn bị những thứ này, con đều mang theo đây!"Xuân Phong cười ấm áp, một tay bám lấy mẫu thân, một tay dắt con đi vào trong hoa viên.

Bởi vì thân phận Vân Tấn khác biệt, lại thêm muốn học tập chính sự, nên không thể đi theo Xuân Phong.

Đối với chuyện này, mẹ Xuân Phong vừa vui mừng vừa thất vọng.

Vui mừng vì cái gì tất nhiên không cần nói, thất vọng chính là cháu trai lớn của bà sau này cũng không biết phải bao lâu mới có thể gặp mặt một lần.

Xuân Phong nhìn mẫu thân vừa vui vừa buồn, mỉm cười giải thích.

"Nếu mẹ muốn gặp Tấn nhi, mẹ cứ dành chút thời gian đến vương phủ ở vài ngày đi, Tấn nhi còn chưa thân chính bao nhiêu, hiện tại vẫn còn ở trong vương phủ."

"A, được, chờ thêm vài ngày nữa ta sẽ qua đó ở tạm một thời gian. " Mẹ Xuân Phong nghe vậy lúc này mới cười gật đầu, vội vàng phân phó cho người hầu đem mấy món đồ chơi nhỏ bà đã thu thập vài ngày trước cho mấy đứa trẻ.

Vú nuôi trong phủ đưa hai đứa trẻ đi, Xuân Phong lúc này mới hỏi.

"Mẹ, đệ đệ đâu? Lại đến y quán nữa sao?"

"A, đứa trẻ này, mỗi lần ta vừa nói đến hôn sự của nó, nó đều trốn đến y quán, cho tới trưa nay còn chưa có quay lại, đoán chừng tới cơm chiều mới trở về!"

Mẹ Xuân Phong thở dài, mười phần bất đắc dĩ nói.

"A, nó vẫn không chịu sao?"

Xuân Phong gật đầu, lại hỏi.

"Còn không phải sao! Tính tình bướng bỉnh như trâu cũng không biết là học theo ai, thật sự làm cho người ta không khỏi lo lắng."

Mẹ Xuân Phong tiếp tục cằn nhằn với vẻ mặt buồn bã, có lẽ là người lớn tuổi sẽ thích lải nhải, nghĩ tới Xuân Sinh cũng có chút chịu không nổi sự cằn nhằn này.

Xuân Phong buồn cười trong lòng, tính tình này còn có thể học theo ai, còn không phải là mẹ nàng sao? Lúc trước không phải vì tình yêu mà cũng cố chấp đến vậy!

"Đúng vậy, chờ nó trở về con sẽ nói chuyện cẩn thận với nó, để nó sớm cưới vợ, lại sinh cho mẹ mấy đứa cháu mập mạp."

Xuân Phong cười tươi dỗ dành.

"Phải đó, việc này con nên nói cho nó biết, con xem Trương công tử quý phủ bên cạnh bằng tuổi với nó, hiện tại con trai đã bốn năm tuổi, đã đi học rồi."

Mẹ Xuân Phong vừa nghe lời này, quả thực giống như là mở máy phát nhạc, nhanh chóng bắt đầu bàn luận, phía Đông Trương gia, phía Tây Lý gia ai ai đã thành thân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-546.html.]

Cảnh tượng này làm cho Xuân Phong không thể không nhớ tới kiếp trước chị họ bị mợ thúc giục kết hôn, quả thực là giống nhau như đúc, ngay cả lời nói cũng tương tự.

Xem ra mặc kệ là thời đại nào, tấm lòng làm cha mẹ đều giống nhau, vĩnh viễn không bao giờ là đủ.

Xuân Phong không khỏi cảm thấy may mắn, may thay cũng đã giải quyết chung thân đại sự của mình không lâu sau khi xuyên không.

Nếu không hiện tại cũng đã bị người mẹ già nhắc tới muốn xuyên về thế giới lúc đầu không chừng!

Cứ như vậy Xuân Phong bị bà cụ đáng yêu nhà mình lôi đi nói chuyện cả buổi chiều, sau đó lại ở bên cạnh hết lần này tới lần khác dỗ bà cụ vui vẻ, luyên thuyên một lúc lâu.

Cuối cùng cũng đợi được Xuân Sinh trở về......

Xuân Sinh vừa bước vào cửa phủ đã nghe quản gia bẩm báo tin tức tỷ tỷ trở về, lập tức đi về phía sân sau.

Mới đi tới cổng hoa treo, chợt nghe thấy trong sân thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười khanh khách, khóe miệng cũng không khỏi gợi lên một nụ cười ấm áp.

Bước vào sân sau......

"Quay về rồi à, vừa hay, lát nữa là ăn cơm." Xuân Phong từ xa đã nhìn thấy Xuân Sinh mặc y phục trắng.

Hiện tại y đã trở thành một nam nhân trưởng thành, rạng rỡ như ánh mặt trời, hơn nữa cũng đủ ổn trọng, không còn non nớt như lúc mười mấy tuổi, cao gần tám thước, cộng thêm đường nét khoẻ khoắn và mềm mại hài hòa làm cho cả người thoạt nhìn rất bắt mắt.

Nhìn thấy y như vậy, trong lòng Xuân Phong càng thêm nghi hoặc, chẳng lẽ là tên nhóc này tiêu chuẩn quá cao, không vừa mắt với nữ tử trong kinh thành?

Nhưng cũng không đến mức, suy cho cùng con người mà, khi đến một độ tuổi nhất định, không phải đều sẽ khao khát tình yêu sao?

Xuân Phong thầm nói trong lòng.

Mẹ nàng vẻ mặt u ám cùng bất đắc dĩ, bĩu môi mở miệng nói: "Con còn biết trở về, cả ngày chỉ biết trốn ở bên ngoài, tỷ tỷ con khó khăn lắm mới về được, con cũng không biết về sớm hơn sao."

Nghe vậy trong lòng Xuân Phong lại nở nụ cười, quả nhiên là lớn tuổi sẽ nói nhiều hơn, mẹ nàng trước kia không lải nhải nhiều như vậy.

Tuy rằng là lải nhải, nhưng trong lòng vẫn rất ấm áp.

"Mẹ nói phải, khi nào tỷ tỷ tới, con nhất định sẽ quay về càng sớm càng tốt."

Đối mặt với sự cằn nhằn của mẫu thân, trên mặt Xuân Sinh không có gì là không kiên nhẫn, dường như đã sớm có bài đối phó, chỉ bình tĩnh trả lời.

"Sao hôm nay nhị tỷ lại rảnh rỗi trở về? Hoàng thượng vừa mới đăng cơ, tỷ phu thân là nhiếp chính vương, chắc hẳn cũng có nhiều việc phải làm, nhị tỷ không ở nhà giúp đỡ một chút sao?"

Xuân Sinh nói xong, quay đầu hỏi Xuân Phong.

"Mấy việc triều chính kia ta có thể giúp cái gì? Có những đại thần kia rồi! Ngược lại chuyện của đệ làm cho bọn ta quan tâm hơn!"

Xuân Phong nhàn nhạt khoát tay, lơ đãng nói một câu, sau đó nhìn chằm chằm Xuân Sinh.

Sắc mặt Xuân Sinh lập tức nghiêm túc, có chút bất an.

Nhị tỷ không phải luôn ủng hộ y kết hôn muộn sao, còn nói nhất định phải tìm được cho bản thân một người trong lòng thích hợp? Sao hôm nay cũng giống như mẹ vậy.

Chẳng lẽ đây là bị mẫu thân xúi giục?

Xuân Phong liếc mắt nhìn thấu tâm tư của y, cười cười lại nói: "Trước kia cảm thấy đệ còn nhỏ, không vội, nhưng đệ hiện tại đã hơn hai mươi, cũng là lúc nên tìm một người thích hợp, cho dù không vội thành thân, nhưng trước tiên phải định thân, bồi dưỡng tình cảm một chút, cũng có thể xem xét tính tình của đối phương."

Lời nói của Xuân Phong khiến Xuân Sinh khẽ nhíu mày.

"Nhưng hiện tại những nữ tử nhỏ ngốc nghếch ở kinh thành đều rất yếu đuối, lại không có người mà ta thích!"

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Dừng một chút, Xuân Sinh cuối cùng cũng mở miệng nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

Xuân Phong gật đầu, hóa ra cũng không phải là không muốn thành thân, chỉ là còn chưa gặp được người thích hợp mà thôi......

Loading...