Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 541

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:49:58
Lượt xem: 41

Tân hoàng đế thời kỳ đầu sau khi lên ngôi ban hành một chiếu chỉ, miễn tất cả thuế nông nghiệp, các loại sưu cao thuế nặng, giảm thuế đối với các thương nghiệp lớn trong ba năm, phàm là phạm nhân phạm tội nhẹ ba năm nếu ở trong tù biểu hiện tốt sẽ sớm được phóng thích hoặc giảm hình phạt!

Chính lệnh thứ hai chính là sửa đổi luật pháp!

Ý tưởng sửa đổi luật pháp này là Vân Tấn từ nhỏ theo Xuân Phong mưa dầm thấm lâu học tập.

Ngày thường Xuân Phong gặp phải những sự việc tàn nhẫn lại chua xót, sẽ nhịn không được oán giận thời cổ đại luật pháp cứng nhắc như thế nào.

Vốn là một câu vô tâm oán giận, lại được con trai tuổi còn nhỏ ghi nhớ trong lòng, điều này làm cho Xuân Phong ngược lại rất là vui mừng.

Buổi sáng ngày đầu tiên sau khi đăng cơ!

"Khởi bẩm hoàng thượng, năm nay Hộ bộ báo cáo kho thóc ở các huyện đều tràn đầy, thành quả thu thuế quốc khố lại tăng ba phần so với năm ngoái, đây là điềm lành, là trời phù hộ hoàng thượng chúng ta, thần chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng hoàng thượng."

Hộ bộ thượng thư là người đầu tiên mở miệng, vừa mở miệng chính là đầy a dua nịnh hót.

Một bên mặt mày hớn hở bẩm báo, một bên len lén quan sát vị vua trẻ tuổi kia.

Lại thấy hoàng đế trẻ chỉ là nhàn nhạt nghe, vẻ mặt chính trực không chút biểu tình làm cho người ta không nắm bắt được tính tình.

Hộ bộ thượng thư đợi hồi lâu cũng không thấy hoàng thượng lên tiếng, chỉ có thể phẫn nộ lui về vị trí của mình.

Tiếp theo là Binh bộ Thượng thư Trần đại nhân, Binh bộ Thượng thư hiện giờ chính là đại bá của Trần Thanh Thư.

Hắn xuất thân võ tướng, anh dũng không giống người phàm đi tới trong điện, cung kính hành lễ bẩm báo.

"Khởi bẩm hoàng thượng, hiện nay binh lực Thiên An của ta đã đạt hơn một trăm hai mươi vạn, hiện giờ tiếp tế nuôi dưỡng quân sĩ hao tổn rất lớn, thần có một đề nghị, không bằng lấy đất tại các đồn quân, dọn ra một mảnh đất hoang, sử dụng nó làm căn cứ đóng quân lương thực, như thế vừa có thể giảm bớt gánh nặng quốc khố, cũng có thể rèn luyện năng lực toàn diện của quân sĩ."

Ý tưởng mà Binh bộ thượng thư nói, là nghe từ cháu trai của mình là đại thống lĩnh kinh đô.

Sở dĩ nói như vậy, không phải bởi vì Thiên An Quốc bọn họ gánh không nổi khoản quân phí này, chỉ là nơi đóng quân rất nhiều quân sĩ, nếu là gạo mì lương khô còn có thể dễ giải quyết, nhưng cung ứng rau dưa tươi mới là vấn đề.

Một đội quân có thể lên tới mấy vạn, hơn mười vạn, thậm chí mấy chục vạn, cho dù là đem rau dưa của tất cả địa phương lân cận đều vận chuyển qua cũng là không đủ, nhưng phải đảm bảo đủ dinh dưỡng cho tất cả binh sĩ, không có thân thể tốt làm sao đánh trận?

Huống hồ hiện tại chiến sự đã ngừng, các binh sĩ mỗi ngày thao luyện sẽ khó tránh khỏi lười biếng khô khan, tìm cho bọn họ chút việc giải trí, lại có thể giải quyết vấn đề cuộc sống, có gì không thể chứ?

Thượng thư phụ trách quân ngũ nghe nói ý tưởng này là do Diêu vương phi đề nghị, không chút suy nghĩ liền khuyên can hoàng thượng.

Mặc dù Xuân Phong là mẹ đẻ của hoàng đế, vậy cũng không thể tiện tùy tiện can thiệp chính sự, vả lại hoàng thượng vừa đăng cơ cần nhanh chóng tạo uy tín của mình, cho nên Xuân Phong mới mượn miệng Binh bộ thượng thư, có thể nói là đã dùng nhiều tâm tư để suy tính.

Hoàng đế ngồi trên cao nhíu mày suy tư trước lời nói của Trần đại nhân, Hộ bộ thượng thư phía dưới lại thiếu kiên nhẫn, đứng ra phản bác.

"Trần đại nhân đây là nói cái gì, chúng ta dưỡng quân sĩ kia đều là dùng để đánh trận, cho người cả ngày ngâm mình trong bùn? Chẳng lẽ quân định tới bắt chúng ta lấy cuốc xẻng ra đánh nhau?"

Hộ bộ thượng thư cảm thấy lời nói của Trần đại nhân quả thực là hồ đồ, căn bản là lão hồ đồ, để quân sĩ đi trồng trọt? Đùa gì vậy?

Chẳng lẽ quốc khố Thiên An bọn hắn nuôi không nổi những người này? Bây giờ Thiên An chính là quốc gia giàu mạnh nhất trên mảnh đất rộng lớn này!

Hộ bộ thượng thư lạnh lùng trào phúng cũng không thể làm cho Trần đại nhân cảm thấy khó xử, đã sớm nghĩ đến có người sẽ phản bác như thế.

Trần đại nhân chỉ cười nhạt hướng về Hộ bộ thượng thư giải thích: "Haizz Tống thượng thư lời này sai rồi, những lời ta nói cũng không phải như Tống đại nhân nghĩ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-541.html.]

Trần đại nhân cười lắc đầu, nhìn về phía hoàng đế cung kính nói: "Hoàng thượng thỉnh người cho phép thần nói rõ một phen."

"Trần ái khanh có thể nói thẳng!"

Một hoàng đế trẻ tuổi chưa từng mở miệng, đột nhiên nhàn nhạt nhếch môi hướng phía dưới Trần thượng thư gật gật đầu.

"Hoàng thượng, vi thần đề nghị, mỗi nơi đóng quân chỉ cần rút ra một bộ phận nhỏ người phụ trách chuyện này, cũng có thể để trong đội quân thay nhau tiến hành trồng trọt."

Như vậy có thể bảo đảm canh tác nông nghiệp và cung cấp rau tươi cho doanh trại, còn có thể đa dạng hóa việc huấn luyện cho các quân sĩ.

Trần thượng thư nói ngắn gọn, chỉ thấy sắc mặt hoàng đế đột nhiên lộ ra ý cười.

Tiếp theo liền vang lên một thanh âm vang dội: "Được! Trần ái khanh suy nghĩ chu đáo như thế, thật không hổ là rường cột Thiên triều ta."

Bách Lý Vân Tấn tâm tình rất tốt khích lệ, trong lòng cũng hiểu được đây vốn là chủ ý của mẫu phi, nhưng hắn cũng thấy được chủ ý này rất tốt.

Chỉ vì ba chữ "đa dạng hóa" kia, Bách Lý Vân Tấn liền biết đây nhất định là mẫu phi phân phó.

Cũng chỉ có ở trong miệng mẫu phi mới có thể nghe được nhiều thứ mới lạ như vậy.

Trên khuôn mặt anh tuấn hơn người của Bách Lý Vân Tấn tràn đầy kiêu ngạo, cảm giác kia so với chính hắn làm được chuyện gì phi thường còn vui vẻ hơn.

Kỳ thật Xuân Phong cũng là lo lắng cho hắn, dù sao hắn mới mười hai tuổi, cho dù tâm trí thành thục vượt qua người thường, nhưng nếu là ở hiện đại, cũng mới chỉ là một học sinh tiểu học mà thôi!

Bên này Hộ bộ thượng thư cùng Binh bộ thượng thư một màn tranh luận vừa dứt, tiếp theo là Công bộ thượng thư đi ra bẩm báo: "Hoàng thượng, đường thủy năm ngoái Giang Nam..."

Công bộ nói xong là Lại bộ: "Hoàng thượng, khảo hạch quan viên các cấp năm nay......"

Tiếp theo Lễ bộ thượng thư: "Hoàng thượng, việc tuyển phi năm nay......"

Một buổi sáng tảo triều từ giờ Thìn đến giờ Ngọ mới kết thúc.

Nghe các thượng thư đại thần bẩm báo phía dưới, Bách Lý Vân Tấn chỉ cảm thấy một đầu hai lớn, hắn rốt cục cũng hiểu được hoàng thúc vì sao muốn thoái vị chạy trốn.

Sáng sớm hắn còn chưa kịp nghỉ ngơi, liền vội vàng chạy về Diêu vương phủ.

Hoàng đế đã đăng cơ vốn dĩ phải ở lại hoàng cung, nhưng hắn không muốn ở lại hoàng cung vừa lớn vừa lạnh kia, luôn cảm thấy trong nhà vẫn ấm áp hơn.

Trong sân, Bách Lý Vân Tấn bày ra vẻ mặt đau khổ, còn không đợi đến Xuân Phong mở miệng, Bách Lý Vân Oanh liền cười ha hả tiến lên.

"Ca ca, hôm nay ngày đầu tiên vào triều, cảm giác như thế nào? Có phải đặc biệt uy phong hay không? Đặc biệt sảng khoái?"

"Dừng, uy phong? Sảng khoái? Ta bị đám lão đầu bọn họ làm cho đầu sắp nổ tung, còn chưa nguội đâu! Còn không mau rót cho ta chén nước, mệt c.h.ế.t ta rồi."

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Bách Lý Vân Tấn nhìn nàng với một ánh mắt không có tức giận, đưa tay đẩy nàng đang cản trở đường đi, trực tiếp đặt m.ô.n.g ngồi lên giường mềm nói.

"Thì ra làm hoàng đế lại không vui, ta xem như đã biết vì sao hoàng thúc phải chạy trốn rồi."

Vân Oanh vẻ mặt thất vọng nói, tiếp theo lại đau lòng rót nước cho ca ca, còn đưa lên một đĩa điểm tâm thơm ngào ngạt, còn thiếu điều tự mình tiến lên bóp vai xoa chân.

Hai huynh muội này, tuy là cùng nhau sinh ra, nhưng tính cách lại có chút khác biệt.

Bách Lý Vân Tấn ngày thường nhìn như bướng bỉnh hiếu động, thực tế lại là trưởng thành sớm khôn khéo, so ra mà nói Vân Oanh sẽ có vẻ ngây thơ đáng yêu không ít, nhưng hai đứa con đều có tâm tính thiện lương giống nhau.

Loading...