Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 518

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:35:50
Lượt xem: 37

Đêm qua tuyết rơi dày đặc, trong một đêm toàn bộ kinh thành đã bị phủ trắng xoá. Không chỉ có tuyết rơi dày đặc mà còn lạnh cóng, thế nên buổi triều sáng nay bị hủy bỏ.

Tuyết năm nay tuy đến muộn nhưng so với năm trước lại có chút lạnh hơn, giống như đã mưu tính từ trước vậy

"Vừa đúng thời điểm tốt để chàng nghỉ ngơi!" Xuân Phong vừa mỉm cười nhìn mình trong gương đồng, vừa nói .

"Ừ!" Bách Lý Mặc Thần nhẹ nhàng đáp lại, cài chiếc trâm thanh ngọc lên tóc nàng, hoàn thành búi tóc đơn giản mà tao nhã.

Bàn tay to ấm áp nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn có chút thịt do mang bầu của Xuân Phong, đi tới ngồi xuống bên chiếc bàn gỗ tròn bằng gỗ lê.

"Ăn sáng đi!" Bách Lý Mạc Thần ấm áp nói.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Nhìn bữa sáng tinh xảo trên bàn, Xuân Phong không khỏi cảm thán, tay nghề này lại tiến bộ rồi.

Những ngày tháng trôi qua thật an nhàn tươi đẹp, còn mấy ngày nữa là đến giao thừa. Trong ngày giao thừa này, rất nhiều việc trong phủ đều do quản gia và hạ nhân lo liệu. Xuân Phong cũng phát thưởng cho bọn họ nhiều bạc hơn chút, cũng không hỏi gì thêm.

Năm nay đặc biệt ấm áp đẹp đẽ, trên dưới toàn phủ cũng rất mong chờ sinh mệnh mới chào đời.

Hoàng đế và Hoàng hậu nhân dịp năm mới ban thưởng cho Diêu vương phủ rất nhiều thứ, vì chức vị Diêu vương này vẫn như cũ không thể tấn chức, Hoàng đế đành phải dùng vật phẩm để bày tỏ tình cảm của mình.

Về phần Hoàng hậu thì xuất phát từ tình cảm tỷ muội nhiều hơn.

Xuân Phong tính toán ngày dự sinh cho mình là vào khoảng cuối tháng giêng nên nàng yên tâm trải qua năm mới.

Nhưng càng ngày trôi qua, nàng càng cảm nhận được sự khẩn trương của Bách Lý Mặc Thần. Đặc biệt sau Tết, nàng có thể cảm nhận rõ ràng sự bất an của hắn.

"Dạo này chàng sao vậy? Ta cảm giác chàng có gì không ổn?" Xuân Phong ôm bụng lớn nửa nằm trên trên trường kỷ, nhẹ giọng hỏi, tựa như đang nói chuyện phiếm.

"Có sao?" Bách Lý Mặc Thần có chút không được tự nhiên chớp mắt nói.

"Không có sao?" Xuân Phong mỉm cười hỏi ngược lại.

"Ta chỉ là lo lắng thân thể của nàng, nhìn bụng của nàng..." Bách Lý Mặc Thần do dự nói, giọng nói càng lúc càng trầm.

"Ta biết chàng đang bận tâm điều gì. Đừng lo lắng, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Mấy ngày nay ta đã bàn bạc với Du thần y rồi. Đừng lo. Hơn nữa, không phải vẫn còn nửa tháng nữa sao? "

Nói xong, Xuân Phong ngồi dậy, động tác có chút khó khăn, Bách Lý Mặc Thần vội vàng đi tới đỡ nàng.

Bách Lý Mặc Thần thực sự đang hoảng sợ, ngày đó càng đến gần, hắn càng rối rắm.

Đặc biệt là sau khi cảm nhận được sự khổ sở của Hoàng hậu và Lam Lam khi sinh nở, hắn càng hoảng hốt.

Nỗi sợ hãi lần này có phần giống với cảm giác Xuân Phong đột ngột rời đi trước đó, nhưng nó lại xen lẫn nhiều cảm xúc khác. Hắn không muốn Xuân Phong vất vả như vậy, nhưng rất mong chờ sự xuất hiện của đứa bé, lại sợ Xuân Phong xảy ra chuyện.

Hắn chưa bao giờ trải qua loại cảm giác này, hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày hắn đường đường là Diêu Vương sẽ bị loại cảm xúc này quấy nhiễu, đến mức cả đêm không ngủ được.

Trái lại Xuân Phong giống như không có việc gì, vẻ mặt thoải mái dáng vẻ tự đắc, tuy bụng nàng to hơn người thường một chút nhưng cơ thể không hề vụng về hơn người khác.

Ngược lại, chính nhờ sự rèn luyện cơ bản và nền tảng khinh công nên nàng linh hoạt hơn nhiều.

"Thật sự không có việc gì sao?” Bách Lý Mặc Thần có chút bất an hỏi lại.

"Thật sự không có chuyện gì mà!" Xuân Phong cười nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-518.html.]

Không phải phụ nữ mới nên lo lắng khi sinh con sao?

Nàng không nghĩ gì cả, sao hắn lại căng thẳng thế?

Nhưng vì hắn để bụng, Xuân Phong lại cảm thấy rất ấm áp, ý cười trên mặt càng thêm đậm.

"Được rồi, không sao, có ta ở đây!" Bách Lý Mặc Thần rất gấp gáp đột nhiên lại nói.

Giống như đang an ủi Xuân Phong, khiến Xuân Phong thấy buồn cười.

Có thế khiến Chiến thần Vương gia mạnh mẽ khẩn trương đến vậy

"Ừ!" Xuân Phong nặng nề gật đầu, trong mắt mang ý cười.

Những ngày này, Xuân Phong đến gặp Du thần y để thảo luận không chỉ về chuyện của Tế an đường, mà còn về cuộc phẫu thuật.

Du thần y có y thuật siêu phàm, năng lực tiếp thu cũng nhanh nhạy hơn người thường rất nhiều. Ông không quá ngạc nhiên trước đề nghị phẫu thuật cho người của Xuân Phong, trái lại rất thích thú.

Dựa theo phương pháp Xuân Phong nói , ông cũng tìm không ít động vật nhỏ làm thí nghiệm, sau khi làm đi làm lại tìm ra một số giải pháp. Xuân Phong nghĩ có Du thần y ở đây, hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn.

Nếu không phải vì mang thai bất tiện, nàng đã tự mình thử một lần.

Nhưng nàng cũng biết phụ nữ khi sinh con sẽ nguy hiểm, nên đã nói trước với Du thần y về suy nghĩ của mình. Dù lúc đó có gặp nguy hiểm gì, chỉ cần Du thần y ở bên, bí quá hoá liều nàng cũng muốn giữ được hài tử.

Không phải Xuân Phong không hoang mang, mà với tư cách là một bác sĩ nàng cảm thấy bình tĩnh hơn thôi.

Trong ngày đầu năm mới, Vân vương phủ ở U Châu có vẻ hơi quạnh quẽ, không rõ nguyên do hiu quạnh này là để cho người phía trên nhìn thấy hay là vì cái gì khác.

Tuy nhiên, Vân Vương phủ vốn luôn quạnh hiu, tới rằm tháng giêng âm lịch vẫn mang không ít không khí vui mừng

Mặc dù toàn bộ trang trí vương phủ vẫn đơn giản như vậy, thậm chí có chút dáng dấp keo kiệt, nhưng nụ cười trên khuôn mặt hạ nhân vẫn mang đến cho cả vương phủ ít nhiều không khí vui vẻ.

Cùng lúc đó, Hoàng đế và Diêu vương cùng trò chuyện trong Ngự thư phòng.

“Có tin tức từ Liêu Đông, Mộ Dung gia hiện tại nắm giữ triều đình Liêu Đông, thế lực của Độc Cô Thành và Độc Cô Quyết gần như bị nghiền nát.” Người ngồi phía trên bình tĩnh có chút thâm trầm nói.

Ánh mắt và động tác của hắn không còn vẻ phóng đãng không kiềm chế được trước kia mà tràn đầy sự bình tĩnh và thận trọng.

"Có vũ khí sắc bén, dễ dàng đè bẹp đối thủ là điều đương nhiên. Điều này có thể đoán trước được."

Bách Lý Mặc Thần từ lâu đã biết rằng Vương hậu Mộ Dung đã có được kỹ thuật luyện thép do Xuân Phong truyền cho, trong thời gian ngắn đã chế tạo được số lượng lớn vũ khí. Với những binh khí này, người ngựa trong tay bà đương nhiên có thể đàn áp những kẻ không có vũ khí sắc bén mà không cần cố.

Nhưng xét tình hình hiện tại, e rằng điều hắn dự đoán sẽ xảy ra sớm hơn ​​một chút.

"Nhưng điều này sẽ có chút bất lợi cho kế hoạch của chúng ta." Bách Lý Lăng Phong khẽ cau mày.

"Không hẳn như vậy, kẻ thất bại càng hiểu rõ được thế nào là từ từ mưu tính, quá dễ dàng đạt được thành công, thường có thể làm người kiêu ngạo.." Bách Lý Mặc Trần hời hợt đáp

"Ý của huynh là..." Nhìn ánh mắt của người trước mặt, Bách Lý Lăng Phong biết hắn còn có một chủ ý hay.

"Nếu không để bọn họ đánh đến một mất một còn, làm sao chúng ta có thể trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi?" Bách Lý Mặc Thần cười hỏi, hai mắt nheo lại, nụ cười tựa như một con hồ ly xảo quyệt mà thâm thúy.

Lúc này, hắn không còn cảm thấy lo âu như khi đối mặt với thê tử mình yêu thương trong vương phủ, lại khôi phục khí chất vương giả vốn thuộc về mình.

Loading...