Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 516

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:35:47
Lượt xem: 37

Xuân Phong đang nghĩ đến việc mở một vài tiệm thuốc ở kinh đô, nếu có thể kết hợp một số thứ hiện đại với cổ đại tại đây, cũng không phải ý tồi.

Hiện tại nàng đang mang thai, có một số việc không tiện nên mới nghĩ đến việc nhờ Du thần y giúp đỡ.

"Được, nếu nàng muốn thì cứ làm thôi, nhưng phải chăm sóc bản thân thật tốt, đừng làm việc quá sức." Bách Lý Mặc Thần nhìn đôi mắt trong suốt của Xuân Phong, lại nhìn cái bụng đang phồng lên của nàng, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.

"Ta biết rồi, chàng yên tâm." Xuân Phong biết hắn sẽ đồng ý, nở ra một nụ cười ngọt ngào, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy thoải mái.

Sau khi Xuân Phong thương lượng cùng Du thần y vài lần, vài tiệm thuốc tên Tế an đường được mở ở kinh đô

Thuốc mua ở đây hơi khác so với thuốc bán ở các hiệu thuốc khác. Phần lớn các loại thuốc bán ở đây đều là những viên thuốc nhỏ đã được điều chế, phù hợp với nhiều loại bệnh, ngoài ra còn có dược liệu trung y thông thường.

Những viên thuốc nhỏ này đều là phương pháp bào chế mà Xuân Phong đưa cho Du thần y. Mặc dù thời đại này đã có phương pháp chế thuốc viên, nhưng độ tinh khiết của những viên thuốc họ làm ra kém xa với phương pháp mà Xuân Phong sử dụng.

Phương pháp này được Xuân Phong học được khi cùng ông nội nàng chế tạo thuốc ở kiếp trước. Đáng tiếc, nàng không thể làm ra những viên thuốc như thuốc Tây, nhưng đối với người xưa uống canh thuốc đắng mỗi ngày thì điều này đã rất tốt rồi.

Quả nhiên, những viên thuốc như vậy vừa ra mắt đã rất được ưa chuộng, nhưng nguyên nhân chính vẫn là từ dược hiệu.

Xuân Phong cũng rất hài lòng với hiệu quả, lợi nhuận của nhà thuốc rất tốt, Xuân Phong còn đặc biệt quy định, mồng một và rằm hàng tháng nhà thuốc sẽ xem bệnh miễn phí cho người dân nghèo khổ, cũng tặng miễn phí những thuốc thang thông thường, còn những dược liệu quý báu chỉ thu nửa giá cho họ.

Trong một thời gian, các tiệm Tế an đường ở kinh đô đã trở nên nổi tiếng, nhưng không ai biết chủ nhân đằng sau Tế an đường này là ai.

Có được sự công nhận của bá tánh, hơn nữa những người được Du thần y bồi dưỡng gần như đã sẵn sàng để bắt đầu, từng tòa Tế an đường lần lượt mọc lên khắp Thiên An.

Tương ứng với đó, các hải sản lâu ở nhiều châu phủ khác cũng đã hình thành nên một mạng lưới quan hệ khổng lồ, cũng có thể nói là mạng lưới tình báo.

Chớp nhoáng đã đến mùa đông, trận tuyết đầu mùa ở Kinh đô năm nay tới muộn hơn một chút so với những năm trước.

Mảnh bay lả tả trong không trung mang theo một chút lạnh lẽo, Xuân Phong nhìn bầu trời tuyết trắng bay tán loạn, tâm tư thay đổi mấy hồi

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy tuyết trong vương phủ. Tuyết trắng rơi trên cành mận khô rất đẹp.

“Vương phi, bên ngoài gió lớn, tốt nhất là ngồi trong phòng đi!” Hàm Châu nhẹ nhàng khuyên nhủ sau khi lấy áo choàng cho Xuân Phong che lại.

Lúc này bụng lớn đã tám tháng tuổi, đã che mất cả mũi chân của Xuân Phong, còn lớn hơn bụng người bình thường một chút.

Hàm Châu cũng lo lắng cho thân thể của nàng nên mới không nhịn được mà khuyên nàng đi vào.

Vương phi chỉ còn có một tháng nữa là lâm bồn, thời điểm hiện tại không thể xảy ra chuyện gì.

"Được rồi, vậy vào trong thôi." Hai tay Xuân Phong siết chặt áo choàng, vịn tay Hàm Châu đi vào trong phòng

Mấy ngày nay chân nàng luôn bị đau, không thể đứng lâu được.

Trở vào trong phòng, vừa mới ngồi xuống trường kỷ, hạ nhân trong phủ đã đến trước cửa bẩm báo.

“Vương phi, hoàng hậu, có người trong cung tới, nói Hoàng hậu thưởng một ít lễ vật nhỏ cho tiểu vương gia tương lai.”

Hạ nhân đến báo cáo cung kính cúi đầu nói, nhưng trên mặt lại có chút vui mừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-516.html.]

Đây là lần thứ ba trong tháng này Hoàng hậu đưa đồ tới tận phủ , điều này cho thấy Hoàng đế và Hoàng hậu vẫn rất coi trọng Diêu vương phủ của họ.

Giờ phút này, nhóm hạ nhân cũng cảm thấy mặt mình sáng lên.

"Được rồi, nhận lễ vật rồi thì hồi bẩm Hoàng Hậu đi." Xuân Phong nghe xong liền ngồi xuống ghế, mỉm cười duyên dáng, nhẹ nhàng nói một câu.

“Vâng, Vương phi nương nương, nô tài sẽ hồi bẩm ngay .” Tiểu tử ra khỏi sân, bước nhanh về phía sân trước.

"Hoàng hậu và Vương phi của chúng ta thật sự là tỷ muội tình thâm. Đây là lần thứ ba trong tháng này rồi, e rằng trong kho không còn chỗ để đựng nữa rồi." Phủng Nguyệt vừa đặt túi chườm nóng vào tay dưới ống tay áo rộng của Xuân Phong, vừa cười nói.

“Đúng vậy, tiểu vương gia trong bụng Vương phi thật may mắn, được vương gia yêu thương mọi cách, lại được Hoàng thượng và Hoàng hậu yêu thích nữa, chỉ sợ trên đời này không có người may mắn như vậy. "

Hàm Châu không khỏi thở dài.

"Còn không biết là con trai hay con gái đâu, các ngươi cứ ở đây gọi tiểu vương gia này tiểu vương gia nọ, nếu là tiểu quận chúa thì làm sao bây giờ?

Nhắc đến con cái, Xuân Phong lại nở nụ cười vui vẻ, nhẹ nhàng vỗ về bụng nói.

Mấy ngày này, từ khi mang thai đến nay, Bách Lý Mặc Thần đều dành thời gian làm rất nhiều thứ tốt cho đứa bé, đều là do chính tay hắn làm , vừa nghĩ tới, Xuân Phong cảm thấy ngọt ngào trong lòng.

“Nô tỳ, nhìn cái bụng tròn trịa của ngườii, Vương phi, phân nửa là tiểu vương gia rồi.” Phủng Nguyệt hầu hạ Xuân Phong ở bên cạnh, thay một đôi giày đế mềm, lại nói tiếp.

Đôi giày đế mềm cũng được vương gia thiết kế riêng, mềm mại, thoải mái, rất tốt cho chân, có không ít hữu ích cho đôi chân sưng phù của cô.

Nhưng dù vậy, bàn chân của Xuân Phong vẫn bị sưng tấy trầm trọng, ban đêm ngủ cũng không yên ổn.

"Vương phi nương nương!"

Người mới vừa nói xong, một giọng nói khác vang lên từ ngoài cửa.

"Có chuyện gì vậy?" Xuân Phong nhìn về phía cửa, Hàm Châu liền hỏi giúp nàng.

"Mấy ngày nay người trong các cửa hàng và thôn trang của Vương Phủ đều giao sổ sách hàng năm cho Điền tổng quản. Điền tổng quản phái người tới hỏi Vương phi, khi nào có thể đến báo cáo sổ sách cho Vương phi!"

Người vừa tới đứng ở cửa, cũng không vào nhà, nhỏ nhẹ hỏi.

"Được rồi, vậy bảo hắn hai ngày nữa tới đi, ta trái phải cũng đều rảnh, sau đó cũng nên ăn mừng năm mới rồi." Xuân Phong suy nghĩ một lát rồi nói.

Mấy ngày nay Bách Lý Mặc Thần nói không muốn Xuân Phong mệt mỏi nên giao việc kinh doanh trong cửa hàng bên ngoài cho người của mình lo liệu. Xuân Phong chỉ là có thời gian rảnh mới kiểm tra sổ sách chút thôi.

Đã sắp đến Tết rồi, cũng nên xem xét thu hoạch cả năm nay.

“Dạ vâng, Điền tổng quản nói, nếu Vương phi có thời gian, ngày mai sẽ tới phủ báo cáo.” Người nọ đứng ở cửa nói một câu.

"Vậy ngày mai đi!" Xuân Phong gật đầu.

Xuân Phong nghĩ thầm trong lòng, trong hai năm qua lần lượt mở rất nhiều hải sản lâu, điểm tâm phường, Phú quý hiên, Tế an đường, còn cả cửa tiệm nhỏ đó, bảy bảy tám tám thứ, tính lại đúng là không ít.

Nếu không có người giúp nàng xử lý, sợ rằng nàng thực sự không giúp được gì. Lại thêm số dự án hợp tác như của Liêu Đông, lại càng vất vả hơn.

Loading...