Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 486

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:24:16
Lượt xem: 46

Suốt một đêm sau một hồi lâu lăn qua lăn lại, có lẽ vì mang thai nên Xuân Phong ngủ vô cùng ngon giấc.

Có điều Xuân Phong ngủ ngon, nhưng ở một chỗ khác, Hồng Loan đang bị nhốt trong đại lao nha phủ, đêm nay trôi qua gian nan vô cùng.

Bọn thị vệ đã được vương gia dặn kĩ, phải thẩm vấn rõ ràng mọi chuyện.

Nếu Hồng Loan này chịu ngoan ngoãn phối hợp thì tốt rồi, nhưng hết lần này tới lần khác nàng không phối hợp, dung nhan bị hủy hoại, thân thể bị tàn phá, chỉ còn một dáng vẻ kiêu ngạo không thôi.

Sống chỉ để tìm đau đớn cho thân mình.

Nếu nàng ta sớm biết thủ đoạn thẩm vấn người của thị vệ vương phủ tàn nhẫn đến vậy, có lẽ đã không mạnh miệng như thế.

Ba mươi sáu đạo cụ dùng hình, e là chưa đến một nửa cũng đã đủ khiến nàng ta sống không bằng chít.

Cuối cùng nàng ta cũng khai ra hết mọi chuyện, hơn nữa đồng ý nhận tội!

Về chuyện vì sao còn phải đồng ý nhận tội, bởi vì Bách Lý Mặc Thần cố ý căn dặn, phải trả lại sự trong sạch cho Xuân Phong.

Cho đến cuối cùng Hồng Loan đã bị tra tấn đến mức không thể nhận dạng, đầu tóc hỗn loạn trộn lẫn với vết m.á.u dơ bẩn dính vào trên mặt của nàng ta.

Hai mắt trống rỗng vô hồn, lại như tuyệt vọng giống khi trước bị Mục Hãn vương tử làm nhục.

Chỉ là sau lần này, e rằng nàng ta không còn cơ hội để sống sót, càng không có dũng khí để sống tiếp nữa.

Nàng ta ngồi trong nhà lao, nhìn ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống khe cửa hẹp nhỏ kia, tâm trí dường như quay trở về nửa năm trước.

Khi đó nàng ta bị thương nặng, dung nhan bị hủy hoại, còn bị mấy tên khốn kiếp kia...

Cuối cùng bọn chúng ném nàng ta ở trong sơn cốc đó, đến lúc vốn dĩ không còn nghi ngờ gì nữa, chắc hẳn bản thân phải bỏ mạng thì lại được một thợ săn cứu về.

Đến khi tỉnh lại ở nhà của thợ săn, Hồng Loan còn nghĩ mình đã xuống địa ngục, nhưng thực tế lại cho nói rằng không phải.

Lúc tỉnh lại, vết thương trên người đã tốt hơn một nửa, vết thương trên mặt đã kết vảy, tuy thoạt nhìn thì xấu xí nhưng không đến mức dữ tợn như khi vừa bị nổ, có điều thật sự dã bị hủy hoại rồi.

Nàng ta nhớ rất rõ, cửa sổ nhà của tên thợ săn kia cũng nhỏ hẹp không thấy ánh sáng mặt trời thế này.

Nhớ đến những ngày ghê tởm cùng cực đó, trong lòng của Hồng Loan cũng buồn nôn.

Vốn tưởng rằng người cứu mình ít nhất sẽ là một người lương thiện, nhưng không ngờ cũng chỉ vì ham muốn thể xác của nàng ta mà thôi.

Vào lúc nàng ta bị người đó phát hiện, cơ thể từ trên xuống dưới đang trần như nhộng, tuy gương mặt đã bị hủy hoại, nhưng chỉ dựa vào dáng người uyển chuyển này, da thịt trắng mềm như tuyết, không thể không khiến người ta rục rịch ham muốn.

Huống chi đó còn là một nam nhân đơn độc lâu ngày giữa núi rừng, vốn cũng chẳng phải hạng tốt lành, không chỉ say xỉn lại còn ngang ngược vô cùng.

Cứu Hồng Loan chẳng qua cũng chỉ là nhốt nàng ta trong phòng, ném cho một miếng ăn mà thôi.

Sau một thời gian dài, những vết thương bên ngoài cơ thể của Hồng Loan mới xem như đã hồi phục, nhưng nội thương thì còn cần đợi lâu hơn..

Người đó nhìn thấy vết thương của Hồng Loan đã khôi phục, tuy gương mặt bị hủy nhưng dáng người vẫn cuốn hút vô cùng.

Trong lòng không kìm chế được, buổi tối nhân lúc đã say lâng lâng thì liền chà đạp Hồng Loan một phen.

Khi đó Hồng Loan vẫn chưa khôi phục nội công, vừa hay trên người đang bị thương vẫn rất yếu ớt, đối mặt với cơ thể cường tráng của tên thợ săn, nàng ta hoàn toàn không phải đối thủ.

Có lần đầu tiên, sẽ có lần thứ hai, trong vô số những ngày đêm dài đằng đẵng này, nàng ta cũng không biết chính mình làm sao vượt qua được.

Nàng ta từng nghĩ sẽ chít, nhưng nỗi nhục nhã và thù hận trong lòng luôn nhắc nhở rằng nàng ta phải báo thù.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-486.html.]

Cho nên nàng ta không được chít!

Khoảng thời gian bị giam cầm đó thật sự là cơn ác mộng trong đời nàng ta, Hồng Loan muốn chạy trốn nhưng bất lực, những ngày không thể phản kháng khiến tâm lý của nàng ta càng vặn vẹo hơn.

Hồng Loan thề rằng một khi thoát ra, nhất định sẽ khiến thiên hạ này chôn cùng mình, đương nhiên còn có nữ nhân kia, khiến cho nàng không thể như ý.

Hồng Loan mang tất cả thống khổ đau đớn mà mình chịu đựng đổ hết cho Xuân Phong, bởi vì nếu nàng không tồn tại, mình sẽ là Diêu vương phi, chỉ cần nàng ta trở thành Diêu vương phi thì đã không cần tất cả những thứ xảy ra sau đó, khiến nàng ta phải trả giá lớn như vậy.

Phản bội Vu tộc, trộm cấm vật, thậm chí không ngại làm bạn với loại người hiểm độc như Mục Hãn, khiến bản thân rơi vào kết cục này.

Còn nữ nhân kia thì lại ngồi trong cung điện, được vạn người tôn kính, hưởng thụ hết mọi thứ đáng lẽ thuộc về nàng ta, bảo nàng ta làm sao mà cam tâm?

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Vậy nên, đợi ngày công lực của Hồng Loan khôi phục, chuyện đầu tiên làm chính là để thợ săn kia chít dưới ngàn vạn nhát đao, cho dù tên thợ săn có quỳ dưới đất không ngừng dập đầu xin tha, nàng ta cùng chưa từng có chút mềm lòng.

Từ sau khi ra khỏi núi lớn, Hồng Loan lập tức tìm người chế tạo một chiếc mặt nạ da người, che giấu đi khuôn mặt vốn đã xấu xí này, dến Hung Nô Bắc Cảnh.

Người khi trước đã làm nhục nàng ta là Mục Hãn vương tử, chỉ tiếc là sau này khi nàng ra ngoài mớ biết người đó đã chít, đúng là lợi cho hắn.

Nếu hắn đã chít, vậy để những con dân vô tội này của hắn trả nợ đi.

Vậy nên nàng ta liền lặng lẽ bỏ một loại độc dược tương tự như ôn dịch vào nước uống, hạ độc mấy chục vạn dân của ba thành trì, loại độc dược này cũng là bí mật được truyền lại từ Vu tộc của nàng.

Khi người ta uống cùng nước, độc tố sẽ tiềm tàng trong cơ thể mà không phát tác, mà trong ba ngày sau, số độc tố còn lại trong nước sẽ tự động tan biến.

Nếu người uống thứ nước có chứa độc này, chỉ cần gặp được vật dẫn, sẽ lập tức bộc phát, độc mãn tính cũng giống ôn dịch, khiến lòng người hoang mang.

Nhưng khi nàng ta chỉ thấy mỗi Bách Lý Mặc Thần đến Phong Thành thì có hơi thất vọng.

Hắn không đưa theo nữ nhân kia cùng tới, thật đáng tiếc.

Có điều chỉ mình hắn cũng tạm đủ.

Nhưng Hồng Loan vẫn luôn gặp khó khăn với Bách Lý Mặc Thần, hắn không chỉ không bị độc của nàng ta ảnh hưởng, hơn nữa còn để hắn phát hiện tung tích.

Hôm nay bị bắt, nàng ta đều nhận, chít trong tay hắn thì không có gì nuối tiếc.

Tuy rằng từng muốn cùng hắn đến Hoàng Tuyền, nhưng hiện tại...

Nhìn vào ánh trăng sáng trong kia, Hồng Loan lại có hy vọng xa vời, Bách Lý Mặc Thần có thể đến liếc nhìn nàng một lần.

Nhưng cuối cùng đều chỉ là mơ mộng viễn vông cả...

Bách Lý Mặc Thần từ đầu đến cuối đều không xuất hiện, thứ đợi nàng ta chỉ có ba ngày sau đưa ra phố thị chúng.

Ngày thứ hai sau khi nàng ta nhận tội, Bách Lý Mặc Thần liền dán bố cáo thiên hạ, công khai chân tướng với nhân dân.

Trong nhất thời, toàn bộ Phong Thành sục sôi, mới đầu còn có người không tin, nhưng những người dân kia vừa ra mặt thì họ lập tức đều tin.

Ba ngày sau, Hồng Loan đầy thương tích bị đặt trong xe tù, dạo phố thị chúng khắp phố lớn ngõ nhỏ Phong Thành.

Ôn dịch lần này khiến cho rất nhiều gia đình mất đi người thân, vốn còn tưởng là do thiên tai, không oán hận gì được.

Bây giờ lại biết có người cố ý gây ra, sao có thể không khiến mọi người phẫn nộ, toàn bộ dân chúng trong Phong Thành gần như phát điên.

Bọn họ không ngừng ném rau nát, trứng thối về xe tù, chỉ như vậy thì cũng xem như nhẹ nhàng, thạm chí có những người tạt cả nước rửa nồi.

Hơn nữa, có người thấy nàng ta trong xe tù đầy thương tích thì nhẫn tâm pha nước muối, tạt thẳng vào người Hồng Loan, khiến cơ thể nàng ta đau đớn đến mức muốn tự kít lĩu chính mình.

Loading...