Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 482

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:24:11
Lượt xem: 32

Nhận được lệch của Vương gia, Du thần y vội vàng chạy đi bào chế thuốc cho Vương phi.

Tuy rằng Tử Liên là một thứ đồ tốt, nhưng số lượng của thứ này thực sự quá ít, Du thần y cũng không giấu đi nữa, mà cho toàn bộ hai cánh hoa vào trong.

Bách Lý Mặc Thần nhìn bát thuốc còn chút cặn thuốc nổi lên, cẩn thận đút cho Xuân Phong uống.

Sau đó luôn đợi ở bên giường, một khắc cũng không dám chớp mắt, Xuân Phong đã hôn mê được hai ngày.

Du thần nói là do triệu chứng mang thai cộng thêm dịch bệnh, làm cho Vương phi khác với người thường, nên vẫn hôn mê.

Cuối cùng vào đêm sau khi uống thuốc đó, Xuân Phong từ từ tỉnh dậy.

Thấy Xuân Phong tỉnh lại, Bách Lý Mặc Thần xúc động đến sắp khóc, những ngày qua hắn thực sự lo lắng muốn chít.

"Tỉnh rồi sao? Uống một ngụm nước nhé?" Bách Lý Mặc Thần đưa ly nước đặt cạnh giường đến miệng Xuân Phong, nhẹ giọng nói.

Xuân Phong gật đầu, nương vào sức của hắn đỡ bản thân dậy, cúi đầu ngụm nước làm dịu cổ họng, lúc này mới chậm rãi hỏi: "Ta đã ngủ được bao lâu rồi?"

"Ngủ hai ngày rồi! Đói rồi đúng không, ta đã sai người chuẩn bị cơm rồi, nàng nghỉ một lát rồi ăn!"

Bách Lý Mặc Thần ân cần trả lời câu hỏi của Xuân Phong.

"Ngủ hai ngày rồi sao?" Xuân Phong kinh ngạc, không ngờ rằng bản thân chỉ bị cảm nhẹ, lại ngủ đến hai ngày.

"Ừm, nàng dựa trước một lát, ta đi kêu người đem đồ ăn cho nàng." Bách Lý Mặc Thần đem chiếc gối mềm lót vào sau lưng Xuân Phong, nhẹ nhàng đặt nàng xuống, rồi đưa tay vuốt mái tóc rối bù trên đầu nàng.

Bách Lý Mặc Thần ra ngoài không bao lâu, liền trở lại, theo vào phòng còn có Du thần y, phía sau Du thần y là vài nha hoàn đang cầm hộp thức ăn.

Vừa vào cửa Bách Lý Mặc Thần đưa Du thần y thẳng đến bên giường, các nha hoàn phía sau nhanh chóng đem món ăn trong hộp thức ăn ra đặt trên bàn, rồi lui ra ngoài.

"Vương phi!" Du thần y đến trước mặt Xuân Phong cung cúi hành lễ, kêu lên một tiếng.

"Du thần y, ta bị làm sao vậy, sao lại đột nhiên ngủ mê man hai ngày?

Người ta đều nói người chữa bệnh không thể tự chữa bệnh, đều này thực sự đúng, Xuân Phong chỉ cảm thấy bản thân bây giờ hoa mắt chóng mặt, trong bụng trống không, vốn không có sinh lực để kiểm tra hoặc phỏng đoán cho bản thân.

"Vương phi, lão phu mượn tay của người một lát."

Du thần y không trả lời ngay câu hỏi của Xuân Phong, thay vào đó là thoáng nhìn Diêu Vương, sau đó ngồi xuống chiếc ghế đẩu bên giường nói.

Xuân Phong thoáng thấy sự kỳ lạ của Du thần y, chậm rãi đưa tay ra, thầm nghĩ, lẽ nào có tình hình gì không ổn sao?

Hay là bản thân cũng bị nhiễm bệnh dịch rồi?

Nghĩ đến dáng vẻ vội vàng lui đi của các tiểu nha hoàn ban nãy, trong lòng Xuân Phong dường như đã rõ, vì thế nàng cúi đầu không nói chuyện, chỉ lẳng lặng chờ đợi kết quả chẩn đoán của Du thần y.

"Thế nào?" Sau một lúc lâu, Bách Lý Mặc Thần vẫn không thấy Du thần y có hành động gì, tâm trạng có hơi trầm xuống.

Xuân Phong nhìn sắc mặt của Du thần y, trong lòng cũng không chắc chắn.

"À, Vương gia, bệnh tình của Vương phi dường như đã giảm bớt một nửa, xem ra Tử Liên này quả thật là có tác dụng, xem ra Vương gia ngài những ngày qua hoàn toàn không sao, phần lớn cũng là bởi vì công lao của đóa Tử Liên này a..."

Du thần y thong thả đứng dậy, thả lỏng nét cau mày là thói quen của bản thân thích làm khi bắt mạch, mỉm cười nói.

"Ý ông là ta bị nhiễm bệnh dịch sao?" Xuân Phong nằm nửa người xuống, hỏi với giọng hơi cao.

Thực ra nàng sớm đã có chuẩn bị, nhưng không ngờ được bản lại ngủ lâu như vậy, phải biết rằng những người bị nhiễm bệnh khác không có những triệu chứng như này.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-482.html.]

"Vậy Vương phi bây giờ không sao rồi phải không?" Bách Lý Mặc Thần tiến tới trước hỏi.

"Dựa theo tình hình hiện tại, Vương phi có lẽ là không sao rồi, chỉ cần uống hết phần thuốc còn lại này, kê thêm ít đơn thuốc an thai thì sẽ ổn thôi."

Du thần y trên mặt đầy tươi cười nói.

"Rất tốt, ông vất vả rồi!"

Nghe thấy câu trả lời của Du thần y, Bách Lý Mặc Thần vô cùng vui mừng, đến nói chuyện với Du thần y cũng rất khách sáo.

"Vậy lão phu đi kê đơn thuốc cho Vương phi trước đây!" Nói xong Du thần y liền chuẩn bị ra khỏi cửa

"Đợi đã...Tử Liên? An thai?" Xuân Phong rất nhạy cảm bắt được trọng điểm, trước khi Du thần y ra khỏi cửa gọi ông ta lại.

"Lời các người nói là có ý gì?" Xuân Phong lần nữa mở miệng nói.

Du thần y nghe vậy liền dừng bước, ngẩng đầu liếc nhìn Vương gia.

"Du thần y cứ đi làm việc trước đi, ta sẽ giải thích cho Vương phi." Bách Lý Mặc Thần khẽ gật đầu nói với Du thần y.

Xuân Phong nhìn hai người chủ tớ kỳ lạ này, mở to mắt chờ đời lời giải thích tiếp theo.

Bách Lý Mặc Thần không giải thích ngay, mà quay người đi bưng bát cháo nhỏ trên bàn đến, ngồi bên canh Xuân Phong, dịu dàng đút nàng ăn.

Xuân Phong ngoan ngoãn ăn hai miếng, lại nói: "Bây giờ có thể nói cho ta biết rồi chứ?"

Bách Lý Mặc Thần mỉm cười rạng rỡ, mặt mày xán lạn.

Ngay sau đó Bách Lý Mặc Thần từ từ kể cho Xuân Phong nghe những chuyện đã xảy ra trong hai ngày qua, đương nhiên là ngoài chuyện xảy ra ở trên đường hôm đó và chuyện dịch bệnh lại trở nặng.

"Ý của chàng là ta đã mang thai?" Xuân Phong mở to mắt, ngạc nhiên hỏi lại lần nữa.

"Ừm, cho nên, sau này không được tùy ý đi ra ngoài nữa, ở trong phủ chăm sóc tốt cơ thể mới là quan trọng nhất."

Bách Lý Mặc Thần nhẹ nhàng gật đầu, đặt bát thìa trong tay xuống, sau đó để Xuân Phong nằm xuống, lại nghe thấy giọng nói.

"Ừm!" Xuân Phong gật đầu đồng ý chậm rãi nói.

Niềm vui đến bất ngờ, khiến Xuân Phong nhất thời chưa kịp hoàn hồn.

Tính ngày, có lẽ nàng cũng vừa mới được hơn một tháng mà thôi, cũng là do nàng việc bận nghiên cứu bào chế thuốc trị bệnh dịch, đã quên mất nguyệt sự của bản thân.

Bỗng nhiên nghĩ đến việc lần trước, Xuân Phong cảm thấy lời Bách Lý Mặc Thần nói rất đúng, khoảng thời gian này vẫn tốt nhất là không nên đi ra .

Vì thế Xuân Phong bắt đầu trải qua những ngày ở trong phòng dưỡng thai, đối với việc ở bên ngoài, dưới sự cố ý che giấu của Bách Lý Mặc Thần, việc không nên để Xuân Phong biết hắn đều che giấu rất kỹ.

"Vương phi, đây là canh dưỡng thai Vương gia đặc biệt dặn dò hầm, người nhân lúc còn nóng dùng mới tốt." Tiểu nha hoàn bưng chén canh đặc vào phòng.

"Ừm. đặt đó đi, ta uống sẽ uống ngay." Xuân Phong nhìn vật trên bàn, liền đặt sách ý trong tay xuống, đi đến trước bàn.

Mở nắp chén ra, nước canh bên trong đậm đà hương, nhưng lại không ngấy, nhìn rất ngon miệng, Xuân Phong hài lòng gật đầu, cầm muỗng lên nhấp một ngụm, ngay cả nhiệt độ cũng vừa phải.

"Ừm, mùi vị không tệ, người dân trong thành gần đây thế nào rồi?" Xuân Phong đột nhiên ngẩng đầu hỏi nha hoàn đang đứng.

"Bẩm Vương phi, đám người Du thần đang ngày đêm không ngừng nghiên cứu bào chế thuốc ngăn chặn dịch bệnh, đoán chừng rất nhanh sẽ có kết quả thôi.

Tiểu nha hoàn vẫn chưa trực tiếp trả lời Xuân Phong tình hình của người dân trong thành, mà lại nói về tình hình của bên Du thần y.

Xuân Phong ngẫm nghĩ, trước đây đám người Du thần y có thể nghiên cứu bào chế ra thuốc có thể tạm thời ngăn chặn dịch bệnh, nghĩ tới có lẽ cũng sẽ rất nhanh đưa ra đơn thuốc thôi.

Loading...