Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 474

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:13:58
Lượt xem: 41

Bách Lý Mặc Thần mang vẻ mặt bất đắc dĩ đuổi theo Xuân Phong, đi về hướng hậu viện...

Bỏ lại Lam Dịch đứng tại chỗ mà cười đắc ý, đúng là hiếm thấy vương gia nhăn nhó thế này.

"Vương gia, vương phi!"

Trong một tiểu viện tách biệt với hậu trạch huyện nha, một số đại phu đang kịch liệt thảo luận gì đó, thấy vương gia đến, họ nhao nhao cung kính hành lễ.

Bởi vì điều trị ôn dịch, rất nhiều đại phu đã bị lây nhiễm, những người ở đây hiện tại cũng chỉ miễn cưỡng khá hơn một chút mà thôi.

"Vừa rồi bên ngoài viện, hình như ta nghe thấy mọi người tranh luận dược tính gì đó, có thể nói rõ lại một chút không?"

Xuân Phong tiến vào trong sảnh, duỗi tay đỡ mấy người đang hành lễ dậy, sau đó nàng lên tiếng hỏi.

"Bẩm vương phi, gần đây thảo dân vừa nghiên cứu được một phương thuốc có thể tạm kiểm soát tình hình ôn dịch, chỉ là trong này còn hai loại dược liệu gây tranh cãi, nhất thời chưa giải quyết được.

Xuân Phong vừa hỏi xong, Du thần y liền đứng dậy trả lời.

"Vậy sao? Đã có phương pháp trì hoãn ôn dịch rồi à, cho ta xem xem!"

Xuân Phong nghe vậy, trong mắt ánh lên một tia vui mừng.

"Vâng! Mời vương phi xem!" Nghe xong, lập tức có người dâng lên phương thuốc chưa được hoàn thiện.

"Điều đắn đo nhất trong phương thuốc này là nên dùng hoa chi trai hay hoa thạch thảo. Hoa chi trai có tính ôn hòa, không độc, nhưng hiệu quả chậm, còn hoa thạch thảo có hiệu quả nhanh, nhưng lại là thứ cực hàn, chỉ e những người có thể chất không tốt sẽ khó mà chịu được dược tính này..."

Du thần y giải thích, vẻ mặt bối rối.

Sau khi cẩn thận xem phương thuốc, Xuân Phong nhận ra đúng là vậy, đại phu bốc thuốc đúng bệnh, không chỉ phải quan tâm đến hiệu quả trị liệu của thuốc, còn phải lo lắng thể chất người bệnh có tiếp nhận được dược tính hay không.

"Nói không sai, giữa hai loại thuốc này không dễ chọn, có điều trong lúc khác thường thì phải dùng thủ đoạn khác thường, chúng ta cứ dùng hoa thạch thảo đi, sau đó có thể thêm một ít kinh giới, các vị thấy sao?"

Xuân Phong thoáng nhìn lại phương thuốc, trầm ngâm nói.

"Kinh giới?"

Các đại phu nghe vậy thì nhao nhao bàn bạc với nhau, dường như kinh giới không có bất cứ liên quan nào với bệnh tình mà phương thuốc nhắm tới.

"A! Vương phi thật cao minh, phương thuốc tốt, đúng là phương thuốc tốt!" Du thần y trầm ngâm một lúc rồi nói.

"Sao ta lại không nghĩ ra kinh giới chứ? Thoạt nhìn thì thấy kinh giới gần như không chút liên quan đến chứng bệnh này, nhưng lại có thể cùng với cây đào cú trong phương thuốc áp chế hàn tính của hoa thạch thảo, hơn nữa còn có thế phát huy dược tính trong phương thuốc lên mức tối đa, đúng là kỳ diệu thật!"

Du thần y cười híp mắt nói, ông cũng thuận tiện giải đáp nghi hoặc trong lòng những người khác.

Mọi người nhìn đôi mắt của Du thần y lóe lên vui sướng, họ liền biết vương phi nói thật.

Hóa ra lúc trước Du thần y vẫn hay nói nếu có vương phi ở đây thì tốt rồi là vì như vậy, xem ra y thuật của vương phi còn cao hơn cả Du thần y!

Trong nhất thời, ánh mắt của mọi người dành cho Xuân Phong không chỉ là tôn kính bề trên, mà càng là nể phục cao thủ trong nghề.

Chuyện này khiến Bách Lý Mặc Thần vô cùng tự hào, vương phi của hắn sao có thể tầm thường được?

"Y thuật của vương phi thật cao minh, chúng ta bội phục!"

"Chúng ta bội phục!"

Các đại phu kia đều tự động cúi người trước Xuân Phong, chân thành ca ngợi.

Y thuật vốn là vậy, đôi khi chỉ cần một vị dược liệu sẽ phân được ai cao ai thấp.

"Các vị, bây giờ không phải lúc nói những chuyện này, bên ngoài vẫn còn rất nhiều người đợi chúng ta cứu, nếu phương thuốc đã được xác định rồi thì đừng nên chậm trễ, bắt tay vào làm đi!"

Xuân Phong lắc dầu, nàng không có hứng thú với những hư danh này, nhưng lại vô cùng vội vàng muốn cứu người, hiện tại thời gian chính là sinh mạng! Nói thêm một câu cũng là đang lãng phí sinh mạng!

"Vương phí nói chí phải, chúng ta sẽ lập tức bắt đầu, Trương đại phu và Vương đại phu phụ trách phối thuốc, những đại phu khác đến khu bệnh theo phân chia, tất cả mọi người còn lại đi sắc thuốc." Xuân Phong vừa dứt lời, Du thần y đã lập tức phân phó.

Trước lúc Xuân Phong đến, đại phu ở đây đều thống nhất nghe theo sắp xếp của Du thần y, cho nên Du thần y vừa lên tiếng, mọi người đã lập tức hành động.

Đây xem như là niềm an ủi duy nhất từ sau khi Xuân Phong đến đây, có điều phương thuốc chỉ có thể tạm thời khống chế ôn dịch mà thôi, vẫn chưa biết hiệu quả ra sao, sau khi dùng thì có phát bệnh lại hay không.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-474.html.]

Bởi vì Xuân Phong vừa mới hiểu được, lý do số người tử vong trong mấy ngày này không ngừng tăng lên là vì tác dụng phụ của thuốc.

Vậy nên, Xuân Phong vẫn rất lo lắng, nàng không hy vọng lại có thêm người chết!

Rất nhanh sau đó, mẻ thuốc thứ hai được phân phát cho mọi người, bởi vì hiệu quả của thuốc trước đó, cho nên rất nhiều người do dự có nên uống hay không.

Nhưng nghĩ lại, uống hay không cũng đều phải chết, chi bằng cứ uống thuốc, biết đâu may mắn còn một đường sống thì sao?

...

"Vương phi đại nhân, người có muốn ăn một chút bánh móng ngựa không?" Vị vương gia nào đó đi quanh vương phi, cợt nhã.

"Không cần!" Xuân Phong vừa sửa sang dược thảo vừa nói, không thèm di chuyển ánh mắt lên nhìn hắn.

"Vậy uống nước thì sao?" Vương gia nọ tiếp tục vô liêm sỉ nói!

"Không cần!"

"Vậy có cần phu quân quạt cho nàng mát không?"

"Không cần!"

"Cần ta giúp gì không/"

"Được!"

Vương gia kia thở phào nhẹ nhõm, cần giúp đỡ thì dễ nói rồi!

"Làm ơn tránh ra giúp ta!"

Xuân Phong nói, mặt không biến sắc.

"..." Vương gia vốn còn đang cười híp mắt, nhất thời đông cứng tại chỗ!

"Không phải chứ, ta đã biết sai rồi vẫn không được sao?"

"Nàng tha thứ cho ta đi, ta thật sự chỉ không muốn nàng gặp phải nguy hiểm thôi, nàng biết đối với ta, nàng quan trọng thế nào mà!"

Đối mặt với Xuân Phong không thèm để ý mình, cuối cùng Bách Lý Mặc Thần đánh đòn chốt hạ!

Vừa xúc động vừa đáng yêu!

Tuy đã là phương pháp cũ kỹ, nhưng hiệu quả lại.... Có hơi không được tốt...

"Hiện tại ta rất bận, nếu như chàng rảnh rỗi thì giúp ta nhặt sạch sẽ số thảo dược này đi!"

"..." Bách Lý Mặc Thần ôm một sọt thảo dược đứng tại, không biết phải nói gì cho được.

Đã ba bốn ngày rồi, Xuân Phong vẫn luôn không nóng không lạnh như vậy.

Hắn thật sự đã bắt đầu hoài nghi quyết định ban đầu của mình có chính xác không.

Nhưng hắn thật lòng không muốn để Xuân Phong chịu một chút uy h.i.ế.p hay tổn thương nào nữa.

Đối với hắn mà nói, đi đến khu ôn dịch là trách nhiệm, nàng là một nữ tử, không cần thiết phải gánh vác trách nhiệm nguy hiểm này.

Bách Lý Mặc Thần nhìn bóng lưng bận rộn của Xuân Phong, trong lòng dấy lên một trận bất lực.

...

"Vương phi, vương phi... Vương gia! Có hiệu quả, có hiệu quả rồi, thuốc lần này đã có hiệu quả, những người uống thuốc hôm qua, đến hôm nay bệnh tình đều đã có chuyển biến tốt rồi."

Du thần y với vẻ mặt vui mừng chạy vào tiểu viện, vốn dĩ ông chuẩn bị báo tin vui này với Xuân Phong, kết quả thấy vương gia cũng ở đây, xoay một vòng mới nói ra.

"Đi, đi xem thử!" Xuân Phong vừa nghe thấy đã có hiệu quả, nàng lập tức bỏ dược liệu trên tay xuống, đi theo Du thần y ra ngoài cửa.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Để lại một mình Bách Lý Mặc Thần ôm sắc mặt đen như nhọ nồi đứng trong sân, trong chớp mắt cảm giác như khắp sân đều mang bầu không khí cực kỳ nặng nề.

Nhóm tiểu đồng dược sĩ ở quanh đó nhao nhao rụt cổ lại, chuyện gì đang xảy ra, cũng sắp vào hạ rồi, sao còn có gió rét thổi từng trận thế này.

Loading...