Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 475

Cập nhật lúc: 2024-12-11 21:14:00
Lượt xem: 43

Trong khu bệnh gần huyện nha Phong thành nhất !

Xuân Phong ngồi xổm trên mặt đất bắt mạch cho một bệnh nhân, sau một lúc lâu Xuân Phong mới chậm rãi đứng dậy.

"Ừ, không sai, quả thật là có chuyển biến tốt hơn so với trước đây, nhưng vẫn cần tiếp tục quan sát, những loại thuốc này có thể phân phát cho các khu bệnh khác rồi, còn phải nhanh chóng đưa đơn thuốc và dược liệu đến hai thành kia."

Xuân Phong thu tay về, lại nhìn sắc mặt bệnh nhân nói.

"Lão phu ngay lập tức phân phó người đi làm!"

"Ừ, đi xem những bệnh nhân khác đi! "Xuân Phong phất tay tiếp tục đi về phía trước.

......

Kinh thành!

"Hoàng thượng, đã năm ngày trôi qua, bên Diêu Vương vẫn không có tin tức gì, chúng ta không thể đợi thêm nữa, xin Hoàng thượng hãy hạ lệnh!"

Tần thượng thư quỳ gối trước điện vẻ mặt lo lắng nói.

"Hoàng thượng, vi thần cho rằng không thể, bây giờ vẫn không có tin tức nào truyền đến, chúng ta không thể mù quáng quyết định. Nói không chừng thư của Vương gia đang trên đường về Kinh, dịch bệnh đã được khống chế. Vả lại Vương gia còn ở Phong thành, lão thần khẩn cầu Hoàng thượng chờ thêm một ngày."

Trần thượng thư vừa nghe Tần đại nhân nóng lòng muốn tàn sát thành lần nữa, ngay lập tức tiến lên khuyên can Hoàng thượng.

"Trần đại nhân, ngài có biết nếu trận dịch này tiếp tục lan rộng sẽ gây ra hậu quả gì không? Đây không phải là chuyện mà ngài và ta có thể gánh vác được!"

Tần Minh Lãng thấy Trần thượng thư liên tục phản đối hắn, lập tức sắc mặt không vui nói.

"Vậy Tần thượng thư có biết, một khi tình hình dịch bệnh ở phương Bắc đã được khống chế, chúng ta vẫn xuất binh ra ngoài, hậu quả như thế nào không? Tần thượng thư đã suy nghĩ kỹ hay chưa?"

Trần thượng thư không chút nhượng bộ nói.

Hiển nhiên, hai người nói đều có đạo lý, nhưng nếu thật sự dịch bệnh ở phương Bắc đã có chuyển biến tốt đẹp, lúc này phái binh diệt thành, khó tránh khỏi sẽ làm cho tộc Hung Nô vừa mới thu phục dấy lên lòng căm phẫn, tương lai nếu muốn cai trị vùng này sẽ không phải là chuyện dễ dàng.

Tục ngữ có câu, dân không hoà thì nước không thịnh!

"Chúng ta thân làm quan trong triều, tất nhiên phải lo nghĩ cho bách tính thiên hạ. Hiện tại các bách tính có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào, ưu tiên hàng đầu của chúng ta chính là diệt trừ mối nguy hại!"

Tần đại nhân nói không chút nhượng bộ.

"Tần đại nhân nói đúng! "Lúc này Hộ quốc công đứng ra, chậm rãi nói.

Lời này vừa nói ra, Trần Thượng Thư lập tức không thể tưởng tượng nổi nhìn Hộ Quốc Công.

Chỉ thấy Hạ Nhân Ngọc nhìn hắn trấn an.

"Chỉ là tiền đề để bảo vệ bách tính thiên hạ không thể nào dựa vào tính mạng của một đám con dân khác, ba thành phương Bắc cũng là con dân của chúng ta, trên dưới tổng cộng cũng có gần hai mươi vạn mạng người, kính xin Hoàng thượng thánh minh!"

Hộ quốc công nói rất đúng chỗ, hơn nữa cũng không tự ý yêu cầu Hoàng thượng làm như thế này như thế kia, mà là tôn trọng quyết định của Hoàng thượng.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Điều này rất làm cho Hoàng thượng đang ngồi ở vị trí trên cao kia rất hưởng thụ.

Không có vị Hoàng đế nào không muốn tự mình đưa ra quyết định trong đất nước của mình.

Tuy nhiên, hết lần này tới lần khác, những lão thần này đều thích tự cho là đúng, hận không thể cả ngày ra lệnh cho Hoàng đế vừa đăng cơ, chỉ hắn đi đường như thế nào, ăn cơm phải ra sao.

Nhưng hắn là Bách Lý Lăng Phong há lại là con tốt cho người khác điều khiển?

"Hộ quốc công ngươi...... Đây là đang nói bổn quan coi mạng người như cỏ rác sao?"

Nửa câu sau, Tần đại nhân còn chưa nói xong đã nghe thấy trên cao truyền xuống một tiếng rống giận:

"Đủ rồi! Việc này trẫm tự có quyết định, trên triều đình ầm ĩ thành như thế này còn ra thể thống gì! Đều lui ra đi! " Hoàng đế lạnh giọng quát lớn.

"Hoàng thượng bớt giận! Hoàng thượng thứ tội! "Một tiếng rống giận, để cho đám văn võ bá quan giật mình đã bắt đầu nhỏ giọng nghị luận, nhao nhao quỳ xuống thỉnh tội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-475.html.]

Bọn họ hình như đã quên, quyền quyết định cuối cùng của chuyện này là ở người phía trên kia.

Mà vị quân vương quyền lực tối cao kia, người không chỉ có thể quyết định sự sống c.h.ế.t của người dân ba thành phía Bắc mà còn có thể quyết định sự sống c.h.ế.t của những người có mặt ở đây bất cứ lúc nào!

Bách Lý Lăng Phong vung tay lên, trực tiếp đi ra khỏi đại điện, chỉ còn lại một đám các đại thần nơm nớp lo sợ đứng tại chỗ, không hiểu chuyện gì, cả người toát mồ hôi lạnh.

Ai nói hoàng đế mới ôn hoà dễ nói chuyện, vừa rồi sự tức giận kia bọn họ đều đã thật sự cảm nhận được.

Lại nói Diêu vương đã giao tất cả binh quyền trong tay cho Hoàng thượng, hiện tại nói thiên hạ này, ngay cả đại lục này đều nằm trong tay Hoàng thượng cũng không có gì quá đáng.

Nghĩ tới đây, vừa rồi các đại thần còn có chút kêu ngạo liền cảm thấy sợ hãi, nếu bởi vì chuyện hôm nay chọc giận Hoàng Thượng, vậy sau này...

"Hạ đại nhân, hiện tại đúng là hăng hái như gió xuân vậy." Sau khi hạ triều, mọi người đi ra khỏi hoàng cung, Tần đại nhân đuổi theo Hộ quốc công, đột nhiên có chút mỉa mai nói.

"Tần đại nhân nói đùa rồi! "Hạ Nhân Ngọc lạnh nhạt cười nói.

Tần Minh Lãng đây là đang châm chọc phủ Hộ quốc công dựa vào quan hệ người nhà hoàng hậu, hiện tại địa vị trong triều đã tăng lên cao.

Hắn biết rất rõ, Hộ quốc công và Trần thượng thư là chung một phe.

Cũng như hoàng thượng bây giờ là độc sủng một mình hoàng hậu, trong cung bây giờ ngay cả một phi tần cũng không có.

Thậm chí lúc trước một số đại thần vài lần muốn đưa khuê nữ nhà mình tiến cung cũng chưa từng thành công, Hoàng thượng đều lấy cớ Hoàng hậu có thai mà từ chối, trong số đó có Tần đại nhân, vả lại hắn còn là người tích cực nhất.

Nếu sau này Xuân Vũ sinh hạ Hoàng tử, sẽ được phong làm Thái tử, địa vị ngày càng cao, ngay cả Quốc công phủ cũng sẽ như mặt trời ban trưa, vinh quang như vậy, không thể không làm cho người khác ghen tị.

“Hiện tại ở trong triều đình này, có ai không kính trọng Hạ đại nhân?

Tần Minh Lãng vẻ mặt cười như không cười nói.

"Tần đại nhân cẩn thận lời nói!" Hạ Nhân Ngọc vẻ mặt không vui quay người nói.

"Bất cứ khi nào, bất cứ xảy ra chuyện gì, chúng ta đều phải ghi nhớ chúng ta không chỉ cống hiến cho bách tính thiên hạ mà còn cống hiến vì Hoàng thượng!"

Hạ Nhân Ngọc nhìn Tần Minh Lãng nói một câu, liền không quay đầu lại rời đi.

Đối với những người như vậy, cách tốt nhất là đối xử với họ một cách thận trọng!

"Ta khinh!!! Ngươi còn dạy dỗ lão tử, đúng là chó cậy gần nhà!"

Tần Minh Lãng bị mắng một lúc mới sửng sốt hoàn hồn, nhìn bóng lưng Hạ Nhân Ngọc đã đi xa, hung hăng nhổ nước bọt.

Ở trong mắt hắn, Hạ Nhân Ngọc như vậy đều là ỷ vào bản thân có địa vị, không coi người khác ra gì.

"Hoàng thượng, đây là làm sao vậy?"

Vừa mới hạ triều, Hoàng thượng liền nổi giận đùng đùng đến cung Hoàng hậu.

Bách Lý Lăng Phong trầm mặc không nói lời nào, chỉ cho tất cả cung nữ nô tài lui ra.

"Đây là làm sao vậy, rầu rĩ không vui, lại là chuyện ở trên triều sao?" Xuân Vũ đợi đến khi tất cả mọi người lui ra ngoài, lúc này mới tiến lên cởi áo choàng trên người hắn ra, dịu dàng mà hỏi.

"Nàng nói xem Ngũ ca bọn họ ở phương Bắc thế nào?"

Lúc không có ai, Bách Lý Lăng Phong như là một đứa trẻ nhỏ trong vòng tay Xuân Vũ.

"Nhất định sẽ không có việc gì, ta tin tưởng Xuân Phong!" Xuân Vũ ngồi ở trên giường, để đầu Bách Lý Lăng Phong gối lên chân mình.

Nàng dùng tay nhẹ nhàng xoa bóp huyệt vị cho hắn, để làm cho hắn thấy thoải mái, những kĩ thuật này là Xuân Phong đặc biệt dạy cho nàng.

Bụng nàng có chút lớn, nhẹ nhàng áp ở bên tai Bách Lý Lăng Phong.

"A...."

Bách Lý Lăng Phong đột nhiên giật mình ngồi dậy!

Xuân Vũ sợ tới mức rụt tay về, bình tĩnh nhìn hắn nói: "Chàng......"

Loading...