Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 451
Cập nhật lúc: 2024-12-11 20:58:30
Lượt xem: 52
Đừng lo lắng, biểu ca, huynh sẽ sớm được gặp con thôi. Xuân Phong mỉm cười trấn an Hạ Lạc Hoa, quay người bước vào phòng của Lam Lam.
"Lam Lam, cảm thấy thế nào?" Bước vào phòng đã thấy Lam Lam nằm trên giường, vẻ mặt tái nhợt đầy đau đớn, mồ hôi ướt đẫm cả đầu.
"Xuân Phong, muội qua đây đi. ta rất sợ, ta đau quá!" Lam Lam nhìn thấy Xuân Phong như là thấy một vị cứu tinh, nàng ta nắm c.h.ặ.t t.a.y Xuân Phong.
"Không sao, không sao đâu, đừng lo lắng, một chút nữa sẽ ổn thôi, có ta ở đây". Xuân Phong nhìn vào mắt Lam Lam, dùng giọng điệu nhẹ nhàng an ủi nàng.
"Bà đỡ, bây giờ nàng ấy thế nào?" Xuân Phong quay đầu sang hỏi Bà đỡ.
Xuân Phong có thể bắt mạch, nhưng nàng không thể biết được các vấn đề khác của quá trình sinh.
Vương phi, đây là lần đầu Phu nhân sinh con, có thể lâu hơn một chút, ta đoán chừng sẽ kéo dài thêm một khoảng thời gian nữa." Bà đỡ thành thật trả lời.
"Mọi chuyển ổn chứ, vị trí thai nhi thì sao?” Xuân Phong tiếp tục hỏi. Điều khiến Xuân Phong lo lắng nhất bây giờ là vị trí thai nhi.
Chỉ cần vị trí thai nhi đúng thì quá trình sinh sẽ diễn ra một cách thuận lợi.
"Chuyện này không phải chuyện có thể nói chắc, phải chờ đến khi của sinh hoàn toàn mở." Bà đỡ nói với giọng mỉa mai.
Xuân Phong lắc đầu không nói nên lời, theo những gì bà ta nói, thì đến lúc đó có phải là quá muộn rồi không?
Nàng vẫn nhớ lần Thúy Liên tẩu tử lúc sinh vì thai nhi không xoay đầu nên quá trình sinh rất khó khăn.
Ở thời đại này không có cách nào, không có siêu âm thai, nàng cũng không thể làm xét nghiệm cho Lam Lam, hay can thiệp sớm, chỉ có thể cầu nguyện cho mọi chuyện của Lam Lam đều ổn.
“A... Đau quá…” Lam Lam nắm c.h.ặ.t t.a.y Xuân Phong run rẩy hét lên, tuy giọng nói không lớn nhưng vẫn khiến người ta cảm nhận được sự đau đớn.
"Hít thở thật sau, đừng cố dùng sức hét lên, cố gắng bình tĩnh giữ sức, có được không? Tỷ có muốn uống chút nước không?" Xuân Phong nhìn Lam Lam phải chịu đựng đau đớn đến mức mồ hôi đầm đìa, trong lòng rất khó chịu.
"Không uống..." Lam Lam lắc đầu, nàng ta rất đau không còn suy nghĩ nào để uống nước.
"Tỷ có muốn ta gọi biểu ca vào đây với tỷ không?"
Xuân Phong chợt nhớ rằng kiếp trước nàng từng xem tin tức về việc chồng đi cùng vợ, nghe nói rằng việc có chồng đi cùng sẽ giúp vợ điều chỉnh cảm xúc nên nàng nghĩ xem có nên ra ngoài gọi biểu ca hay không.
"Không, đừng, đừng gọi chàng ấy". Nhìn thấy Xuân Phong đứng dậy, Lam Lam vội nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng vẻ mặt đau đớn lắc đầu.
"Sao vậy?" Xuân Phong không biết tại sao Lam Lam lại có phản ứng lớn như vậy, khó hiểu nhìn nàng ta.
"Ta không muốn chàng thấy ta trong bộ dạng xấu xí thế này..."
Lam Lam mím đôi môi giờ phút này đang đau đến trắng bệch.
Xuân Phong cau mày, xấu xí? Tại sao lại là xấu xí chứ? Tỷ đang sinh con cho huynh ấy mà? Sao phải sợ huynh ấy thấy tỷ như thế này?"
Tư duy hiện đại của Xuân Phong không thể hiểu được suy nghĩ của Lam Lam, nhưng nàng cũng biết hiện tại không phải lúc quan tâm đến những chuyện này.
"Được rồi, ta sẽ không gọi, ta ở lại với tỷ, được không? Xuân Phong quay người ngồi ở bên giường, nắm tay Lam Lam nói.
“Được.” Lam Lam cắn môi gật đầu, ngăn không cho nước mắt vì đau đớn mà sắp chảy xuống.
Vẫn cứ như vậy, từ sáng đến tối chỉ có những cơn đau từng cơn, không có thêm bất cứ dấu hiệu nào khác.
Lão phu nhân được Vương thị khuyên nhủ đã về viện nghỉ ngơi chờ tin. Vương thị ngồi thêm mấy canh giờ, căn dặn người hầu cẩn thận, nếu có động tĩnh gì, nhất định phải nhanh chóng thông báo cho bà, rồi cũng quay về viện của mình.
Lúc này chỉ có Hạ Lạc Hoa vẫn đang đợi ngoài cửa với vẻ mặt lo lắng và tiều tụy.
Niềm vui chào đón sinh mệnh mới bởi vì sự chờ đợi dài dằng dặc mà giảm bớt, bây giờ chỉ còn cảm giác lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-451.html.]
Trong Vương phủ, đã đến giờ ăn tối, Bách Lý Mặc Thần vẫn đang đợi Xuân Phong, đứng ngồi không yên lo lắng tại sao tối như vậy rồi mà nàng vẫn chưa hồi phủ, liền đích thân đến Hộ Quốc Công phủ đón nàng.
Khi đến Hộ Quốc Công phủ, hắn mới biết thiếu phu nhân sắp sinh, Xuân Phong ở trong phòng sinh với nàng.
Mặc dù cảm thấy có chút không vui, thậm chí có chút ghen tị nhưng vì nể mặt cùng mối quan hệ giữa Xuân Phong và Lam Lam nên hắn chỉ im lặng.
Hắn và Hạ Lạc Hoa ngồi bên ngoài đợi, nhưng lần này họ chưa ngồi được bao lâu thì cả phủ kéo đến
Sau khi biết tin, lão Quốc Công, lão Phu nhân cùng vợ chồng Hạ Nhân Ngọc lập tức chạy đến viện của Lam Lam, đồng loạt run rẩy ngồi đợi cùng Diêu Vương.
Nói đùa, bây giờ toàn bộ Thiên An có thể nói là của Diêu Vương, chỉ là không có cái danh hiệu kia mà thôi. Người như hắn chờ ở cửa phòng sinh con dâu là loại chuyện gì chứ? Cho nên trong toàn phủ không có một người nào dám lơ là.
Không phải ai cũng có được may mắn như vậy.
Ngay cả bản thân Bách Lý Mặc Thần cũng không ngờ rằng lần đầu tiên mà hắn chờ đợi sinh ra lại không phải là con của mình. Điều này thực sự rất mỉa mai.
Biết sao được, Vương phi còn trong đó.
"Vương gia, không bằng chúng ta đến đại sảnh đợi đi. Lạc Hoa ở đây, sẽ không có chuyện gì." Hạ Nhân Ngọc bước tới, cẩn thận khách khí nói.
"Được rồi, chúng ta tới tiền sảnh." Bách Lý Mặc Thần suy nghĩ một chút, sau đó lại nhìn cánh cửa đang đóng chặt.
Việc một ngoại nhân, lại là đàn ông, lại đợi ở cửa phòng sinh của người khác quả thực là không thích hợp.
"Vương gia, xin mời..." Hà Nhân Ngọc, lão Quốc Công cúi người, chờ Diêu Vương đi ra bọn họ cũng cất bước theo sau. Nháy mắt, trong viện trở nên rộng rãi hơn rất nhiều.
Sau khi họ rời đi chưa đầy một tách trà, Lam Lam được Xuân Phong châm cứu làm giảm đau đã ngủ thiếp đi, đột nhiên mở mắt hét lên.
"Xuân Phong, ta đau quá!"
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Lam Lam đang dần ngủ say bỗng bị đánh thức bởi một cơn đau đột ngột, nàng ta lập tức nắm lấy tay Xuân Phong, đau đớn nói.
“Bà đỡ, bà đến xem, tỷ ấy bây giờ có vẻ đau hơn lúc nãy.” Xuân Phong nhanh chóng gọi Bà đỡ ở bên cạnh.
Bà đỡ vội vàng vén chăn lên kiểm tra Lam Lam. Một lúc sau, bà thả chăn xuống rồi đứng dậy.
“Gần rồi, sắp rồi, của sinh đã mở được một nửa rồi, rất nhanh phu nhân sẽ sinh.”
Bà đỡ vui vẻ nói với Xuân Phong.
"Lam Lam, Lam Lam, tỷ có nghe thấy không? Tỷ sắp sinh rồi, chúng ta sắp thắng rồi, cố lên, cố lên." Xuân Phong lập tức quay lại động viên nàng ta.
“Nghe thấy rồi.” Lam Lam mồ hôi ướt đẫm cả đầu, nhưng lại mỉm cười dưới sự khích lệ của Xuân Phong.
Đã qua giờ ăn tối nhưng những người trong phòng vẫn chưa ăn cơm, Lam Lam cũng có chút mệt mỏi.
"Hàm Châu, kêu phòng bếp chuẩn bị một bát canh gà, nhanh lên." Xuân Phong gọi Hàm Châu ở ngoài cửa.
Nếu không bổ sung năng lượng, e rằng cơ thể của Trần Lam Lam sau khi sinh con ra sẽ không chịu được.
Hàm Châu đáp lại và đi ra ngoài gọi nhà bếp.
Một lúc sau, Hàm Châu mang theo một bát canh gà đã được phòng bếp chuẩn bị từ trước.
"Vương phi, canh gà đây!"
"Được rồi, ra ngoài đi!"
Xuân Phong nhận lấy bát canh gà rồi kêu Hàm Châu ra ngoài trước. Càng ít người trong phòng sinh thì càng tốt.