Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 450

Cập nhật lúc: 2024-12-11 20:53:16
Lượt xem: 49

Xuân Phong nghĩ đến việc mình gả vào vương phủ, ngày tết đầu tiên, chí ít phải biểu hiện một chút mới được, cho nên gọi quản gia đến dặn dò một tiếng.

"Dạ, lão nô thay mặt các nô tài trong phủ đa tạ vương phi." Quản gia cung kính cúi người với Xuân Phong, cười nói cảm ơn.

"Đi đi." Xuân Phong cười nhàn nhạt rồi nói.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Suốt mấy ngày này, giờ Thìn mỗi ngày Xuân Phong đều rời giường bắt đầu luyện tập, từ việc học khinh công cơ bản nhất luyện dần lên cao.

Buộc hai bao cát nặng vào chân, chạy với trọng lượng nặng trên cơ thể, mỗi ngày đều hoàn thành ba vòng quanh vương phủ.

Lúc mới bắt đầu, Bách Lý Mặc Thần còn tưởng Xuân Phong không kiên trì được, nhưng không ngờ mới chỉ chạy có ba ngày, Xuân Phong đã chủ động tăng thêm trọng lượng lên chân, đổi thành mỗi bên nặng bốn cân.

Tiến độ như vậy làm cho Bách Lý Mặc Thần có chút nói không nên lời, dù sao thì Xuân Phong cũng chỉ là một nữ tử yếu đuối thôi đấy!

Tuy khi trước hắn cũng luyện tập với cường độ giống nàng, nhưng chỉ một nữ tử yếu đuối thì sao có thể chịu được?

Bách Lý Mặc Thần nhiều lần đau lòng muốn hô ngừng nhưng đều bị Xuân Phong từ chối.

Mức độ nhỏ nhặt này so với quân đội quản lý ma quỷ đặc huấn thì không đáng là gì.

Nghị lực và quyết tâm trong lòng Xuân Phong, người khác khó mà tưởng tượng được.

"Sao rồi, mệt không? Có cần nghỉ ngơi chút không?" Bách Lý Mặc Thần bên cạnh cùng chạy, nhìn trán đẫm mồ hô của Xuân Phong, có chút đau lòng.

"Bình thường huynh cũng dung túng cho thuộc hạ như vậy à?" Xuân Phong nhìn hắn, hỏi.

"Nếu huynh cứ tiếp tục dung túng ta như vậy, mọi nỗ lực của ta trước giờ đều thành công cốc, huynh muốn ta bỏ dở giữa chừng sao?" Xuân Phong vẫn tiếp tục chạy về phía trước.

"Tốt, không hổ là nữ nhân của bổn vương, khí phách như vậy, ta rất thích!"

Bách Lý Mặc Thần vừa chạy theo phía sau nàng, vừa cười, nói.

Xuân Phong quay đầu nhìn hắn một cái rồi gia tăng tốc độ.

Xuân Phong cảm thấy hiệu quả luyện tập của mình mấy hôm nay thật sự không tệ, có thể gọi là tức thì đạt thành tựu.

Xuân Phong nhớ đến khả năng bật nhảy đáng gờm của mình khi trước, có lẽ hiện tại vừa đúng lúc dùng được.

Sau khi Xuân Phong chạy xong phần luyện tập hôm nay, khi nàng đang tắm gội sạch sẽ mồ hôi trên người, người ở tiền viện vương phủ đến thông báo, nói là người của Hộ Quốc Công phủ đã đến.

"Vương phi, người của Hộ Quốc Công phủ đến xin gặp, người xem?"

"Gọi hắn vào đây!" Xuân Phong vừa bảo Hàm Châu chải gọn đầu tóc, vừa nói với người bên ngoài cửa.

Rất nhanh, người của Hộ Quốc Công phủ đã đi đến trước mặt Xuân Phong, vẻ mặt khẩn trương nói:

"Vương phi nương nương, hình như thiếu phu nhân nhà chúng ta sắp sinh rồi, lão phu nhân sai nô tỳ đến mời người qua xem thử hỗ trợ, khẩn xin vương phi theo nô tỳ."

Một tiểu nha hoàn vẻ ngoài cũng xem như đoan trang, sắc mặt lại hơi căng thẳng, đứng cách cửa hai ba bước gấp rút ngó vào nhìn Xuân Phong.

"Hình như là? Các người đã mời đại phu đến chưa? Tình hình cụ thể như thế nào?" Xuân Phong vừa nói vừa thu dọn, đang đứng dậy đến lấy hòm thuốc thì hỏi tiểu nha hoàn.

"Là thế này, sáng sớm hôm nay khi thiếu phu nhân thức dậy thì đã thấy thắt lưng vô cùng đau nhức, không lâu sau đã đau bụng dữ dội, thiếu phu nhân đã dặn dò nô tỳ nhất định phải đến mời người sang một chuyến, nô tỳ xin phép lão phu nhân cho nên đến giờ mới tới."

Tiểu nha hoàn kể lại toàn bộ tình huống đã xảy ra, nhìn thấy Xuân Phong chuẩn bị ra cửa thì nghiêng người đứng chờ bên ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-450.html.]

"Đi thôi, đến xem trước rồi nói." Xuân Phong xua tay nói với Hàm Châu và Phủng Nguyệt.

"Phủng Nguyệt phái người đến báo cho vương gia, nói ta đến Quốc Công phủ một chuyến, sẽ về muộn một chút." Lúc sắp ra khỏi viện lại nói thêm với Phủng Nguyệt.

"Dạ, vương phi." Phủng Nguyệt cúi người, quay sang dặn dò một tiếng rồi vội đuổi theo đi cùng Xuân Phong.

Đến khi nàng ra đến cửa, Lam Dịch đã ở đó với xe ngựa từ sớm.

"Sao lại là ngươi?" Xuân Phong có chút khó hiểu nhìn Lam Dịch, trong vương phủ không còn ai khác sao? Sao hắn lại lái xe cho nàng?

"Vương phi, mời lên xe, vương gia nói sau này để thuộc hạ đi theo bên cạnh vương phi, bảo vệ an toàn cho người." Lam Dịch kéo rèm xe ngựa lên, cung kính giải thích.

"Ồ, vậy bên cạnh huynh ấy không cần ai hỗ trợ sao?" Xuân Phong lên xe ngựa, tò mò lại hỏi thêm một câu.

"Vương phi an tâm, đương nhiên bên cạnh vương gia sẽ có người hầu hạ." Nói xong, Lam Dịch buông rèm xuống, sau đó quay người trở lại xe, nói: "Vương phi ngồi vững, chúng ta xuất phát thôi."

Nói xong, xe ngựa chậm rãi chạy đi, Lam Dịch đánh xe rất vững, không lâu sau đã đến Hộ Quốc Công phủ.

Xuân Phong vừa xuống xe đã lập tức đi thẳng đến sân của Lam Lam, lúc này trong sân đã có không ít người vây quanh chờ đợi.

Lão phu nhân, còn có Vương thị, đưa theo một đám nha hoàn nhũ mẫu, chắc cũng phải đứng mất nửa sân, Hạ Lạc Hoa và đám hạ nhân trong viện cũng ở đây, căn viện lớn này có vẻ đã có chút chật chội.

Đến lúc này trong phòng vẫn mơ hồ truyền ra tiếng kêu đau đớn, người đứng trong viện đều mang vẻ mặt căng thẳng, Hạ Lạc Hoa cũng lo đến mức trời đất quay cuồng.

"Tổ mẫu, cữu mẫu, Lam Lam thế nào rồi?". Xuân Phong tiến về phía trước chào hỏi hai vị trưởng bối.

Hàm Châu, Phủng Nguyệt thì xách hòm thuốc đi phía sau Xuân Phong.

"Vương phi kim an!" Thấy Xuân Phong bước vào, hạ nhân trong viện đều cung kính hành lễ trước, lão phu nhân và Vương thị cũng chuẩn bị chào hỏi.

"Tổ mẫu, cữu mẫu, giờ không phải lúc để ý những chuyện này, Lam Lam sao rồi?" Xuân Phong nhẹ nhàng duỗi tay đỡ lấy lão phu nhân đang khẽ cúi người, lại nói với hạ nhân: "Đều đứng lên đi!"

"Xuân Phong à, sáng nay Lam Lam lại đột nhiên chuyển dạ, nói là muốn mời con đến, phiền con vất vả một chuyến rồi." Lão phu nhân nói, vẻ mặt có chút ngượng ngùng, dù sao thân phận hiện tại của Xuân Phong cũng không giống trước kia nữa.

Lúc trước được phong quận chúa thì vẫn có thể nói là cháu gái mình, nhưng hiện tại Xuân Phong đã là Diêu vương phi, vài ngày trước đó hoàng thượng còn phong cho nàng trở thành nhất phẩm vương phi.

Với thân phận hiện tại của Xuân Phong, dù là phi tần trong cung gặp nàng cũng phải hành lễ, huống gì là bọn họ.

Cho nên khiến Xuân Phong 'đại giá quang lâm' một lần, họ có hơi bất an.

"Tổ mẫu nói gì vậy, Lam Lam vốn là tỷ muội tốt của con, đây cũng là chuyện mà trước đó con đã đồng ý với tỷ ấy, nói gì đến phiền phức vất vả vậy chứ." Xuân Phong cảm thấy tổ mẫu có hơi khách sáo quá mức, cho nên ôn hoà nói.

"Bà đỡ đã đến chưa? Có nói tình hình hiện tại như thế nào không?" Xuân Phong nhìn quanh một vòng, sau đó quay qua hỏi Vương thị.

"Bà đỡ đến rồi, nói là vừa mới chuyển dạ, chỉ sợ là bây giờ sinh thì vẫn còn sớm." Vương thị vội đáp.

"Vậy ta vào thăm tỷ ấy được không?" Xuân Phong nhìn Vương thị, dò hỏi.

"Chuyện này..." Vương thị có hơi do dự, dù sao phòng sinh không thể để người khác vào.

Nhất là nữ tử chưa lập gia đình, có điều hiện tại Xuân Phong đã thành hôn, nhưng thân phận của nàng....

"Được rồi, không sao đâu, ta đến xem trước đã." Xuân Phong buông ra, vỗ vỗ vào tay lão phu nhân, nói.

Giọng nói của Xuân Phong luôn có một loại sức mạnh khiến người ta an tâm!

Loading...