Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 445
Cập nhật lúc: 2024-12-11 20:53:09
Lượt xem: 56
"Huynh nói xem chúng ta mở thêm một quán lẩu thì sao?" Xuân Phong ở bên cạnh vừa hít hít khí lạnh cho bớt cay, vừa chậm rãi nói.
"Ừm, không tệ, nhưng có lẽ không phải ai cũng tiếp nhận được khẩu vị này." Bách Lý Mặc Thần cũng nhẹ nhàng hít một hơi khí lạnh, nói.
"Ừm, món này có thể có rất nhiều vị, không cay cũng có." Xuân Phong cúi đầu gắp tiếp thịt dê trong nồi rồi thản nhiên nói.
?? Còn có thể giảm độ cay? Sao cái này lại cay đến vậy? Vương gia nào đó đã chửi thầm trong lòng.
"À, lần sau có thể làm bớt cay một chút được không? Nương tử..." Bách Lý Mặc Thần cuối cùng không nhịn được, quay đầu sang nhìn Xuân Phong.
"Ừm, được chứ." Xuân Phong gật đầu, vô cùng tán thành, nói.
Không phải do nàng cố ý, nàng vốn tưởng rằng ớt này không phải loại quá cay, nhất thời run tay nên bỏ nhiều một chút, có điều mùi vị này thật sự không tệ, mặc dù nàng đã cay đến mức đỉnh đầu cũng sắp bốc khói.
Cứ như vậy, kế hoạch của quán lẩu được tạm thời xếp vào kế hoạch kinh doanh mới của Xuân Phong.
Sáng sớm hôm thứ hai, đại vương tử Liêu Đông Quốc đến gặp, Diêu vương còn mang theo chính sự cần xử lý mà hoàng thượng giao cho.
"Độc Cô Thành của Liêu Đông Quốc, bái kiến Diêu vương điện hạ." Độc Cô Thành đứng giữa đại điện, người choàng áo khoác dài, khí chất vô cùng cao quý, cũng xen lẫn chút lễ tiết.
"Đại vương tử, mời đứng lên!" Bách Lý Mặc Thần giơ tay, khẽ mở đôi môi mỏng, bình tĩnh nói.
"Đa tạ Diêu vương." Độc Cô Thành cúi người cảm ơn, sau đó đứng thẳng nhìn vào người phía trên cao, nói: "Lần này tại hạ đến đây là vì chuyện hai nước giảng hoà, mong Diêu vương gia trong lúc bận rộn có thể dành ra chút thời gian, cùng tại hạ bàn bạc một chút."
Đại vương tử Độc Cô Thành nói chuyện không kiêu ngạo cũng không nịnh bợ, vẻ mặt lại chân thành.
"Đó là đương nhiên, chỉ là lần này phái đại vương tử đến, ngài có thể quyết định thay cho toàn bộ Liêu Đông Quốc sao?" Bách Lý Mặc Thần vô cảm nói.
"Đó là đương nhiên!" Đại vương tử tự tin nói,
"Vậy được, ngày mai bổn vương ở Hàn Thanh điện mở tiệc chiêu đãi vương tử, tẩy trần cho ngài." Lần này Bách Lý Mặc Thần thay đổi thái độ đối với sứ thần Liêu Đông Quốc, cười nhạt nói.
"Đa tạ vương gia!" Độc Cô Thành cúi người cảm tạ, thầm nghĩ vị Diêu vương này cũng không phải là khó tiếp cận như lời đồn đại.
Thật ra không biết được, trong mắt Bách Lý Mặc Thần chỉ là cuối cùng Liêu Đông Quốc đã phái đến một người có thể nói chuyện.
Ngày hôm sau ở Hàn Thanh điện.
"Vương tử Liêu Đông Quốc từ xa đến, một chén rượu nhạt tẩy trần cho vương tử, mời!" Bách Lý Mặc Thần cầm một chén rượu trắng, nhẹ nhàng nâng lên trước mặt, thản nhiên nói.
Tuy hắn đến để cầu hoà, nhưng thể diện vương tử nên có thì vẫn phải có, hơn nữa vị đại vương tử này và Bách Lý Mặc Thần cũng miễn cưỡng xem như người quen.
Bởi vì chuyện đàm phán hoà bình lần này Liên Hoa công chúa cũng có mặt, cho nên Bách Lý Mặc Thần đặc biệt gọi cả Xuân Phong, thất hoàng tử và Xuân Vũ cùng đến.
Người có địa vị cao nhất ở đây là Diêu vương, hắn vừa cử động, những người bên dưới đã đồng loạt nâng chén cùng uống.
"Vương gia khách khí rồi, chung rượu này nên để tại hạ kính Diêu vương mới phải, hi vọng lần này hai nước có thể làm sáng tỏ hiểu lầm, nối lại tình cũ."
Độc Cô Thành cũng khách sáo đứng dậy, hướng về phía người đứng đầu, trong lời nói có mấy phần tôn kính.
Nói xong liền ngẩng đầu uống cạn chung rượu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-445.html.]
Chỉ là khi ánh mặt chạm vào người ngồi cạnh Bách Lý Mặc Thần, đồng tử đột nhiên co lại.
Sao lại là nàng?
...
Đó không phải là nữ tử mà hắn đã nhìn thấy ở Phiêu Hương Cư vào hôm đó hay sao? Nàng...
Khi nhìn rõ gương mặt của Xuân Phong, Độc Cô Thành thoáng chốc ngây người ra, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, dù sao đây cũng là hoàng cung Thiên An Quốc, địa vị những người ở đây tuyệt đối không thấp, không thể chấp nhận được một chút sơ suất ngây ngốc của bản thân.
Có điều cũng đúng, hôm đó nhìn chưởng quầy Phiêu Hương Cư nói chuyện với nàng, Phiêu Hương Cư lại còn là sản nghiệp dưới danh nghĩa của Diêu vương phi, hơn nữa khi ấy nàng còn chải búi tóc của phụ nữ, hắn nên sớm nghĩ đến nàng chính là Diêu vương phi.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Độc Cô Thành ảm đạm đi mấy phần, không ngờ rằng người đầu tiên khiến hắn có chút động lòng ở kiếp này, vậy mà lại là Diêu vương phi...
Haha, vậy nên nói là hắn có mắt nhìn, hay là nên nói hắn bất hạnh đây?
Chỉ là hiện tại có vẻ như không thích hợp để ý những chuyện này. Vứt bỏ những suy nghĩ linh tinh, Độc Cô Thành ngồi xuống rồi tiếp tục nói.
"Diêu vương, lần này nếu đã là do Liêu Đông Quốc ta cầu hoà, vậy tại hạ cũng không quanh co dài vòng nữa, Liêu Đông Quốc chúng ta đồng ý trả lại sáu thành trì mà trước đó Liêu Đông Quốc đã chiếm cứ, rút quân dừng đánh, từ nay về sau tuyệt đối không xâm phạm đến biên giới Thiên An Quốc nữa, mong vương gia có thể suy xét cho người dân cả hai nước, giúp họ tránh khỏi tàn phá của khói lửa chiến tranh, được an cư lạc nghiệp."
Độc Cô Thành làm việt cũng dứt khoát gọn gàng, trực tiếp lên tiếng.
"Sáu thành trì của Hung Nô mà vương tử nói đến vốn dĩ là thuộc về Thiên An Quốc, chẳng qua bị các người quyết liệt cắt xé chia một chén canh mà thôi, bây giờ trả lại là chuyện đương nhiên, còn về lui quân, do các người cầu hoà, nên đó càng là chuyện đương nhiên."
"Xưa nay bổn vương vẫn là người không phạm ta, ta không phạm người, chỉ là hiện tại quý quốc muốn thừa cơ hội Thiên An Quốc và Hung Nô đại chiến, chia cắt một mảng đất màu mỡ của Thiên An Quốc ta, hành động này thật sự quá trơ trẽn, hiện tại chỉ đơn giản vậy mà muốn khiến bổn vương lui quân, thật sự xem mấy mươi vạn đại quân của Thiên An Quốc ta chỉ là vật trang trí thôi sao?"
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Nghe Độc Cô Thành nói xong, Bách Lý Mặc Thần buông chung rượu trong tay xuống.
"Diêu vương, lần này Liêu Đông Quốc cũng không cố ý, chỉ là phụ vương ta bị gian thần lừa gạt, tùy tiện dùng quân với quý quốc. Đây vốn dĩ không phải chủ ý của Liêu Đông Quốc ta, mong Diêu vương hiểu cho, hơn nữa phụ vương cũng đã sớm chím chít tên gian thần kia."
Độc Cô Thành nghe thấy lời nói kiên quyết của Bách Lý Mặc Thần, hắn cũng không vội, chỉ bình tĩnh giải thích.
"Nếu đã nói vậy, việc này cũng không trách được Liêu Đông Quốc vương, có điều vì chuyện này mà Thiên An Quốc ta tiêu hao mấy mươi vạn thạch lương thực, lại còn tổn thất không ít chi phí quân nhu khí giới, món nợ này nên tính như thế nào?" Bách Lý Mặc Thần thưởng thức chén bạch ngọc thượng hạng trong tay, lời nói nghe như rất hiểu cho họ.
Nhưng còn chưa đợi Độc Cô Thành lên tiếng, hắn nói tiếp: "Nếu không chi bằng thế này, bổn vương cũng không làm khó các người, trừ việc để các người trả lại sáu thành trì Hung Nô, còn có sáu thành tuyến Càn Đông dọc theo Nguyên thành đến Hư thành, mở ra danh nghĩa với Thiên An Quốc, thêm vào đó là mỗi năm đều cống hiến cho Thiên An Quốc ta một trăm viên Đông Châu thượng hạn, thế nào?"
Gì chứ? Sáu thành Càn Đông? Lại còn đòi thêm một trăm viên Đông Châu thượng hạng mỗi năm?
Liên Hoa công chúa vẫn luôn ở một bên yên lặng lắng nghe, sau khi nghe được Bách Lý Mặc Thần mở cái miệng sư tử ra, mới giật mình mở to hai mắt, chuyện này có gì khác biệt với Minh Tranh?
Phải biết Đông Châu thượng hạng này, cho dù trên dưới cả Liêu Đông Quốc một năm cộng lại cũng chỉ hơn ba trăm viên mà thôi.
Hắn chỉ mở miệng nói một câu là muốn lấy đi một phần ba, nghĩ hay thật.
"Diêu vương..." Liên Hoa công chúa không nhịn được mà kêu lên.
Nhưng bị Độc Cô Thành ngăn lại, hung hăng trừng mắt nhìn nàng một cái.
"Diêu vương, điều kiện này có phải hơi quá khắc nghiệt rồi không?" Độc Cô Thành ép Liên Hoa ngồi xuống, giọng điệu cũng không tính là tốt.
"Khắc nghiệt à? Đây không phải là đã suy xét vì thể diện của đại vương tử là ngài đây mà ưu đãi chiết khấu rồi sao?" Bách Lý Mặc Thần nhẹ nhàng nói ra mấy từ mới mẻ học được từ chỗ Xuân Phong mấy ngày trước.