Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 438

Cập nhật lúc: 2024-12-11 20:48:30
Lượt xem: 52

Người ngoài nhìn vào, tình huống này giống như hai người vừa làm chuyện xấu.

Chỉ là người trong Vương phủ đương nhiên sẽ không nói ra, cho nên khi hai người Xuân Phong khoác tay nhau xuất hiện trước mặt Liên Hoa công chúa, sự ghen tị sâu sắc trong mắt nàng ta gần như bùng phát.

“Liên Hoa bái kiến Vương gia, Vương phi nương nương."

Mặc dù trong lòng tràn ngập ghen tị, nhưng Liên Hoa vẫn đứng dậy, dùng ánh mắt ôn nhu chào hai người.

"Đứng dậy đi, Liên Hoa công chúa, không cần khách khí."

Xuân Phong nhìn Liên Hoa công chúa có làn da trắng hơn tuyết, đôi mắt trong sáng, hàm răng trắng đều như hạt bắp, khẽ nói.

Nàng quay lại trừng mắt nhìn Bách Lý Mặc Thần, "Đây là công chúa trông bộ dạng kỳ quái mà huynh nhắc đến sao, người ta rõ ràng ôn nhu xinh đẹp thế này?"

Xuân Phong giao tiếp với Bách Lý Mặc Thần bằng ánh mắt.

Liên Hoa vừa đứng dậy ngẩng đầu, liền nhìn thấy cảnh như hai người đang liếc mắt đưa tình với nhau.

"Liên Hoa đặc biệt đến đây xin lỗi Vương gia. Hôm nay ở trong đại điện, Liên Hoa không nên tùy hứng đắc tội Vương gia, xin người đừng trách tội."

Liên Hoa đứng dậy với vẻ mặt vừa hối lỗi lại vừa nhẹ nhàng, đôi mắt long lanh như một con nai bị thương, khiến người ta không khỏi có ý muốn bảo vệ.

"Công chúa từ nhỏ đã được cưng chiều, không coi trọng người khác là điều đương nhiên. Công chúa tại sao phải trái ý mình mà đi xin lỗi như vậy?". Bách Lý Mặc Thần nhắm mắt làm ngơ trước sự yếu đuối của Liên Hoa, vẫn không chịu tiếp nhận.

"Vương gia đừng hiểu lầm. Liên Hoa chỉ là đi đường mấy ngày có chút mệt mỏi, nên nhất thời không kiềm chế được bản thân, vô tình đắc tội với Vương gia. Liên Hoa không cố ý, xin Vương gia minh giám."

Nghe được lời của Diêu Vương, Liên Hoa vẻ mặt lo lắng giải thích, như sợ chọc tức Bách Lý Mặc Thần.

Nhưng nhìn trong mắt nàng ta làm gì có chút sốt ruột nào, rõ ràng là đầy khó chịu.

"Ồ, công chúa đang nói là bổn vương không tiếp đãi tốt, không để công chúa nghỉ ngơi tử tế, để công chúa phải uỷ khuất sao?"

Bách Lý Mặc Thần lại nói, nói đen thành trắng, Liên Hoa hiển nhiên không có ý này.

Nhưng những lời của Bách Lý Mặc Thần đã "truyền cảm hứng" cho nàng ta.

"Không phải như vậy, Vương gia rất hiếu khách, rất chu đáo, chỉ là Liên Hoa từ nhỏ lớn lên trong thâm cung, quả thực không quen cảnh người ra người vào trong dịch quán…"

Ý nghĩa trong lời nói của Liên Hoa rất rõ ràng, thậm chí nàng còn bắt đầu ngước mắt đánh giá từng cây cỏ trong Vương phủ.

“Ồ, công chúa muốn ở trong cung sao?” Bách Lý Mặc Thần nhướng mày, nhẹ nhàng siết chặt bàn tay dịu dàng đang ngồi một bên xem kịch của Xuân Phong.

"Không, ta sẽ không quấy rầy Vương gia, Liên Hoa thấy Vương phủ rất tốt, vừa gần dịch quán, lại gần Hoàng cung, không bằng Liên Hoa mặt dày, muốn tá túc mấy ngày có được không?"

Vốn dĩ Xuân Phong vẫn còn ở đó xem kịch, nhưng giây tiếp theo lời Liên Hoa nói lại khiến người nàng mở rộng tầm mắt.

Cái gì? Muốn ở trong Vương phủ, biết mình mặt dày, còn muốn vào Vương phủ, có phải bước tiếp theo là lên giường luôn không?

Làm như vậy và sự tiến cử có khác gì nhau? Nữ nhân chưa chồng chủ động đến ở nhà nam nhân, đây thật sự là phong tục của thời đại này sao?

Xuân Phong cảm giác như thế giới quan của mình sắp bị Liên Hoa công chúa này lật đổ, người này thật sự sẽ vì nam sắc mà làm bất cứ điều gì.

Nghĩ đến đây, Xuân Phong không khỏi quay đầu trừng mắt nhìn Bách Lý Mặc Thần bên cạnh, đều là ngươi gây sự!

Bách Lý Mặc Thần bị loại ánh mắt khó hiểu này làm cho khó hiểu, rất khó hiểu.

Xuân Phong cho hắn một ánh mắt kiểu "ta xem việc này huynh giải quyết thế nào" rồi quay đầu lại, không nhìn hắn nữa.

Lúc đầu, Xuân Phong nghĩ rằng Liên Hoa có vẻ hơi mưu mô, nhưng những gì cô ấy làm thật sự làm nàng bất ngờ, chẳng lẽ phong tục ở Liêu Đông lại phóng túng như vậy sao?

"không tốt!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-438.html.]

Bách Lý Mặc Thần quay lại nhìn Liên Hoa, trả lời thẳng mà không cần suy nghĩ.

"Ta và Vương phi đều thích yên tĩnh, ngại bị người ngoài làm phiền, cũng không quen người khác xen vào cuộc sống của mình.

Liên Hoa còn chưa kịp nói thêm gì nữa, Bách Lí Mặc Thần đã chậm rãi nói.

“Nhưng nếu công chúa đã cảm thấy không muốn sống trong dịch quán, vậy ta sẽ sắp xếp cho ngươi sống trong cung. Ta nghĩ ngươi từ nhỏ đã được nuôi dưỡng trong cung, nhất định sẽ thích một nơi tương tự, phải không!"

Bách Lý Mặc Thần nói, ánh mắt tà ác.

Không thể ở dịch quán phải không? Vậy ta cho ngươi vào cung, không phải lo ngươi ngày ngày làm phiền.

"Không phải……"

"Được rồi, Vương phi mệt mỏi, quản gia tiễn khách!"

Liên Hoa vừa mở miệng, Bách Lý Mặc Thần đã sai người tiễn khách, nhìn Xuân Phong bằng ánh mắt vô cùng đau lòng.

"Nàng có mệt không? Thắt lưng còn đau không? Tất cả là lỗi của ta, sau này ta sẽ nhẹ nhàng hơn."

Bách Lý Mặc Thần đột nhiên nói nhảm, khiến Xuân Phong kinh ngạc nhìn hắn.

Nàng đau thắt lưng khi nào, tại sao hắn phải nhẹ nhàng?

Trong lúc đám hạ nhân nhịn cười, dưới ánh nhìn khó hiểu của Xuân Phong, Bách Lý Mặc Thần ôm nàng trở về Tử Quang viên, bỏ lại Liên Hoa uỷ khuất phẫn hận đứng đó, đi không được, ở không xong, đứng đó hóng gió khô.

Lam Dịch trong bóng tối đột nhiên trầm mặc, Vương gia nhà hắn từ khi nào lại trở nên như vậy...

Cuối cùng, Công chúa Liên Hoa như va vào tường, phải tức giận quay về dịch quán, chỉ biết đánh chửi những người xung quanh.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Quản gia của Vương phủ đưa Liên Hoa công chúa ra cửa, nhìn bóng lưng Liên Hoa công chúa sắp nổi giận, cười khinh thường.

“Nghĩ muốn chen chân vào mối quan hệ giữa Vương gia và Vương phi sao, cũng không nhìn lại mình xem."

Nhưng từ khi nào mà Vương gia nhà họ lại thích bày ra những trò đùa công khai thế này?

Bách Lý Mặc Thần rất rõ ràng tâm tư của Liên Hoa, nếu như thật sự để người này tiến vào Vương phủ, chẳng phải sẽ làm loạn Vương phủ thành gà bay chó sủa sao?

Điều quan trọng hơn là hắn có kế hoạch khác cho Liên Hoa này!

"Vừa rồi ý của huynh là gì? Ta làm sao có thể đau thắt lưng?" Xuân Phong nhìn Bách Lý Mặc Thần, không vui nói.

"À, không, không sao đâu, không đau thì tối nay chúng ta có thể tiếp tục." Bách Lý Mặc Thần vẫn tỏ ra ung dung.

Xuân Phong đột nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, không khỏi có chút xấu hổ.

Rốt cuộc vẫn không thể đánh giá thấp độ dày của da mặt người đàn ông này, hắn lại dám nói ra chuyện đó trước mặt bao nhiêu người…

"Phạt huynh tối nay ngủ ở thư phòng!". Xuân Phong mặt không biểu tình nói.

"A, không, đừng mà, nương tử, ta muốn ngủ cùng nàng!" Vị Vương gia vô sỉ nào đó bắt đầu làm nũng.

"KHÔNG!"

"Đừng vậy mà, nương tử, nàng thật sự tàn nhẫn như vậy sao? Đêm lạnh dài như vậy, một mình nàng không cảm thấy cô đơn sao?" Vương gia đau khổ cầu xin

... Xuân Phong quay đầu lại, khinh thường không nói nên lời, còn có chút tiết tháo nào không chứ?

Vị Vương gia nào đó ánh mắt ngây thơ nói: “Không, ta muốn ngủ với nương tử của ta, vì nương tử, ta tình nguyện không cần tiết tháo!"

Được rồi, ta nhận thua, đôi mắt Xuân Phong u ám.

"Ta đến kỳ rồi." Xuân Phong bĩu môi, vặn chiếc khăn tay trong tay.

Loading...