Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 437

Cập nhật lúc: 2024-12-11 20:48:28
Lượt xem: 55

Liên Hoa công chúa từ nhỏ đã được cưng chiều, chưa bao giờ bị đối xử như vậy, lập tức không để ý đến hình tượng của mình ra sao, thậm chí còn chửi bới.

Sau khi bị ném ra khỏi cung, Liên Hoa công chúa vẫn đứng ở cửa cung gây rối hồi lâu.

Người canh cửa không ngăn cản nàng, chỉ lặng lẽ đứng đó, như không nghe thấy hay nhìn thấy nàng, giả vờ như một bức tượng.

"Ai nha, công chúa của ta, cô nãi nãi à, ngài có biết nếu làm ầm ĩ như vậy, chuyện của chúng ta coi như xong rồi không? Đừng quên mục đích chúng ta đến đây!"

Sứ giả đi theo Liên Hoa công chúa không nhịn được nữa, không khỏi nhắc nhở nàng.

Mọi chuyện đã không như ý muốn, nàng ta là công chúa, quay lại cũng không sao. Nhưng hắn không có chỗ dựa vững chắc như công chúa, giờ trong lòng hắn đã gấp như lửa đốt, hận không thể nhốt vị công chúa này trong phòng, thật sự là…

"Đó là việc của ngươi! Làm được hay không là việc của ngươi.". Quả nhiên, Liên Hoa công chúa vô trách nhiệm bỏ lại những lời này, quay người trở về quán trọ.

Người sáng suốt đều cảm nhận được Vương gia cố ý làm khó bọn họ, chỉ có vị công chúa không có đầu óc này, chỉ quan tâm đến lợi nhỏ trước mắt.

Có một chủ tử như vậy quả thực là điều bất hạnh của sứ giả.

"Chủ tử, ngài có thấy Liên Hoa công chúa này thật sự ngu ngốc giống như bề ngoài không?"

Lam Dịch đứng bên cạnh Diêu Vương, nhìn bóng dáng tức giận rời đi kia, đột nhiên hỏi.

"Ngươi nghĩ thế nào?", Bách Lý Mặc Thần quay đầu nhìn về phía Lam Dịch, thần bí nói.

"Hả……"

"Cảm thấy có vẻ không giống." Lam Dịch nghĩ như vậy, nhưng không nói gì.

"Hồi phủ!", Bách Lý Mặc Thần xoay người, sải bước đi xuống tháp, lớn tiếng nói.

Trong Vương phủ, Xuân Phong đang nghiên cứu xem loại hoa văn nào phù hợp để thêu trên áo choàng đen thì nhìn thấy Bách Lý Mặc Thần đã trở về.

"Sao hôm nay huynh về sớm như vậy?". Xuân Phong biết hôm nay là ngày tiếp đón phái viên đàm phán hòa bình Liêu Đông.

"Ta không có gì để nói với những người nhàm chán đó, không bằng trở về cùng Vương phi của ta.", Bách Lý Mặc Thần mỉm cười cầm lấy trường bào trong tay Xuân Phong ngắm nghía.

"Nương tử, tay nghề của nàng thật sự càng ngày càng tốt, ta phải làm như thế nào bây giờ? Ta thật là muốn ban thưởng cho nàng.", Nhìn những đường chỉ tinh xảo trên bộ quần áo trên tay, Bách Lý Mặc Thần trong lòng ấm áp.

"Được rồi, đừng náo loạn nữa, đứng đắn một chút. Hôm nay sứ giả của Liêu Đông không đến để thảo luận về các điều kiện đàm phán hòa bình sao?", Xuân Phong lấy lại lấy quần áo chưa làm xong trong tay hắn, tiếp tục công việc, nghiêng đầu hỏi.

"Không tốt lắm, đối phương không đủ chân thành, cho nên ta đuổi hắn trở về."

Bách Lý Mặc Thần thản nhiên nói, tựa hồ chuyện này không liên quan tới hắn.

Hắn sớm đã nhận được tin tức, Liêu Đông dự định dùng một công chúa và hai thành vô dụng để cầu hòa.

Họ thực sự coi hắn là người trầm mê sắc đẹp sao?

Thật nực cười!

Giấc mơ của Liêu Đông quá là màu hồng rồi!

"Tại sao lại nói là chưa đủ chân thành? Khác với những gì huynh mong đợi nhiều lắm à?" Xuân Phong ngẩng đầu lên, cười khúc khích nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-437.html.]

"Nàng thật sự muốn biết à?" Bách Lý Mặc Thần vẻ mặt kỳ quái nhìn Xuân Phong hỏi.

"Ừ, huynh nói ta nghe đi." Xuân Phong gật đầu.

“Nàng không biết đâu, họ đưa đến một người phụ nữ bộ dáng kỳ quái, nói rằng người đó là công chúa, muốn hoà thân với bổn vương, nàng nói xem, ta có thể nhận không?"

Bách Lý Mặc Thần suy nghĩ một lúc, vừa nói vừa khoa trương vừa quan sát biểu cảm của Xuân Phong một cách cẩn thận.

Xuân Phong nghe xong, cau mày thật chặt, Bách Lý Mặc Thần vội vàng nói tiếp.

"Này, đừng tức giận, bổn vương đã nói kiếp này chỉ cần nàng, bổn vương sẽ không bao giờ chấp nhận người phụ nữ khác."

Sợ Xuân Phong sẽ tức giận, Bách Lý Mặc Thần vội vàng tiến lên trước, tỏ ra trung thành.

"Không, ta chỉ đang nghĩ, công chúa mà huynh đang nói đến, có thực sự xấu xí như huynh nói không?" Xuân Phong nhìn hắn với vẻ hoài nghi.

"Cái đó……"

“Vương gia, bên ngoài có một nữ nhân cầu kiến, nói nàng là công chúa của Liêu Đông, nàng tới đây để xin lỗi về chuyện hôm nay trong triều.", Bách Lý Mặc Thần chưa kịp nói gì thì đã có một thị vệ tới báo cáo.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

"Này, nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến!" Xuân Phong quay đầu nhìn Bách Lý Mặc Thần, cười nói: "Huynh có muốn gặp không?"

"Được, nếu đã tới đây xin lỗi, vậy chúng ta đi gặp nàng, để nàng ở đại sảnh chờ đi." Bách Lý Mặc Thần bình tĩnh nói.

Một lúc sau…

"Sao huynh vẫn ngồi ở đây? Huynh không đi gặp công chúa đó à?". Xuân Phong hỏi Bách Lý Mặc Thần, người đã ngồi đối diện nàng gần một canh giờ.

Nàng biết Bách Lý Mặc Thần đang cố ý chọc tức cô công chúa kia, nhưng cũng đã một canh giờ rồi, chắc cũng được rồi chứ?

"Vi phu một mình đi gặp nữ nhân, nàng không tức giận sao?", Bách Lí Mặc Thần vẻ mặt u sầu nói.

"Tại sao ta phải tức giận? Huynh là người quang minh chính đại, lại vì chính sự 2 nước, nếu ta tức giận, không phải liền trở thành người nhỏ mọn sao?", Xuân Phong cười nói.

Nàng thực sự không có gì phải tức giận cả, hắn mới trở về đã đến đây dỗ dành nàng, sao nàng có thể tức giận được?

Mặc dù Bách Lý Mặc Thần không nói rõ ràng, nhưng Xuân Phong là người thông minh, đương nhiên biết rằng Bách Lý Mặc Thần đang nói cho nàng biết về sự tồn tại của người phụ nữ này.

Hắn rất thành thật và quan tâm đến cảm xúc của nàng. Tại sao nàng lại phải tức giận? Hơn nữa, một khi nàng đã chọn tin tưởng hắn, nàng sẽ không bao giờ nghi ngờ nữa.

"Ừ, nói cũng đúng, vẫn là nương tử thâm minh đại nghĩa, nhưng theo lễ nghi của triều đình chúng ta, một người đàn ông như ta mà một mình đi gặp một người phụ nữ chưa xuất giá là không hợp lý. Không bằng nương tử đi cùng vi phu đi?"

Bách Lý Mặc Thần rất vui mừng với sự hiểu ý của Xuân Phong, nói với vẻ mặt lấy lòng.

Khuôn mặt nhiệt tình này tạo nên vẻ ngoài nịnh nọt, thật sự không nỡ từ chối.

"Được, để ta cùng huynh đi xem xem.". Xuân Phong làm sao có thể không biết trong lòng người này đang tính toán điều gì, nhưng nàng vừa vặn cũng muốn gặp người gọi là Liên Hoa công chúa này, vậy cùng nhau đi gặp thôi.

Kể từ khi học được bài học lần trước của Hồng Loan, Xuân Phong không còn phớt lờ những phụ nữ có ác ý nữa.

Bởi vì nếu nàng phớt lờ nó, họ sẽ không tự động rời đi. Chỉ khi để họ trải qua nỗi đau, họ mới học được cách ghi nhớ.

Hai người nắm tay nhau đi tới tiền sảnh, lúc chuẩn bị bước vào, không biết Bách Lý Mặc Thần nói gì vào tai Xuân Phong, khiến mặt Xuân Phong đỏ bừng, khung cảnh 2 người cùng nhau bước đi lập tức trở nên mờ ám.

Loading...