Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 419

Cập nhật lúc: 2024-12-11 19:08:06
Lượt xem: 46

“Vương phi, nô tì…” Phủng Nguyệt dùng ngón tay lo lắng vặn vặn góc áo, sợ mình sẽ bị chủ tử trách phạt.

Đồng thời nàng cũng hối hận, lẽ ra không nên suốt ngày thất hồn lạc phách, không làm việc đàng hoàng như thế.

"Ta biết, ta cũng hiểu. Ta cũng như em, luôn nghĩ về một người. Nhưng Phủng Nguyệt, điều ta muốn nói là, trong cuộc đời có những chuyện là ý trời, không thể cưỡng cầu. Huyền thị vệ không biết giờ đang ở phương nào, mọi chuyện cứ để tuỳ duyên đi."

Xuân Phong lúc này nhìn Phủng Nguyệt, tựa như nhìn thấy chính mình cách đây không lâu, không khỏi khuyên giải thêm vài câu.

"Vâng, nô tì đã biết, Vương phi, nhưng Vương phi... Huyền thị vệ…Hắn, hắn rốt cuộc...." Phủng Nguyệt không nhịn được hỏi.

"Phủng Nguyệt! Có một số việc ngươi không nên biết, đừng hỏi nhiều, biết nhiều quá cũng không có tác dụng gì!"

Nghe thấy Phủng Nguyệt vẫn muốn hỏi mà không bỏ cuộc, Xuân Phong dùng giọng lạnh lùng ngăn cô lại.

Đúng như Xuân Phong đã nói, có một số việc cô không nên biết, biết quá nhiều sẽ có hại cho nàng.

Xuân Phong không muốn Huyền Dịch thứ hai xuất hiện bên cạnh mình.

“Phủng Nguyệt, đi xem trong bếp đã chuẩn bị sẵn canh tẩm bổ cho Vương phi chưa?” Xuân Phong vừa dứt lời, Hàm Châu tiếp tục giả vờ lấy cớ lấy canh, đẩy Phủng Nguyệt ra ngoài.

Nha đầu này tâm tư đơn thuần, sao có thể nghĩ ra những khúc mắc trong chuyện này.

Huyền thị vệ là thị vệ thân cận của Vương gia và Vương phi, cứ như vậy nói đi là đi, không về nữa, sự . Tình sao có thể đơn giản như bề ngoài được. Hàm Châu thấy Phủng Nguyệt mà lo lắng, không thể nhịn được mà cố ý đuổi nàng đi.

"Vương phi, Phủng Nguyệt không phải cố ý đâu.". Phủng Nguyệt vừa rời đi, Hàm Châu liền nhanh chóng giải thích với Xuân Phong.

"Phủng Nguyệt tâm tư đơn thuần, mới lần đầu biết yêu. làm việc không biết nặng nhẹ, thật cũng không có gì đáng trách móc nặng nề." Xuân Phong thản nhiên cười nói với Hàm Châu: "Chỉ là em không có chuyện thì thì để ý nàng một chút, tránh để nàng thất thần mà làm phải chuyện nghiêm trọng hơn."

"Vâng, Vương phi, đa tạ Vương phi không trách phạt.". Hàm Châu lập tức cúi hành lễ tạ ơn với Xuân Phong.

"Được rồi, đứng dậy đi, tới giúp ta phân loại những thảo dược này, sau đó nghiền thành bột rồi đóng gói, gửi cho quân y!" Xuân Phong không nói chuyện đó nữa, sai Hàm Châu hỗ trợ xử lý thảo dược.

Những ngày này, Xuân Phong phải ở trong nhà dưỡng thân. Nàng rất hiểu chuyện này, nếu sải thai mà không điều dưỡng cơ thể cẩn thận, sau này khả năng làm mẹ sẽ bị ảnh hưởng.

Thế nên dù biết việc vào doanh trại sẽ có ích hơn việc làm thuốc bột ở đây nhưng nàng vẫn phải chịu đựng.

Thời gian trôi nhanh, lại là ba ngày nữa trôi qua!

Trong vài ngày này, vì Bạch Đông Thành đã bị chiếm đóng, Hung Nô bị tổn thất nặng nề, nên những ngày này họ rất thầm lặng, không la hét đòi công thành hay đánh nhau.

"Báo cáo! Báo cáo! Quân báo khẩn cấp!". Lại có một giọng nói khẩn cấp vang lên, sau đó một bóng người bay tới chỗ Vương gia.

"Quân báo khẩn cấp, ba thành phố phía đông hẻm núi Kim Cốc đã bị phá. Ti Mục tướng quân hiện đang dẫn 5 vạn quân đóng ở Vũ Thành liều chít chống cự.". Tên lính nửa nằm nửa quỳ, hô hấp dồn dập, nhưng vẫn phải cố gắng truyền đạt hết nội dung quân tình.

Có thể thấy, tình hình quân sự rất cấp bách!

Tên lính vừa nói xong, Bách Lý Mặc Thần nhanh chóng giật lấy lá thư từ trong tay đối phương.

Bức thư nói rằng quân Hung Nô lần này mang theo một loại vũ khí rất mạnh, có thể bay rất cao và xa, thậm chí có thể nổ tung. Hiện tại, ba thành bị tổn thất nặng nề, rất nhiều binh lính thiệt mạng và bị thương.

Bọn họ gần như không thể phản công, chỉ có thể rút lui giữ binh lực.

Bây giờ quân ta đã rút lui về Vũ Thành, đây là con đường duy nhất tiến vào Trung Nguyên từ phía tây và cũng là con đường quan trọng nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-419.html.]

Dù thế nào đi nữa cũng không thể thất thủ, nên Ti Mục tướng quân dẫn quân tử thủ, đồng thời sai người đến cầu cứu Diêu Vương.

"Đáng chết!". Lần này Diêu Vương vốn luôn bình tĩnh, không khỏi nhịn được mắng người.

"Nếu Xuân Phong ở đây, vừa nhìn sẽ biết thứ người Hung Nô dùng chính là đại bác và thuốc súm.

"

Vào thời cổ đại này, pháo cũng đã được coi coi là hiếm, nên nói đến hoả dược không cần phải nhiều lời. Ti Mục tướng quân tổn thất 6, 7 vạn nhân mã chính là minh chứng rõ ràng nhất.

Nhất thời, Bách Lý Mặc Thần ngơ ngác, có vũ khí lợi hại như vậy, dù phái bao nhiêu người đến đó cũng chỉ để chịu chít mà thôi.

phải làm gì……

Đại quân doanh người Hung Nô!

"Tin tốt, tin tốt, chúc mừng Hoàng tử, quân đội của chúng ta thế như chẻ tre, đại quân đã tiến vào hẻm núi Kim Cốc, liên tiếp đánh bại ba thành của kẻ thù. Ngày chiếm được Kinh thành kẻ thù sẽ không xa."

Những người lính đến báo cáo đều giơ tay làm động tác chiến thhắng, nói những lời cát tường, Mục Hãn Hoàng tử nghe đến mặt mày hớn hở.

Hồng Loan ở một bên càng thêm đắc ý, trên mặt lộ ra nụ cười tà ác.

"Được, được, được, xuống nhận thưởng đi!" Mục Hãn Hoàng tử nghe tin thắng trận liền vui vẻ ban thưởng.

Ngay cả nỗi đau mất đi Bạch Đông Thành cũng vơi đi rất nhiều.

"Chúc mừng Hoàng tử, xem ra trận chiến này sẽ sớm kết thúc!". Hồng Loan nhẹ nhàng hé đôi môi đỏ mọng, nói lời chúc mừng, nhưng không hiểu sao lại làm người ta có chút không thoải mái.

"Còn không phải đều là do Hồng Loan cô nương đưa cho ta pháo binh sao, không ngờ Hồng Loan lại có vũ khí lợi hại như vậy. Có thứ này, ta thống trị thiên hạ cũng không phải là vấn đề."

Mục Hãn Hoàng tử nói với vẻ mặt đắc ý.

"Đồ Hồng Loan ta đưa cho ngài, có khi nào là đồ không tốt." Hồng Loan quay đầu nhìn Mục Hãn Hoàng tử, vẻ mặt khinh thường.

"Đúng vậy, đúng vậy. Chỉ là ta không biết công thức chế tạo loại pháo này, khi nào mới có thể đưa nó cho bổn Hoàng tử?"

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Mục Hãn Hoàng tử vẫn không hề tức giận hay khó chịu khi bị coi thường, thay vào đó hắn vẫn cười cười tiếp tục nịnh nọt Hồng Loan.

Không có cách nào, ai cho hắn nếm vị ngọt chiến thắng này? Uy lực của loại pháo này quả thực làm cho hắn thèm nhỏ dãi, đáng tiếc tiện nhân này chỉ cho hắn khẩu pháo, lại không cho hắn công thức chế tạo.

Cho nên lúc này, Mục Hãn Hoàng tử đành phải thỏa hiệp, chỉ cần có công thức pháo binh, dù đối phương là ai, Diêu Vương và Tề Vương gì, đều sẽ bị hắn đánh bại, hắn sẽ thống trị thiên hạ này.

"Hoàng tử gấp cái gì? Ta còn phải giữ lại một ít để phòng thân đúng không? Công thức pháo binh này, chờ ngài đích thân mang Bách Lý Mặc Thần đến trước mặt ta, ta tự nhiên sẽ đưa cho ngài, Hồng Loan ta trước đến nay đều giữ lời."

Hồng Loan đặt một tay lên vai Mục Hãn Hoàng tử, vẻ mặt ý cười xuân tình nói, tấm lụa đỏ trong tay nhẹ nhàng lướt qua cơ thể Vương gia Mục Hãn, gợi lên từng trận hoả dục.

Mục Hãn Hoàng tử không khỏi có chút si mê, đi theo cánh tay tỏa ra mùi thơm khó hiểu.

Hồng Loan thu tay lại, vẻ mặt tỏ rõ vẻ khinh thường trong lòng.

"Được rồi được rồi, nàng nói gì cũng đúng, mỹ nhân nói gì cũng đúng." Cảm nhận mùi hương đã không còn, Mục Hãn Hoàng tử đừng dậy, nở nụ cười nói.

"Đa tạ Hoàng tử đã thông cảm. Nếu không còn chuyện gì nữa, Hồng Loan cáo từ." Nói xong, không đơiị Mục Hãn Hoàng tử nói gì, nàng bước ra khỏi doanh trướng.

Hồng Loan bây giờ chỉ muốn quay lại rửa đôi bàn tay xinh đẹp của mình. Hồi nãy Mục Hãn có động vào người nàng, nàng cảm giác mỗi tấc da đều bẩn thỉu và kinh tởm.

Loading...