Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 420

Cập nhật lúc: 2024-12-11 19:08:07
Lượt xem: 37

Bách Lý Mặc Thần cùng một nhóm tướng quân, phó tướng cùng nhau thảo luận suốt một ngày, nhưng vẫn không nghĩ ra được chiến lược hữu ích nào để phòng thủ trước kẻ địch.

Nếu như đánh như trước, tranh giành thực lực, thực lực thì sẽ không còn gặp khó khăn gì, nhưng lần này tranh tài không phải là thực lực, mà phải dùng kế sách.

Dựa vào vũ khí nghiền nát hoàn toàn, ngay cả những cựu binh dày dặn kinh nghiệm chiến đấu này cũng bất lực.

Có người nói có thể sử dụng phương pháp đường vòng để tấn công các thành phố khác của kẻ thù, thu hút sự chú ý của chúng, nhưng chỉ là nước xa không cứu được lửa gần.

Vạn nhất thu hút toàn bộ quân địch về đây, bọn chúng dùng pháo binh uy lực cường đại kia, có thể tận diệt phe mình.

Hơn nữa, hiện tại cũng không biết toán quân địch đóng ở đối diện Phù Thành có vũ khí lợi hại như toán kia không.

Nếu có... thì...

Tình hình hiện tại thực sự nguy hiểm.

Sau một hồi huyên náo, một giọng nói đột nhiên vang lên: “Vương gia, lần trước Vương phi đã chế tạo được nỏ cho chúng ta, sao lần này ngài không đi hỏi thử Vương phi một chút? Có lẽ Vương phi có diệu kế thì sao?"

Không biết những người này nghĩ gì mà lại nghĩ đến Vương phi, nhưng đối với chuyện hưng vong của cả một quốc gia, mặt mũi không là gì.

Nếu đã là cách hay, ai nghĩ ra không quan trọng, quan trọng là kết quả.

Cho nên lời này vừa nói ra, tất cả mọi người có mặt đều lập tức đặt hy vọng vào Vương phi vẫn đang dưỡng bệnh trong phòng, hoàn toàn không có chút xấu hổ khi một nhóm đàn ông đánh giặc lại phải dựa vào một người phụ nữ.

“Đúng vậy,Vương gia, nếu không ngài thử hỏi Vương phi xem thế nào?” Có người phụ hoạ.

"Đúng vậy, có lẽ Vương phi thật sự có biện pháp…"

Bách Lý Mặc Thần nghe đủ loại âm thanh nghị luận, cảm thấy thật khó chịu.

Hắn biết những lão già này không chỉ tìm Xuân Phong để tìm giải pháp.

Quan trọng hơn là họ muốn tìm người để trốn tránh trách nhiệm. Nếu Xuân Phong cũng không nghĩ ra biện pháp thì không sao, nhưng nếu nàng tìm được biện pháp, nhưng không thành công, thì trách nhiệm sẽ đổ lên hết một mình nàng.

Quả nhiên là diệu kế, đây là họ đang khiêu khích quyyền uy của chủ soái như hắn sao?

Xin lỗi, các ngươi tìm nhầm người rồi!

"Vương phi đang bệnh, không thể làm việc quá sức, các tướng quân hãy về suy nghĩ thêm, nếu có cách hay, bổn vương sẽ ban thưởng hậu hĩnh cho ngươi. Bây giờ phải đối đầu với kẻ địch mạnh, chúng tướng quân hẳn là biết nếu bại trận, thứ chờ đợi chúng ta là gì..."

Diêu Vương hiếm khi nói thêm vài lời, nhưng lại khiến mọi người cảm thấy khó chịu.

Vương gia đây chính là để họ phải chịu trách nhiệm? Che chở vị Vương phi kia có ích gì?

Kỳ thật, chúng tướng quân vẫn lo lắng về thái độ của Vương gia với Xuân Phong.

Họ không thể hiểu được tại sao Vương gia lại đổi hàng trăm vạn trạch lương thực chỉ để đổi lấy một người phụ nữ.

Sau khi Vương phi trở về, Vương gia ở bên cạnh nàng ba ngày ba đêm, thậm chí ngay cả đại sự trong quân cũng không để ý đến.

Tất cả những điều này, trong mắt những cựu thần, chính là Vương gia bị yêu nghiệt xinh đẹp này mê hoặc, hồng nhan hoạ thuỷ.

Nếu không phải lần trước Xuân Phong đưa ra bản vẽ máy nỏ, đoán chừng bây giờ ý kiến ​​của những người này sẽ càng mãnh liệt hơn.

Nhưng Xuân Phong lúc này không biết những điều này, vẫn đang vì mọi người mà gấp gáp chuẩn bị thuốc trị thương.

Bởi vì quân y truyền tin qua, lô bột thuốc trị thương mới này hiệu quả rất lớn, hy vọng Vương phi sẽ làm nhiều hơn một chút.

Cho nên Xuân Phong hiện tại đang cùng Hàm Châu, Phủng Nguyệt tăng ca!

Nếu Xuân Phong biết những lão cựu thần này đang nghĩ thế về nàng, không biết trong lòng sẽ thấy thế nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-420.html.]

Bách Lý Mặc Thần trở lại phòng, liền nhìn thấy ba người phụ nữ đang ngồi giữa một đống thuốc.

"Làm gì vậy? Tại sao lại có nhiều dược liệu như vậy?"

Bách Lý Mặc Thần nhìn căn phòng gần như không còn chỗ để đặt chân, không khỏi thắc mắc.

“Quân y nói rằng bột thuốc do Vương phi của chúng ta chế tạo dùng rất tốt, bảo chúng ta làm nhiều hơn một chút." Xuân Phong chưa kịp trả lời thì Phủng Nguyệt đã ngẩng đầu kiêu ngạo nói.

"Vậy cũng không cần phải làm nhiều như vậy, ba người các ngươi thì có thể làm được bao nhiêu, huống chi sức khỏe của Vương phi các ngươi còn chưa khôi phục hoàn toàn." Bách Lý Mặc Thần một bộ đau lòng cho Xuân Phong.

Vốn dĩ hắn muốn hỏi Xuân Phong chuyện kia, nhưng lại xấu hổ không biết mở miệng thế nào.

"Ta không sao, đã điều dưỡng hơn 20 ngày, hiện tại đã ổn rồi, để ta làm chút chuyện đi!". Xuân Phong mỉm cười đứng dậy, giúp Bách Lý Mặc Thần dịch dược liệu trên mặt đất ra một lối đi.

"Cũng không được! Hiện tại nàng nên nghỉ ngơi thật tốt đi, thiên cân động cốt phải dưỡng đủ 100 ngày.". Bách Lý Mặc Thần ấn Xuân Phong ngồi xuống ghế, nói.

"Được rồi, vậy ta nghỉ ngơi một lát vậy." Ý là nàng sẽ nghỉ một lát, chút nữa sẽ làm tiếp.

Bách Lý Mặc Thần bất lực, đành phải để nàng làm, nhưng vẫn cố tranh thủ cho nàng một ít thời gian để nghỉ ngơi.

"Đã như vậy, để ta tìm cho nàng một ít trợ thủ!.". Bách Lý Mặc Thần không nói được Xuân Phong, đành phải nghĩ biện pháp khác.

Xuân Phong ngẫm lại, chiến sự không biết bao giờ mới kết thúc, có người giúp đỡ cũng tốt, làm nhiều thuốc dự trữ trong trường hợp khẩn cấp.

"Được rồi, vậy chàng tìm cho ta mấy người cũng được.". Xuân Phong hiếm khi chủ động đưa ra yêu cầu với hắn.

Bách Lý Mặc Thần tất nhiên là vui vẻ đồng ý.

Đêm hôm đó, Diêu Vương ra lệnh cho người nhà của quan huyện Phù Thành đến Xuân Phong để giúp đỡ.

Vừa nghe nói có thể cùng Vương phi làm việc, những nữ nhân này tự nhiên rất sẵn lòng, thậm chí nghe được tin tức này, rất nhiều người nhà cận vệ khác cũng tới.

Nhất thời, trong sân Xuân Phong vô cùng náo nhiệt...

Buổi tối, Xuân Phong rửa mặt xong, có chút mệt mỏi nằm lên giường, đã thấy Bách Lý Mặc Thần đã nằm sẵn ở trên giường.

"Sao hôm nay chàng về sớm thế?". Xuân Phong không khỏi hỏi. Mấy hôm nay không phải hắn đều bận rộn đến khuya mới về sao?

Hắn phải giám sát người làm nỏ, người làm thép, hơn nữa phía bên làm thép là bí mật, hắn phải tự mình đến kiểm tra.

"Hôm nay có chuyện gì thế, sao chàng lại đi nằm sớm vậy?"

"Không có việc gì, ta chỉ là cảm thấy mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút." Bách Lý Mặc Thần nằm trên giường, vui vẻ cười nói với Xuân Phong.

Mấy ngày nay làm việc vất vả, hắn đã gầy đi một vòng.

"Vậy chàng nghỉ ngơi một đêm đi. Những việc khác có người trông nom hộ chàng rồi à?" Xuân Phong nằm xuống bên cạnh hắn, hai người nhẹ nhàng bàn bạc.

"Ừ!". Bách Lý Mặc Thần nhẹ giọng trả lời.

Xuân Phong ôm chặt lấy hắn, không nói nữa, cô chỉ muốn ôm hắn thật chặt, ngủ một giấc thật ngon.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Có vẻ như đã lâu rồi hai người họ không ở bên nhau yên bình lặng lẽ như thế này.

Ôm nhau như thế này cảm giác thật ấm áp, chẳng bao lâu Xuân Phong đã ngủ say.

Bách Lý Mặc Thần nhìn Xuân Phong ngủ ngọt ngào trong lòng, cả người như được một vầng sáng ấm áp chiếu rọi, giống như dù cả thế giới này có sập xuống, có nàng ở đây, mọi chuyện sẽ ổn.

"Sao chàng còn chưa ngủ?". Xuân Phong tỉnh lại, dụi dụi mắt, vẻ mặt kỳ quái hỏi.

Không biết hắn đã nhìn nàng như vậy bao lâu rồi?

Dù hai người đã đồng sàng cộng chẩm lâu rồi, nhưng Xuân Phong vẫn ngượng ngùng như xưa.

Loading...