Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 403
Cập nhật lúc: 2024-12-11 19:07:42
Lượt xem: 62
Xuân Phong lắc lắc đầu vẫn còn chút choáng váng, trước mắt nàng càng ngày càng rõ ràng.
Nàng hiện tại đang ở một sơn động tương đối bí mật, nhưng tầm nhìn cũng rất tốt, từ nơi này nhìn xuống có thể nhìn thấy đại doanh của quân Hung Nô và cửa thành Phù thành.
Xuân Phong nhìn ánh lửa lập lòe trong quân doanh, còn có bóng dáng đi tới đi lui trước cửa Phù thành, trong đầu hoàn toàn không hiểu.
Nàng vừa rồi không phải vẫn ở trong quân doanh Hung Nô, suýt bị người khác bắt được sao? Chớp mắt sao có thể….
Xuân Phong dò xét một vòng sơn động, không phát hiện bóng dáng người khác, liền muốn đứng lên ra ngoài xem có thể tìm được đường đi xuống hay không.
"Ây!" Xuân Vừa động liền cảm nhân toàn thân bủn rủn đau nhói, khiến nàng không nhịn được khẽ hô một tiếng.
"Tỉnh rồi?" Cửa động thoáng xuất hiện một bóng đỏ, một âm thanh lạnh lùng truyền vào tai Xuân Phong.
Thần kinh của Xuân Phong trong nháy mắt căng thẳng, nhìn về hướng phát ra âm thanh, là một gương mặt xinh đẹp quyến rũ cùng với y phục màu đỏ chói mắt.
"Ngươi hạ độc ta?" Xuân Phong híp mắt nhìn nữ nhân trước mắt, lạnh giọng hỏi.
"Không sai, cảm giác này có thoải mái không?" Hồng Loan đi đến trước mặt Xuân Phong, khẽ cười nói.
"Ngươi bắt ta đến đây làm gì?" Xuân Phong biết vẫn cố hỏi.
"Cái này, đương nhiên là vì người ta yêu mà diệt sạch chướng ngại vật rồi!" Hồng Loan khẽ nhếch Lan Hoa Chỉ, tự đắc ngắm ngón tay của mình, không thèm để ý nói.
"Ha, Mục Hãn Hoàng tử sao?" Xuân Phong không nhịn được cười nhạo nói.
"Cái con lợn háo sắc kia sao? Hắn không có tư cách đó." Hồng Loan khinh thường cười nhạo một tiếng, lại nói: "Sự tồn tại của ngươi cản trở đại nghiệp của Mặc Thần, ta đương nhiên muốn thay chàng diệt trừ ngươi, không có ngươi, chàng sẽ đứng ở vị trí cao hơn, thành tự bá nghiệp lớn hơn, vậy nên, ngươi..đã được định sẵn là vật hi sinh."
Hồng Loan vẻ mặt đương nhiên, hiểu rõ đại nghiệp nói.
Nhưng trong mắt Xuân Phong đây chỉ là sự ghen tị buồn cười của nàng ta.
"Vậy sao? Ngươi xác định là vì hùng đồ nghiệp bá của chàng, không phải thỏa mãn lòng ghen tị của ngươi, muốn nhanh chóng trừ khử ta sao?"
Xuân Phong không chút do dự vạch trần bộ mặt thật của Hồng Loan.
"Hừ, vậy thì thế nào, một kẻ sắp chết như ngươi có tư cách ở đây cùng ta thảo luận mục đích giết chết ngươi sao?" Hồng Loan nhếch miệng cười mỉa mai nói.
"Ha ha, ta cảm thấy ngươi thật đáng thương, vĩnh viễn không chiếm được trái tim của người mình yêu, thật đáng buồn cho ngươi, ngươi cho rằng ngươi lấy lí do suy nghĩ cho chàng, tự mình dối người giết chết ta, liền có thể được chàng coi trọng sao?"
Xuân Phong ngửa đầu cười to, ánh mắt không che giấu sự trào phúng.
"Ngươi giết ta, ngược lại chàng sẽ cả đời nhớ ta, không quên được ta, còn ngươi, sẽ trở thành người mà cả đời này chàng hận nhất!"
Xuân Phong nhìn ánh mắt ghen tị sắp phun ra lửa của Hồng Loan, nhếch miệng cười nói.
"Hahahaha, kẻ buồn cười là ngươi mới đúng, ngươi cho rằng chàng thật lòng quan tâm ngươi sao? Chàng là Vương gia, tương lai sẽ ngồi lên vị trí cao nhất, sớm muộn gì cũng sẽ hậu cung ba ngàn giai nhân, một nữ nhân đối với chàng thì có là gì, huống hồ, ta chắc chắn có thể khiến chàng vĩnh viễn quên ngươi. Một nữ nhân tư sắc bình thường như ngươi có đầy trong thiên hạ, ngươi có tư cách gì mà cảm thấy chàng không thể quên được ngươi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-403.html.]
Hồng Loan không khống chế được châm biếm Xuân Phong.
"Vậy ngươi dựa vào cái gì cảm thấy chàng sẽ không thể không cần ngươi?" Ánh mắt Xuân Phong thoáng lên một tia giảo hoạt, hỏi ngược lại.
"Ta đương nhiên có cách, dù phải trả giá như thế nào, chàng vĩnh viễn chỉ có thể thuộc về ta!"
Xuân Phong nhìn ánh mắt hiện lên tia hung ác của Hồng Loang, trong lòng hiểu rõ, nàng ta vì đạt được mục đích sẽ không từ thủ đoạn nào.
Trong lòng Xuân Phong khẳng định được một số chuyện, nhưng nàng không hiểu, Hồng Loan nếu muốn giết nàng, tại sao không lập tức ra tay, lại hạ loại độc mãn tính này cho nàng?
"Ngươi không xứng ở bên cạnh chàng, ngươi sẽ chỉ là vết nhơ của chàng!" Xuân Phong cố ý chọc giận Hồng Loan, châm chọc nói.
"Tiện nhân! Ngươi nói cái gì?" Hồng Loan nghe được lời Xuân Phong nói, ánh mắt trở nên u uất, bước nhanh đến trước mặt Xuân Phong đang nằm dưới đất, hung hăn bóp cổ nàng.
"Thế nào? Chột dạ rồi sao? Ngươi chính là kẻ không xứng với chàng, dù ngươi có dùng thủ đoạn hèn hạ hay không, ngươi cũng sẽ không được chàng yêu thương dù chỉ một chút. Không thể…"
Xuân Phong cảm giác cổ nàng sắp bị bóp gãy, không thở nổi, nhưng vẫn chật vật nói, bộ dáng nàng chính là muốn nhanh chóng chọc giận Hồng Loan.
"Tiện nhân!!!" Hồng Loan nổi giận gầm lên một tiếng, mang Xuân Phong ném ra ngoài, cả người nàng đều sắp vỡ vụn.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
"Hừ, muốn chọc giận ta giết ngươi, ta nói cho ngươi biết, muốn chết không dễ dàng như vậy đâu, không hành hạ ngươi cho thật tốt, sao ta có thể để ngươi chết?" Hồng Loan nhanh chóng khôi phục dáng vẻ, ánh mắt hận thù nhìn Xuân Phong.
"Khụ khụ" Xuân Phong khẽ ho hai tiếng, phun máu trong miệng ra, không nói gì nữa.
Hồng Loan phát tiết xong liền xoay người biến mất ở cửa hang.
Xuân Phong nằm trên mặt đất, cả người đau nhức, trong lòng hối hận, nàng thật không nên vì thỏa mãn nhất thời, lần này thì hay rồi, xương của nàng cũng sắp gãy, muốn bỏ trốn cũng khó khăn.
Nhưng nàng có thể khẳng định nghi hoặc trong lòng mình.
Phán đoán của nàng không sai là bao, Vu Tộc nổi tiếng nhất chính là ảo thuật.
Nàng thấy Hồng Loan chắc chắn sẽ khiến Bách Lý Mặc Thần yêu mình, nhất định có liên quan đến vu thuật, trong truyền thuyết, vu thuật của Vu Tộc không chỉ có thể khiến người khác sinh ra ảo giác, còn có thể xóa trí nhớ của người khác.
Nhưng muốn xóa trí nhớ của người khác sẽ hao tổn rất nhiều nội lực và tinh lực, làm không tốt sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ.
Xuân Phong hoài nghi, ngày nàng nhìn thấy Bách Lý Mặc Thần cùng nữ nhân khác rất có thể là vu thuật.
Người bị hạ thuật, hình ảnh nhìn thấy đều bị người khác điều khiển, nhưng bản thân lại cảm thấy điều đó rất chân thật, cả khí chất đều giống nhau, loại chân thật này không phải dịch dung có thể làm được.
Hồng Loan hiện tại không chỉ hạ thuật với Xuân Phong, nàng ta có thể sẽ hạ thuật với Bách Lý Mặc Thần, muốn khiến hắn quên đi Xuân Phong, chỉ khi làm như vậy, Bách Lý Mặc Thần mới yêu nàng ta.
Hồng Loan sở dĩ vẫn chưa hạ thủ với nàng vì muốn dùng nàng dẫn dụ Bách Lý Mặc Thần, hoặc muốn Xuân Phong nhìn thấy Bách Lý Mặc Thần quên nàng, đến trả thù nàng.
Nhưng Xuân Phong cảm thấy khả năng trước lớn hơn, nàng không nghĩ Hồng Loan có hứng thú hành hạ trả thù nàng.
Hồng Loan sẽ thích vui vẻ liếc mắt đưa tình với Bách Lý Mặc Thần hơn là trả thù nàng.
Nhưng nàng nên làm gì bây giờ? Toàn thân trúng độc vô lực, lại bị thương…