Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 404

Cập nhật lúc: 2024-12-11 19:07:44
Lượt xem: 64

Xuân Phong bị bỏ lại sơn động một đêm, cả người nàng bị đông lạnh không ít, gió thu bên ngoài mãnh liệt thổi qua, Xuân Phong vừa chợp mắt liền bị cái lạnh làm tỉnh.

Đêm đến rét vô cùng, trong động ngay cả một chút cỏ khô để lót cũng không có.

Toàn thân Xuân Phong bủn rủn đau đớn, cảm giác có chút lạnh thấu xương, không biết qua bao lâu, nàng cuối cùng cũng chịu được đến khi trời sáng.

Một chút ánh nắng mặt trời khiến Xuân Phong cảm giác như lấy lại được sinh mạng.

Xuân Phong liền ngồi dậy, mặt đất hiện tại càng lúc càng lạnh, ngồi sẽ khá hơn một chút, Xuân Phong vừa thở phào nhẹ nhõm thì bụng nàng liền kêu lên.

Xuân Phong nhịn không được thở dài, nhớ trước đó ở Vô Vọng Nhai, đồ ăn khan hiếm cũng không đến nỗi như bây giờ.

Xuân Phong sờ tới sờ lui trên người, rốt cuộc cũng tìm được chiếc bánh bao cuối cùng mà nàng lấy trộm hôm qua, nhưng nó đã bị đè bẹp.

Nàng không quan tâm nó tròn hay dẹp, lấp đầy bụng mới là quan trọng.

Nàng nghỉ ngơi một lát, ăn tiếp cái bánh bao, Xuân Phong cảm thấy cơ thể ấm lên một chút.

Nhưng kỳ quái là, nữ nhân kia tại sao đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện, trời đã sắp trưa rồi, lẽ nào Xuân Phong đoán sai rồi?

Hồng Loan muốn bỏ nàng ở đây chờ chết?

Trong lòng Xuân Phong đang nghi hoặc, Hồng Loan liền xuất hiện, không nói lời nào mang Xuân Phong chạy như bay.

Xuân Phong cảm giác cả người mơ hồ, sắp nôn mửa.

Nàng không nhịn được tự giễu, tại sao bây giờ nàng lại trở nên yếu đuối như vậy, trước kia cũng không phải chưa từng bay.

Trong lòng Xuân Phong nghĩ có thể là vì trúng độc.

Không lâu sau, Xuân Phong bị ném lên một chiếc giường trúc vô cùng cũ nát, nơi này là một nhà dân thoạt nhìn rất cũ nát.

Bị thương nặng khiến bụng Xuân Phong quặn đau một trận.

Xuân Phong nghĩ lẽ nào đây là độc sắp phát tác sao?

Ây, được rồi, xem ra lần này nàng không thoát được rồi.

Hồng Loan bỏ lại Xuân Phong rời khỏi phòng, đóng cửa lại.

Xuân Phong trực tiếp nằm lên giường, toàn thân bủn rủn lại bắt đầu đau thấu xương tại một điểm, cảm giác như có người đang dùng d.a.o vặn bụng của nàng.

Mồ hôi trên trán Xuân Phong lăn xuống, làm ướt tóc, nhìn kỹ sẽ phát hiện, thân thể của nàng không ngừng run rẩy, có thể tượng tượng được rốt cuộc đau đến nhường nào.

Xuân Phong mơ màng, thần trí không rõ, bên ngoài liền truyền đến tiếng nói chuyện.

"Chàng đến rồi!" Hồng Loan thấy Bách Lý Mặc Thần đúng hẹn đến một mình, ánh mắt vui mừng, tiến lên phía trước nói.

"Người đâu?" Bách Lý Mặc Thần một thân bạch y, tiên khí trôi dạt đứng đối diện Hồng Loan, cả người thanh quý đối lập rõ ràng với Hồng Loan một thân hồng y.

Giọng nói của hắn lạnh lùng khiến Hồng Loan đau lòng, tại sao hắn luôn lạnh nhạt với nàng.

Nhưng nghĩ đến sau ngày hôm nay, hắn sẽ chỉ biết mỗi một mình nàng, vẻ mặt thương tâm của Hồng Loan liền biến mất.

Nàng ta quay mặt vui vẻ nhẹ nhàng nói: "Người đang ở bên trong, đi thôi, đi vào liền có thế thấy người mà chàng yêu nhất!"

Ánh mắt Hồng Loan hiện lên một tia đắc ý, nhìn Bách Lý Mặc Thần vội vàng bước đi, nàng hài lòng gật đầu.

Bách Lý Mặc Thần đêm qua đã đoán được nơi Xuân Phong ẩn thân, liền phái người đi cứu, Lam Dịch đột nhiên báo lại Xuân Phong bị người khác cướp đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-404.html.]

Kế hoạch của Bách Lý Mặc Thần một lần nữa bị xáo trộn, nhất thời có chút rối loạn.

Xuân Phong đã rời xa hắn sắp hơn nửa tháng, ngoại trừ trước đó đi Mặc Lan quốc tìm thuốc, hai người chưa từng xa nhau lâu như vậy.

Không khống chế được nỗi nhớ nhung Xuân Phong, Bách Lý Mặc Thần cố ý mặc chiếc áo bào trắng mà Xuân Phong đã làm cho hắn.

Chính vì một thân y bào này đã khiến Hồng Loan càng muốn có được trái tim của hắn.

Bách Lý Mặc Thần vừa bước vào, Hồng Loan liền thi triển vu thuật.

Cửa phòng nháy mắt bị đẩy ra, Xuân Phong quay đầu nhìn thấy Bách Lý Mặc Thần một thân bạch y.

Ánh mặt trời sau lưng hắn tỏa ra, dù nàng không thấy rõ biểu tình của hắn, nhưng có thể thấy hắn lúc này giống như thiên thần trên trời giáng lâm, hào quang chói mắt khiến người khác không thể khinh thường.

Ngay cả ánh mặt trời chói mắt kia đều làm nền cho hắn!

Xuân Phong nhìn thấy hắn, trong nháy mắt nước mắt ào ào rơi xuống, hiện tại nàng mới biết, nàng yêu hắn, ỷ lại vào hắn đến nhường nào.

Nàng thấy hắn vội vàng đến cứu mình, trong lòng ủy khuất, thân thể đau đớn, sợ hãi ẩn giấu sâu trong nội tâm đều tuôn ra ngoài.

"Chàng đến rồi!" Xuân Phong nói lời này nhưng đến tai Bách Lý Mặc Thần lại như gió thổi mây trôi.

Bách Lý Mặc Thần thấy nước mắt đọng trên khóe mắt Xuân Phong, trong lòng đau đớn, vội vàng muốn tiến đến xoa dịu nỗi đau của nàng.

Nhưng hắn vừa bước lên, người đối diện đã nhanh hơn một bước ngăn cản hắn, nói: "Đừng đến đây! Ta đã không còn trong sạch, ta không xứng với chàng, chàng, quên ta đi, quên ta đi!"

"Ta..." Bách Lý Mặc Thần vừa muốn nói, trong đầu không ngừng nghĩ đến câu nói quên ta đi kia "quên ta đi, quên ta đi, quên ta đi, quên ta đi!!"

Giọng nói này giống như một con ruồi vậy, không ngừng vang vọng bên tai hắn.

Trong tiềm thức hắn muốn xua đuổi âm thành này đi, hắn muốn hỏi tại sao?

Nhưng đầu óc hắn dần dần không chịu được khống chế, không cách nào suy nghĩ tiếp được, chỉ đành mặc cho câu nói quên ta đi kia lẩn quẩn bên tai…

Hồng Loan cảm nhận được người bên trong đã bị khống chế, trong lòng không nhịn được được vui vẻ, có chút buông lỏng cảnh giác.

Xuân Phong nhìn người trước cửa vừa đi được một bước liền dừng lại không tiến lên, thấy biểu tình trên mặt đối phương từ quấn quít đến thống khổ, thậm chí là tức giận, vẻ mặt mờ mịt.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Trong lòng Xuân Phong kinh hãi, hắn đã trúng vu thuật của đối phương, bị đối phương khống chế tinh thần.

Nghĩ đến đây, Xuân Phong chịu đựng đau nhức, dùng hết sức lực toàn thân, nhanh chóng xông lên phía trước, dùng kim châm cứu trước đó, trực tiếp đ.â.m vào huyệt Bách hội của Bách Lý Mặc Thần.

Bách Lý Mặc Thần cảm nhận được cơn đau và tác dụng của kim châm, trong nháy mắt tỉnh táo.

Xuân Phong thấy ánh sáng trong mắt hắn, gương mặt nàng phờ phạc nói: "Không được, không được trúng vu thuật của nàng ta, đừng quên ta, đừng quên ta…"

Xuân Phong dùng hết sức lực nói xong liền vô lực ngã xuống bên chân Bách Lý Mặc Thần.

Hồng Loan không nghĩ đến Xuân Phong lúc này vẫn còn sức quấy rối, suýt nữa không khống chế dược bản thân, vẫn may nàng đã kịp thời điều chỉnh, động tác trong tay tăng nhanh, nàng sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn…

Người nàng nhớ nhung lâu như vậy, hôm nay nhất định phải đến tay…

Trong đầu Bách Lý Mặc Thần lúc này xuất hiện hai Xuân Phong, một trái một phải đang gọi hắn.

Một giọng nói bảo hắn quên nàng đi, một lại bảo hắn đừng quên nàng.

Bách Lý Mặc Thần cảm giác đầu hắn sắp nổ tung, khó chịu muốn chết.

Không biết dây dưa bao lâu, cuối cùng trái tim hắn vẫn đưa ra lựa chọn trung thành nhất.

Loading...