Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 38
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:11:00
Lượt xem: 187
Vốn ban đầu Xuân Phong còn định làm căng, nhưng nghĩ lại, dù sao cũng nhà người nhà của nguyên chủ, làm to chuyện quá cũng không thích hợp.
“Haizzz..”Mẹ xuân Phong không nói gì, chỉ thở dài.
Thời gian thấm thoắt trôi, mùa đông chầm chậm đến. Hoa cỏ trên núi đều đã rụng hết, ruộng nương một mảnh hoang tàn. Trong thời gian này, Xuân Sinh hàng ngày đến nhà Lưu đại gia học, tiến bộ không ít, đã có thể nhìn ra chút phong thái thư sinh, cũng có thể đọc mấy bài thơ.
Mười mẫu ruộng kia, cùng với sự giúp sức của Tần thúc và Tần thẩm cũng đã cày bừa xong. Hôm nay, Xuân Phong đi thăm đồng, nghĩ đất để không vậy thật là đáng tiếc. Ở đây, kết thúc vụ mùa xong, đều phải đợi đến sang năm, tính ra lãng phí mất 3 tháng. Thời gian 3 tháng này có thể tận dụng làm gì không, Xuân Phong suy tư.
Về đến nhà, Xuân Phong thấy mẹ đang làm cơm trong bếp, vội vào hỗ trợ.
“Mẹ, trong nhà hết đồ ăn sao, sao lại ăn mấy thứ này?” Xuân Phong nhìn trong thau chỉ lơ thơ mất cọng rau khô, một chút rau dại héo.
“Trước kia nhà còn có ruộng, còn trồng được ít củ cải với mấy thứ linh tinh. Năm nay không có nữa, chỉ có thể ăn thế này thôi” Mẹ Xuân Phong có chút ưu tư nói.
“Mẹ à, hiện tại chúng ta có ruộng rồi, mẹ không cần lo lắng nữa, về sau cũng không cần lo chuyện ăn uống nữa.” Xuân Phong thấy mẹ buồn, biết mẹ lại nghĩ về cha và mấy chuyện xưa, ôm tay mẹ làm nũng.
“Ừ, chúng ta có đất rồi. Xuân Phong nhà ta tài giỏi. Mẹ không cần đại phú đại quý, chỉ mong các con bình an.” Mẹ Xuân Phong xoa đầu cô, nhìn cô trìu mến.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Mẹ, giờ con muốn trồng ít rau dưa, mẹ nghĩ thế nào?” Xuân Phong vẻ mặt thần bí, cười.
“Nếu con trồng cải trắng thì còn được, những loại khác sợ là khó. Mùa đông lạnh, các loạt hạt khác không nảy mầm được.” Mẹ thấy cô hỏi thì thành thật khuyên.
“Chuyện này con có cách rồi, mấy hôm nữa con lên trấn xem đã rồi tính!” Xuân Phong đã có tính toán trong lòng, chỉ đợi chuẩn bị một số thứ nữa là có thể bắt đầu.
Mấy ngày tiếp theo, Xuân Phong tìm được một mảnh rừng trúc ở gần nhà. Mỗi ngày cô đều kéo đại tỷ cùng nhau đi chặt cây trúc, mẹ cô cũng cùng đi hỗ trợ. Xuân Vũ thắc mắc chặt nhiều gậy trúc thế để làm gì, nhưng Xuân Phong chỉ ra vẻ thần bí, không chịu nói.
Đến khi sân chất đầy gậy trúc, cây nào cây nấy dài hơn 10 thước, Xuân Phong thấy đã tạm ổn, liền quyết định sáng hôm sau xuống trấn. Đến nơi, cô đi thẳng đến chợ, đi chợ thực phẩm làm gì, tất nhiên là để mua đồ ăn rồi. Cô đi lòng vòng mãi cũng chỉ mua được ít cải trắng và cải củ. Bây giờ cô đã cảm nhận sâu sắc là cô đang sống ở thời kì cổ đại rồi. Nhưng thế này lại giúp cô tiết kiệm công sức. Mua đồ ăn xong, cô đi sang hàng đồ khô. Cô muốn mua thêm ít thức ăn nữa, mới đủ cho cả nhà ăn trong mùa đông. Trọng yếu nhất là ở đây có bán cả hạt giống, đây mới là thứ cô đang cần nhất. Cũng may là ở thời đại này, tuy lạc hậu, nhưng các loại hạt giống vẫn có đủ, có thể nói là ngang với thế kỷ 21.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-38.html.]
Xuân Phong mua hạt giống cà chua, dưa leo, rau muống, cải bắp, cà rốt, ớt, đậu cô ve,… Chỉ cần không phải là hạt giống cây mùa này, cô đều mua hết. Sau cùng, cô còn may mắn mua được một ít hạt giống dưa hấu. Cái này làm cô vui nhất. Đến đây đã lâu nhưng cô ít khi được ăn hoa quả, cùng lắm chỉ là ăn quả dại trên rừng thôi. Mua hạt giống xong, cô lại tìm được một nhà làm ô giấy dầu. Cô trao đổi với ông chủ một lúc lâu mới rời đi. Về đến nhà, cô móc ra một bao lớn hạt giống các loại, thông báo với mọi người là cô muốn trồng rau.
Cả nhà sửng sốt, Xuân Phong mới nói ra kế hoạch của mình. Xuân Vũ cảm thấy ý tưởng của Xuân Phong rất mới, lạ, nhưng lại khả thi, rất muốn thử một lần.
Mẹ Xuân Phong vẫn bán tín bán nghi, nhưng nhìn thấy con gái kích đọng, cũng không muốn dội một chậu nước lạnh. Cho dù không thành công, cũng chỉ lãng phí một ít hạt giống, dù sao đất cũng để trống, cứ mặc kệ các nàng lăn lộn thôi.
Cứ như vậy, ý tưởng trồng rau trái mùa của Xuân Phong nhanh chóng được triển khai. Bởi vì chỉ mới trong giai đoạn thử nghiệm, nên Xuân Phong chọn hai mẫu ruộng nước gần nhà nhất, 3 mẹ con cô bận rộn 1 ngày cũng mới chỉ dựng xong 2-3 cái lều. Cũng đành chấp nhận, họ đều là đàn bà con gái, tuy Xuân Phong mạnh mẽ hơn chút, nhưng nói về sức lực cũng không thể so với đàn ông. Ngày hôm sau, Tần thúc, Tần thẩm, còn có Dương thúc cũng qua hỗ trợ mẹ con cô. Thêm người thêm sức, chỉ sau 3 ngày, cả 2 mẫu ruộng đã được chuẩn bị xong.
“Xuân Phong à, con làm lều cao thế này làm gì vậy?” Tần thúc vừa dựng nốt cây gậy trúc cuối cùng lên, vỗ vỗ hai tay, hỏi
“Cái này để trồng rau đó thúc?” Xuân Phong cười đáp trả.
“Trồng rau? Mùa đông lạnh giá như thế này, có thể trồng được gì chứ? Còn là loại trồng trong lều?” Tần thúc có chút kinh ngạc nói.
Không riêng gì là Tần thúc kinh ngạc , Dương thúc cùng Tần thẩm cũng là thập phần tò mò, rốt cuộc là Xuân Phong chuẩn bị những thứ này là để trồng cái gì?
“Giờ vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm, mọi người rảnh cũng có thể đến xem cacshh con làm, sau này nếu thành công thì mọi người cũng có thể làm theo rồi. Như vậy, vào mùa đông, ruộng sẽ không bị bỏ phí nữa, còn có thể kiếm thêm chút tiền trang trải.
Xuân Phong cũng không giải thích nhiều, trồng được hay không, thời gian sẽ trả lời. Những người này trước đây đều đã hỗ trợ cô, cho nên cô cũng sảng khoái chia sẻ cho họ, cùng nhau phát triển.
“Vậy thì tốt rồi, nếu trồng đưuọc rau thì chúng ta sẽ cùng nhau trồng. Tần thúc cảm động, gật đầu với Xuân Phong.
Dương thúc cũng tin tưởng Xuân Phong, tin Xuân Phong có bản lĩnh này. Cô chỉ mới chút tuổi đã có thể biến một nhà nghèo nát mồng tơi, chỉ sau mấy tháng đã đứng ngang hàng với mấy hộ giàu có trong làng, bản lãnh này tuyệt đối có thể tin tưởng được.
Không thể không nói sự lựa chọn này của Dương thúc chính là quyết định sáng suốt nhất của ông, giúp ông sau này trở thành một trong những trụ cột kinh tế của Vân huyện.
Nghe Xuân Phong nói xong, Dương thúc trở về, bắt đầu chuẩn bị cho 2 mẫu ruộng của mình. Người vợ thấy thế, cằn nhằn ông làm việc vô nghĩa. Ông chỉ để lại một câu “Tóc dài não ngắn”, không để ý đến vợ nữa, hàng ngày đến cho Xuân Phong học tập.
Xuân Phong dựng khung lều bằng gậy trúc, sau đó lại lấy giấy dầu phủ lên. Giấy dầu không thấm nước, nhưng lại có thể cho ánh sáng lọt qua, sẽ không ảnh hưởng đến sự phát triển của cây. Gậy trúc dài được bẻ đôi, phần gập đưa lên làm đỉnh, 2 đầu chôn sâu xuống đất, sau đó đè đất và trải giấy dầu lên, những chiếc lều thô sơ nhanh chóng hoàn thành.