Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 37
Cập nhật lúc: 2024-12-11 11:10:40
Lượt xem: 181
“Ha ha, vậy được rồi! Lão phu xin nhận lấy, về sau có gì cần giúp đỡ, hãy qua nhà tìm ta. Dù sao ta cũng nhàn rỗi không có việc gì làm!” Lưu đại gia sang sảng cười nói.
Xuân phong nhìnngười trước mắt, không khỏi nhớ tới ông nội, không biết hiện giờ ông thế nào, thân thể có ổn không. Từ lần trước đến giờ, nàng không mơ thấy ông nữa.
Xuân Phong lắc đầu, không muốn bản thân nghĩ nhiều. Nếu đã không trở về được nữa, cô cũng không muốn nghĩ nữa, càng nghĩ càng đau buồn.
"Tiên sinh, nghe nói ngài là bởi vì bệnh mới nghỉ dạy học, nếu được, có thể cho ta xem bệnh cho ngài được không?” Xuân Phong cảm thấy ở Lưu đại gia có hình bóng của ông nội, không tránh khỏi có chút thân thiết, liền muốn giúp ông.
"Xuân Phong nha đầu thông hiểu y thuật sao? Trước đây chỉ nghe nói ngươi biết về thảo dược, vậy mà còn biết cả y thuật nữa sao? " Lưu đại gia bán tín bán nghi nhìn xuân phong, nhưng vẫn vén tay áo lên đưa về phía Xuân Phong.
"Con may mắn gặp được một vị cao nhân chỉ điểm, nhưng cũng chỉ học được một ít da lông!" Xuân phong thản nhiên cười nói.
Xuân Phong bắt đầu nghiêm túc chẩn mạch. Nàng cẩn thận cầm lấy cổ tay Lưu đại gia, chăm chú, rất có bộ dáng của cao nhân, tuyệt không giống tiểu cô nương 12 tuổi, giống như có một cỗ linh khí tản ra quanh người. Xuân Phong dung mạo thoát tục, yên tĩnh ngồi chẩn mạch, mặc dù chỉ khoác lên người bộ quần áo thô sờn cũng không thể che giấu đi cỗ khí chất đấy. Chẩn mạch xong, nàng bắt đầu khai thác triệu chứng :” có phải ngày thường ngài hay bị ho có đờm, người hay bốc hỏa, nặng hơn thì cảm giác như có viên đá đè vào ngực, khó thở, lại thêm trong n.g.ự.c có âm thanh lạ?”
Nghe vậy, trong mắt Lưu đại gia sáng lên hi vọng. Bệnh này của lão là bệnh cũ, đã tìm rất nhiều đại phu đều không chữa được, chỉ khuyên lão nghỉ ngơi, cũng chưa từng có ai diễn tả lại triệu chứng của lão chính xác như thế.
“Đúng vậy, đúng vậy. Bệnh này của ta có chữa được không?” Lưu đại gia có chút vội vàng hỏi.
“Tất nhiên là có, ngài chờ một chút, ta đi viết đơn thuốc cho ngài.” Nói xong xoay người đi vào trong, để lại Lưu đại gia đang kích động.
Lưu đại gia kích động đến mức cứ đi vòng vòng ở đại sảnh, hai tay xoa xoa. Trong nhà, Xuân Phong lục tung các ngăn tủ, cuối cùng tìm được mấy tờ giấy ố vàng và bút, nghiên. Đây đều là đồ cha cô để lại, đã lâu lắm rồi, chất lượng cũng không tốt nữa, đành phải miễn cưỡng dùng.
“Ngài đi lấy theo thang này, uống ngày 3 lần, uống 1 tháng là có thể giảm triệu chứng, uống 3 tháng sẽ khỏi hẳn, có gì khác lạ thì cứ qua tìm ta!” Xuân Phong cẩn thận dặn dò.
Lưu đại gia kích động nhận phương thuốc, hai tay có chút run rẩy, ông chỉ mong có thể giảm bớt triệu chứng là đã tốt lắm rồi, giờ Xuân Phong dõng dạc nói với ông là bệnh của ông có thể chữa khỏi, sao ông có thể bình tĩnh nổi.
Lưu đại gia đang muốn nói cảm ơn, 2 thân ảnh đã lao từ cổng vào.
"Nhị muội, muôi có ổn không? Mẹ có sao không? Nghe nói đại thẩm đến nhà mình gây sự, họ có bắt nạt muội không? Có đánh người không?” Xuân Vũ, Xuân Sinh vừa đi nhặt củi về, đã nghe thấy người ta bàn tán chuyện đại thẩm đến. Hai tỷ muội sợ người nhà bị bắt nạt, chạy vội vàng trở về, còn không nghìn thấy nhà có khách.
"Yên tâm, muội và mẹ không sao, mẹ đang nấu cơm trong bếp, đại thẩm về rồi. Nhà mình có khách đây!" Xuân Phong biết đại tỷ là lo lắng cho mình và mẹ, an ủi.
Nghe Xuân Phong nói, đại tỷ mới phát hiện trong nhà còn có khách, liền vội hành lễ với lưu đại gia rồi xin lỗi, sau đó xin phép vào bếp cùng mẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-37.html.]
Xuân Sinh bị Xuân Phong kéo lại, kéo ra trước mặt mình:”Đây là Lưu tiên sinh, trước kia tiên sinh có dạy học ở trường tư thục trên trấn.”
“Xuân Phong giới thiệu xong, nhẹ đẩy Xuân Sinh một cái. Xuân Sinh biết ý, lễ phép thi lễ với Lưu đại gia. Một tiếng “tiên sinh” lại làm Lưu đại gia thêm vui vẻ, hôm nay lại được chẩn bênh, kê thuốc nữa, tâm tình ông ngày càng vui vẻ.
"Được rồi, không cần đa lễ. Hôm nay ta còn phải cảm ơn Xuân Phong, đã cho ta hi vọng chữa được căn bệnh cũ này. Nói đi nha đầu, ta phải cảm ơn con thế nào đây?” Lưu đại gia cười lớn, hỏi
“Tiên sinh khách khí rồi, trước đó ngài cũng giúp ta mà. À, nếu ngài thật sự muốn cảm ơn ta, thì hãy thu đệ đệ ta làm đệ tử đi. Ta biết ngài kiến thức uyên bác, mong ngài không ghet bỏ đệ đệ ngu dốt.”
Thực ra Xuân Phong đã sớm nghĩ đến chuyện tìm thầy giáo cho Xuân Sinh. Tuy nhiên trên trấn thì xa quá, đệ đệ còn nhỏ, nàng không yên tâm. Vừa lúc hiện tại có Lưu đại gia nhàn rỗi, có thể cho Xuân Sinh đến học đôi chút, đợi lớn hơn chút nữa thì đi học.
Lưu đại gia hàng ngày ở nhà nhàn rỗi, nay bệnh tình sắp khỏi, lại có thêm đứa nhỏ giải khuây, lập tức sảng khoái đáp ứng.
Xuân Phong muốn trả học phí của Lưu đại gia, nhưng Lưu đại gia không lấy. Xuân Phong kê thuốc cho ông cũng không lấy tiền, thêm nữa là trước đây ông dạy học trên trấn lấy học phí cũng không đáng bao nhiêu. Tiễn Lưu đại gia xong, cả nhà Xuân Phong quây quần ăn cơm, bữa cơm trưa đã bị hoãn thành bữa chiều, có khi không cần ăn cơm tối nữa.
Bên kia, mẹ con nhà Lưu Hương ngồi trên xe ngựa, hung hăng mắng cả nhà Xuân Phong:
“Mẹ, không biết con ranh Xuân Phong kia từ bao giờ mà nhanh mồm nhanh miệng thế, trước đây không phải thấy chúng ta là trốn biệt tăm sao? Chẳng lẽ đột nhiên đổi tính đổi nết?” Lưu Hương vẫn chìm đắm trong khí thế của Xuân Phong.
“Hừ, lần này là ta xem thường con ranh đó rồi, không nghĩ tới tiên nhân kia lai dám tranh cãi cùng ta. Mối thù này ra sẽ tính toán kỹ càng với chúng nó.” Đại thẩm tức giận vò khăn tay, mắt đỏ quạch như rắn độc.
“Hừ, Đoàn Xuân Phong, ngươi chờ đó rồi xem”. Lưu Hương cũng âm thầm nguyền rủa trong lòng.
“Phong nhi, lần này sợ là chúng ta đã đắc tội với đại thẩm con rồi, sau này sợ là không thể hòa thuận với nhau được nữa.” Mẹ Xuân Phong gắp thịt cho Xuân Sinh, lo lắng nói.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
“Kể cả ta không chọc giận đại thẩm, họ cũng không muốn hòa thuận với ta đâu. Mẹ à, hôm nay họ đến đây như vậy, nói là đến vay tiền, nhưng có khác gì đến ăn cướp đâu. Nếu như hôm nay chúng ta làm theo lời họ, không biết sau này sẽ bị áp bức thành thế nào nữa.” Xuân Phong ăn cơm, không chút hoang mang nói.
“Con thấy nhị muội nói rất đúng. Đại thẩm cũng không phải người tốt lành gì, vừa nghe nói nhà chúng ta có ít tiền là chạy đến tống tiền, trước khi lúc chúng ta sắp c.h.ế.t đói thì cả cái bóng cũng không thấy.” Xuân Vũ đã nghe thấy mẹ kể lại mọi chuyện, đồng ý với ý của Xuân Phong.
“Dù sao đấy cũng là nhà đại bá con. Trước đây lúc còn sống, cha con áy náy với hai bá nhiều lắm.” Mẹ Xuân Phong trầm trầm nói, không khí trong nhà nhất thời có chút đau thường.
Vẫn là Xuân Phong mở miệng phá tan trầm mặc:” Mẹ, nếu cha ở dưới kia biết đại tẩu của cha đối xử với vợ con thế nào, liệu cha còn áy náy không? Chỉ sợ là cha không thèm nhận 2 người ca ca này nữa ấy chứ!”