Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 353

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:51:05
Lượt xem: 12

Đi khoảng chừng nửa canh giờ, hai người lần nữa có chút kiệt sức, đều tự tìm cành cây ôm nghỉ ngơi.

Đột nhiên một trận gió lớn thổi đến, Xuân Phong cảm giác như có vật gì tấn công về phía mình, không đợi nàng kịp phản ứng, liền bị một bóng đen to lớn đánh tới.

"Chủ tử, cẩn thận!" Huyền Dịch vừa thấy, hét lên đã không kịp nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn Xuân Phong bị đánh rơi xuống vực.

Chờ đến khi hắn nhìn kỹ, phát hiện thứ tấn công Xuân Phong hóa ra là một con đại bàng.

Không biết chủ tử có bị thương hay không, ánh mắt Huyền Dịch gắt gao nhìn chằm chằm nơi Xuân Phong rơi xuống, trong lòng không khỏi lo lắng.

Nhưng bây giờ hắn không thể cử động, bởi vì con đại bàng vẫn đang nhìn chằm chằm hắn, chỉ cần hắn cử động, nó sẽ tấn công.

Huyền Dịch đáng thương hiện tại một chút nội lực cũng không có, bị một con đại bàng khi dễ đến mức không dám động đậy, hắn hận a~.

Nhưng hắn không muốn gây thêm phiền toái cho chủ tử, tuy rằng nóng vội, nhưng chỉ có thể bất động, chờ đại bàng rời đi.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Nếu hắn bị đại bàng công kích bị thương, đừng nói đến việc hắn gây thêm phiền toái cho Xuân Phong, nếu Xuân Phong đã sớm bị thương, hắn ngay cả sức lực bảo vệ nàng cũng không có, nên hiện tại nhất định không thể dùng nội lực.

Thời điểm Xuân Phong không kịp đề phòng bị rơi xuống đất, trong lòng cảm thấy mình ra cửa quả thật không xem ngày, quá xui xẻo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-353.html.]

Lần này còn chưa tìm được Bách Lý Mặc Thần, nàng lại tự dẫn xác đến đây, còn mang theo cả Huyền Dịch, thật có lỗi với hắn, đều là do nàng cố chấp đòi đến.

Ngay lúc Xuân Phong nhắm mắt lại suy nghĩ bảy tám phần, lại giống như được thứ gì đó đỡ lấy, vững vàng roi xuống.

Xuân Phong kinh ngạc không dám mở mắt, nàng còn tưởng là mình đã chết rồi, tuy nói rằng nàng xem như đã chết một lần, nhưng đối với "trải nghiệm tử vong" lần trước, Xuân Phong hoàn toàn không có cảm giác.

"Hoá ra cảm giác chít là thế này sao?" Xuân Phong không khỏi tự hỏi.

"Không sao rồi!" Một giọng nói quen thuộc dễ nghe truyền đến, khiến đầu óc Xuân Phong chấn động, đột nhiên mở to mắt, không thể tin được mà nhìn người trước mặt.

"Không phải là đang nằm mơ chứ?" Xuân phong chớp chớp đôi mắt to, không khỏi đưa tay véo mình một cái, muốn xem mình có phải đang nằm mơ thay không.

"Không phải mơ, là ta!" Bách Lý Mặc Thần khẽ cười nói.

"Thật sự là chàng!" Xuân Phong cảm giác được đau đớn trên người mình, lại nhìn nụ cười chân thành của hắn, không khỏi vui mừng thành tiếng,

"Thật tốt quá, chàng không sao" Một khắc sau nàng chính là ôm người trước mặt khóc.

"Được rồi, đừng khóc nữa, nói cho ta biết sao nàng lại xuống đây?" Bách Lý Mặc Thần lau nước mắt cho Xuân Phong ôn nhu hỏi.

Loading...