Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 338

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:44:12
Lượt xem: 51

Thật ra Thất hoàng tử đã ngưỡng mộ Xuân Vũ từ lâu, chỉ là bản thân Xuân Vũ không biết.

Mọi người đều biết, trong các hoàng tử, chỉ có Thất hoàng tử là được Diêu vương nhượng bộ vài phần, Diêu vương xưa nay không thích lui tới với các hoàng tử khác.

Thế nhưng mọi người cũng chỉ biết một phần nhỏ mà thôi, thật ra Thất hoàng tử và Diêu vương không chỉ là huynh đệ thân thiết, mà còn là hảo hữu có chút giao tình!

Chỉ là hai người này, một người tính khí lạnh lùng, một người gửi gắm tình cảm sơn thủy, thích du ngoạn tứ phương, thế nên hai người rất ít chạm mặt, khiến người khác lầm tưởng tình cảm huynh đệ họ chỉ tốt hơn so với các hoàng tử khác mà thôi.

Thời gian trước, Thất hoàng tử lặng lẽ hồi kinh, liền phát hiện Ngũ ca hắn không ở vương phủ, tìm khắp nơi cũng không thấy.

Sau đó nghe ngóng mới biết, thì ra ca ca tốt của hắn có người yêu, ngày ngày đều đi bảo vệ tiểu tâm can của mình.

Là một Thất hoàng tử thân thiết với Diêu vương, hắn đương nhiên muốn gặp mỹ nhân thần bí đó, người có thể khiến Ngũ ca của hắn động tâm!

Vì thế hắn ngày thường liền đi theo Bách Lý Mặc Thần, chú ý đến Xuân Phong từ xa.

Không ngờ lần này không những được chứng kiến ánh mắt tốt của Ngũ ca, mà chính hắn cũng bị câu hồn!

Người ta nói nữ nhân chăm chỉ là đẹp nhất, điều này thật sự đúng.

Hôm đó Thất hoàng tử Bách Lý Lăng Phong nhìn thấy Xuân Vũ chính là bộ dáng nữ tử cứng cỏi lại chăm chỉ.

Xuân Vũ xinh đẹp dịu dàng lại giàu kinh nghiệm, khi vừa nhìn thấy Xuân Vũ, Bách Lý Lăng Phong cảm thấy trên người nàng có một vầng sáng thần kỳ, khiến hắn không thể dời mắt.

Sau này khi biết rõ hết chuyện của nàng, trái tim của hắn liền bị nàng lấy đi.

Bản thân Thất hoàng tử cũng biết, Ngũ ca thân ái của hắn, Diêu vương điện hạ vì sao lại thích Xuân Phong như vậy!

Ngày tuyển phi hôm đó, Thất hoàng tử vốn lo lắng Xuân Vũ sẽ bị hoàng tử khác chọn làm trắc phi hay là thiếp thất, thật may vì nàng không được chọn, nên hắn liền không chút do dự mà chọn Xuân Vũ, hắn vốn muốn cho nàng vị trí chính phi, nhưng kết quả lại....

Đối với việc này, Thất hoàng tử vô cùng áy náy với Xuân Vũ, nên mỗi ngày đều đến giúp đỡ Xuân Vũ, "tỏ vẻ trung thành".

Liên tục nhiều ngày, Thất hoàng tử mỗi ngày đều như vậy, Xuân Vũ sao có thể không biết tâm ý của hắn.

Thế nên Thất hoàng tử lần thứ N tìm đến nàng, Xuân Vũ đưa cho hắn một lễ vật, xem như là lễ vật đặc biệt, nhưng vẫn chỉ là một ít đồ vật bình thường!

Tuy rằng nói thời đại này rất chú trọng lễ tiết nam nữ, nhưng giữa nam nữ đính hôn tặng vật đính ước là chuyện hết sức bình thường!

Xuân Vũ tặng cho Bách Lý Lăng Phong một cái đai lưng hai mặt viền bạc, khảm thêm mấy viên mã não đỏ, nhìn rất tinh xảo.

Chiếc đai màu sắc tươi tắn, phối hợp với mã não xinh đẹp, thoạt nhìn lại càng tăng thêm sức mạnh, không quá bắt mắt, cũng không quá mức đơn giản, rất thích hợp dùng trong nhiều trường hợp.

Bách Lý Lăng Phong nhìn đai lưng Xuân Vũ cho hắn liền nở nụ cười, cảm thấy trong lòng ngọt ngào, nhìn Xuân Vũ cười khanh khách nói: "Nàng làm đẹp như vậy là muốn ta mỗi ngày đều đeo, không nỡ cởi ra sao?"

"Ta…ta không có tài nghệ gì khác, cũng chỉ có mỗi cái này, nếu chàng không thích có thể ném sang một bên!"

Xuân Vũ bị hắn trêu có chút đỏ mặt, ngại ngùng xoay người nhẹ giọng nói.

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Nếu từng gặp qua mẫu thân của Xuân Phong, lại thấy Xuân Vũ lúc này, sẽ nhận ra Xuân Vũ hoàn toàn giống mẫu thân năm đó, đẹp động lòng người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-338.html.]

"Không ghét, không ghét, ta làm sao có thể ghét bỏ quà nàng tặng ta, ta thích còn không kịp!"

Nghe Xuân Vũ nói vậy, Thất hoàng tử lo lắng nói, tay không tự chủ nắm chặt đai lưng Xuân Vũ làm cho hắn.

"Ừm, không ngại là được, chàng có thể thả lỏng tay ra, cầm chặt sẽ khiến đai lưng bị nhăn, không dùng được nữa!"

Xuân Vũ thấy Bách Lý Lăng Phong bộ dáng nóng lòng giải thích, trong lòng không khỏi cười thầm, mím môi nói.

"A!! Được, được, ta buông!" Thất hoàng tử nghe vậy liền buông tay ra, cẩn thận vuốt ve đai lưng trong tay, vẻ mặt khẩn trương nói.

Đây là lễ vật đầu tiên mà nàng cho hắn, không thể làm hư, Bách Lý Lăng Phong nghĩ trong đầu.

Bách Lý Lăng Phong sống nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên hắn động tâm với một nữ nhân, khó tránh khỏi có chút khẩn trương.

"Ta, thật ra cũng có đồ muốn đưa cho nàng!" Bách Lý Lăng Phong có chút ngượng ngùng nói, nghe thế nào cũng là có chút ngại ngùng.

"Là thứ gì?" Xuân Vũ ngẩng đầu lên, chớp đôi mắt trong veo hỏi.

"Chính là cái này!" Bách Lý Lăng Phong mang ra một hộp gấm nhỏ đưa đến trước mặt Xuân Vũ: "Nàng mở ra xem đi!"

"Thứ này là gì?" Xuân Vũ tò mò nhìn chiếc hộp, từ từ mở ra.

Trong hộp là một khối ngọc bội băng lam, vô cùng đẹp mắt, đặc biệt dưới ánh mặt trời vô cùng chói mắt, như một khối băng tinh khiết, đẹp đến mức khiến Xuân Vũ không nỡ bỏ xuống.

Thấy trong mắt Xuân Vũ ánh lên ngạc nhiên mừng rỡ, Bách Lý Lăng Phong hài lòng nói: "Đây là lúc ta trên đường đến phía nam gặp được một vị cao tăng, ông ấy cho ta làm bùa hộ mệnh, nghe nói là lam băng ngọc hiếm có, có thể gặp dữ hóa lành, bảo vệ người một đời bình an!"

"Thần kỳ như vậy sao? Là thật sao?" Xuân Vũ có chút không tin hỏi.

Nàng nhớ Xuân Phong đã từng nói, không gì có thể bảo vệ nàng cả đời bình an, chỉ có bản thân tự cố gắng, mới có thể loại bỏ tất cả các khó khăn.

"Có lẽ vậy, lúc ta mang theo vẫn rất hiệu nghiệm, giờ ta tặng lại cho nàng, nếu nàng không tin có thể dùng làm đồ trang sức cũng được."

Nói xong Bách Lý Lăng Phong liền nhận lấy ngọc bội, thuận tay rút vài sợi dây đỏ bên cạnh, ngón tay thon dài nhanh thoăn thoắt, không lâu sau, một sợ dây được bện liền xuất hiện trước mặt Xuân Vũ.

Bách Lý Lăng Phong nhẹ nhàng cầm lấy ngọc bội trong hộp, khéo léo xâu vào dây đỏ, thuận tay đeo lên cổ Xuân Vũ.

"Ừm, rất đẹp!" Bách Lý Lăng Phong cong môi cười nói.

"Ừm, thật sự rất đẹp!" Xuân Vũ cho rằng hắn đang nói đến ngọc bội, cũng tán đồng nhìn ngọc bội trên cổ nói.

Nàng àng không biết là trong mắt người đối diện chỉ toàn là hình bóng của nàng, Xuân Vũ ngắm ngọc bội trên tay một hồi, mới phát hiện giọng nói líu ríu kia đột nhiên dừng lại, liền ngẩng đầu nhìn.

"Nàng thật đẹp!" Xuân Vũ vừa ngẩng đầu liền nghe Bách Lý Lăng Phong khen ngợi, ánh mắt hắn thâm tình như biển.

Xuân Vũ cảm thấy tim mình như chậm một nhịp, trong lòng như có một chú nai đang điên cuồng nhảy nhót.

Loại cảm giác này nếu so với lúc gặp Bách Lý Mặc Thần ở thôn Đại Hà còn mãnh liệt hơn gấp mấy lần!

Ánh mắt thâm thúy của hắn như có thể khiến Xuân Vũ trầm luân trong đó bất cứ lúc nào, không có cách nào kềm chế!

Bách Lý Lăng Phong nhìn gương mặt ửng hồng của Xuân Vũ, ánh mắt trong như làn nước mùa thu, trong lòng không nhịn được rung động, trong phòng lúc này lại chỉ có hai người họ, không khí mập mờ đã lên tới đỉnh điểm….

Loading...