Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 339
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:44:13
Lượt xem: 60
Ngay khi cả hai sắp không kềm chế được tình cảm trong lòng mình, cửa phòng lại đột nhiên bị mở ra "cạch~!"
Hai người đồng thời lui về sau một bước, xoay người lại liền chạm trúng ánh mắt xấu hổ của đối phương.
"Đại tỷ~" Xuân Phong cúi đầu xông vào cửa, vừa mới gọi một tiếng, ngẩng đầu lên liền thấy một màn mập mờ như vậy.
Nàng vội vàng che mắt, lui ra khỏi cửa, trong miệng không ngừng nói: "Hai người tiếp tục đi, ta không thấy, cái gì cũng không thấy…"
Xuân Phong làm bộ dáng như không thấy gì, lui ra khỏi cửa, thuận tay đóng cửa phòng lại, khiến hai người còn lại trong phòng đỏ mặt nhìn nhau.
"Không sao…"
"Không sao…"
Hai người đồng thời mở miệng nói, lại đồng thời sửng sốt.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
"Nàng nói trước đi!"
"Chàng nói trước đi!"
Ngây ra một lúc, hai người lần nữa đồng thời nói, quả thực là ăn ý như thần, hai người liền không nhịn được cười.
Cuối cùng vẫn là Bách Lý Lăng Phong mở miệng trước: "Hay là nàng nói trước đi!"
"Cái này, chúng ta ra ngoài đi!" Xuân Vũ nhịn cười e thẹn nói.
"Ừm, được, đừng để Ngũ tẩu đợi lâu!" Bách Lý Lăng Phong gật đầu cười nói.
Lần trước trải qua một màn tranh luận về việc bốn người họ nên xưng hô thế nào, cuối cùng vẫn là Bách Lý Mặc Thần bá đạo thắng lợi.
Bách Lý Lăng Phong phải gọi Xuân Phong là Ngũ tẩu, Xuân Phong thì gọi Bách Lý Lăng Phong là Thất hoàng tử hoặc là lão Thất, giữa tỷ muội vẫn là xưng hô như trước, Bách Lý Mặc Thần sẽ không quản việc gọi Xuân Vũ là tỷ.
Vậy nên nói đi nói lại vẫn là Thất hoàng tử thua thiệt nhất, vì để ôm được mỹ nhân về, chút thiệt thòi này cũng đáng giá!
Nhưng Xuân Phong ra khỏi cửa cũng không rời đi, mà đứng ở góc tường nghe lén bọn họ.
Hai người vừa đẩy cửa, liền nhìn thấy Bách Lý Mặc Thần và Xuân Phong đứng bên ngoài.
"Ngũ ca? Huynh đến từ lúc nào?" Bách Lý Lăng Phong mặt đầy kinh ngạc.
Lúc Xuân Phong mở cửa, rõ ràng không có người khác, chỉ có mỗi Xuân Phong a~?
Công phu của Ngũ ca lẽ nào tiếng bộ đến mức hắn không phát hiện ra sao?
"Ừm, đến lâu rồi! Không phải công phu ta tiến bộ, mà là lòng đệ không bình tĩnh!"
Bách Lý Mặc Thần nhìn một cái liền biết lão Thất nghĩ gì trong lòng, không lưu tình vạch trần hắn.
"Khụ khụ~" Bách Lý Lăng Phong ho khan hai tiếng, có chút tức giận sờ sờ mũi mình, hắn có không chuyên tâm như vậy sao?
"Không biết, Ngũ ca và Ngũ tẩu đây là có chuyện gì??" Bách Lý Lăng Phong thu liễm chậm rãi nói.
"Quả thật là có việc, hôm nay ta nhận được ý chỉ của phụ hoàng, đại hội săn bắn sẽ tổ chức sớm, việc gặp mặt sứ giả, tất cả hoàng tử, quan viên tam phẩm trở lên đều phải mang theo gia quyến tham dự!"
Bách Lý Mặc Thần vẫn là bộ dáng lãnh đạm, nghiêm trang nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-339.html.]
"Tổ chức sớm? Tại sao phải tổ chức trước thời hạn? Còn đệ, đệ bây giờ làm gì có gia quyến???" Bách Lý Lăng Phong nói một chuỗi vấn đề, khiến Bách Lý Mặc Thần cau mày.
Nhưng cuối cùng vẫn kiên nhẫn nói một câu, gia quyến của ngươi không phải ở đây sao? Nói xong ánh mắt hắn nhìn về phía Xuân Vũ.
"Ô, đúng rồi, vẫn là Ngũ ca thông minh nhất!" Bách Lý Lăng Phong quay người nhìn Xuân Vũ đứng phía sau mình liền nở nụ cười, đúng vậy, hắn có gia quyến!
"Được rồi, đừng có nịnh hót, đến lúc đó ngươi phải bảo vệ tốt đại tỷ của ta, nếu không ngươi cứ chờ đó cho ta!"
Xuân Phong đứng một bên đắc ý nhìn Bách Lý Lăng Phong, không khỏi có chút ý dội bát nước lạnh.
"Vâng, vâng vâng, Ngũ tẩu đã lên tiếng, ta dám không nghe sao?" Thất hoàng tử vẻ mặt vâng lời nói.
"Được rồi, đừng nhiều lời nữa, lần này sứ giả bốn nước vào kinh yết kiến sớm hơn dự định, ta cảm thấy không đúng lắm, đệ nên chú ý một chút!"
Bách Lý Mặc Thần đột nhiên nói sang chuyện khác, hắn hiện tại ngày ngày giám sát hành động của người bốn nước, càng thấy có vấn đề, đặc biệt là Hung Nô hoàng tử kia!
Bách Lý Lăng Phong nhìn bề ngoài là một hoàng tử chỉ biết chơi đùa, nhưng thực tế bộ phận binh lực và ẩn vệ của Bách Lý Mặc Thần đều do hắn bồi dưỡng, ham chơi chỉ là ngụy trang mà thôi.
"Ừm, đệ sẽ chú ý đến việc này." Bách Lý Lăng Phong thu hồi vẻ mặt đùa giỡn, trịnh trọng gật đầu nói.
Xuân Phong bên này đang chuẩn bị cho việc săn bắn mùa thu, Hộ Quốc Công phủ cũng nhận được tin tức sớm.
Thánh thượng nói quan viên tam phẩm trở lên đều phải mang theo gia quyến tham dự, Hộ Quốc Công phủ cũng không ngoại lệ, huống hồ Hạ Sính Đình lại còn là tam hoàng tử phi tương lai?
Hộ Quốc Công phủ hiện cũng đang tích cực chuẩn bị, bởi vì Lam Lam đang mang thai nên Hạ Lạc Hoa liền báo không thể đi!
Hạ Sính Đình hiện vùi đầu khổ luyện bắn cung trong sân, nàng đối vẫn chưa từ bỏ ý định với Diêu Vương, nàng muốn có thể tỏa sáng trong cuộc săn bắn mùa thu để khiến Diêu vương yêu thích và gần gũi.
Nhưng nàng ta vốn không có bản lĩnh, ngày ngày khổ luyện như vậy có ích gì?
Băng dày ba thước, không phải cái lạnh một ngày, thuật bắn cung có tốt cũng đâu thể luyện thành trong vài ngày?
Nhưng Hạ Sính Đình cũng coi như là tận lực, tuy rằng không xuất sắc, nhưng cũng xem như là vượt trội hơn các tiểu thư khác!
Nhưng nàng không nghĩ đến lần này nàng sẽ phải gặp hai địch nhân cường hãn, chút thành tựu này của nàng, sẽ bị người khác nghiền thành cặn bã bất cứ lúc nào!
Săn bắn mùa thu sẽ diễn ra vào ba ngày sau, ba ngày này, Xuân Phong ngược lại rất thanh tĩnh, không có ai khiêu khích nàng, cũng không bị ai quấy rầy, đọc sách, thuận tiện chuẩn bị một ít đồ vật cho hội săn bắn mùa thu.
Nhưng đồ nàng chuẩn bị sẽ không giống với của người khác.
Các tiểu thư thế gia khác chuẩn bị đều là váy áo xinh đẹp, hoặc là son phấn thơm ngát. Đồ của Xuân Phong chuẩn bị lại là một ít thuốc có thể cứu mạng, một ít đồ dùng dã ngoại thiết yếu và một bộ y phục cưỡi ngựa thoải mái.
Tuy nàng không xác định lần này mình có cưỡi ngựa hay không, nhưng nếu là săn bắn mùa thu, hẳn là sẽ dùng y phục cưỡi ngựa!
Ngày đi săn bắn mùa thu, các loại xe ngựa xếp thành hàng dài, đi nửa ngày toàn bộ mới ra khỏi kinh thành.
Cảnh tượng kia hết sức nguy nga, săn bắn mùa thu chính là đại sự trong năm, đây không chỉ là săn bắn thú vật mà còn muốn tế thiên tế tổ! Cầu cho năm sau mưa thuận gió hòa, phù hộ cho bách tính an cư lạc nghiệp, quốc sự hưng thịnh.
Thế nên dân chúng đối với việc này vô cùng chú ý, tất cả mọi người dường như đều ra xem xe ngựa hoàng gia chậm rãi rời khỏi thành.
Hoàng gia săn bắn cách kinh thành chừng trăm dặm, là một ngọn núi lớn chuyên dụng.
Trên núi có rất nhiều động vật hoang dã, cũng nuôi thả không ít, mỗi năm săn bắn được càng nhiều sẽ đại biểu cho việc năm sau thu hoạch càng nhiều.
Cho nên săn bắn mùa thu hàng năm đều sẽ có khen thưởng đặc biệt, phỏng chừng lần này vì phần thưởng hạng nhất này mà không ít người đến.