Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 327
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:37:40
Lượt xem: 69
Xuân Phong quả thật biết biểu ca cùng Lưu Hương đã nảy sinh quan hệ vì xuân dược trong người biểu ca đã được giải.
Xuân dược có công dung kích tình, dù là độc dược nhưng chỉ cần người trúng độc nảy sinh quan hệ liền sẽ giải trừ được.
Loại độc dược này rất đắt tiền, người có thân phận như Lưu Hương cũng không mua được.
Nhưng Xuân Phong nghĩ hiện tại Lam Lam không thể chịu thêm đả kích.
Trước đây tỷ ấy đã trúng độc chưa hoàn toàn bình phục, thân thể vẫn còn yếu đã mang thai
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Nếu lần này không thể bình an hạ sinh đứa trẻ thì sẽ tổn thương nghiêm trọng, sau này rất khó mang thai.
Xuân Phong ghi nhớ trong lòng, mỗi ngày kê thuốc bổ cho Lam Lam uống.
Trông Lam Lam cả buổi chiều, cuối cùng nàng ấy cũng tỉnh, thai khí cũng đã ổn định.
Lam Lam vẫn có chút kích động khi nhìn thấy Hạ Lạc Hoa.
Xuân Phong vội trấn an: "Lam Lam đừng kích động, đứa trẻ trong bụng tỷ quan trọng hơn."
Lam Lam nghe Xuân Phong nói đến đứa trẻ mới nguôi giận một chút.
Cũng phải, nữ nhân vất vả sinh con cho nam nhân mình yêu thương nhưng lại phát hiện nam nhân của mình cùng nữ nhân khác, ai cũng sẽ tức giận.
Thấy tâm tình Lam Lam ổn định một chút, Xuân Phong chậm rãi nói: "Lam Lam, nghe muội nói, chuyện không phải như tỷ nhìn thấy."
" Thế bộ dạng đó là như thế nào, hai người họ y phục không chỉnh tề ở cùng nhau!" Lam Lam cắn môi, sắp khóc.
Thấy Lam Lam khóc, Hạ Lạc Hoa trong lòng khó chịu như d.a.o đâm, nữ nhân hắn muốn bảo vệ cả đời bị chính hắn làm cho rơi lệ, hắn không thể tha thứ cho bản thân mình.
"Tỷ nghe muội nói!" Xuân Phong trấn an Lam Lam " Tỷ quên Lưu Hương là ai sao, nàng ta trước kia xông đến hôn ca ca của tỷ, tỷ quên rồi sao? Biểu ca sao có thể cùng nữ nhân như thế?
Tất cả chỉ là một màn kịch của nàng ta, họ đơn giản ở cùng một chỗ không làm gì khác, tổ mẫu đã đuổi nàng ta ra khỏi phủ, tỷ đừng lo, nàng ta sẽ không xuất hiện trước mặt tỷ nữa đâu!"
Lam Lam nghe Xuân Phong nói sắc mặt cũng hòa hoãn vài phần.
Nhưng vẫn có chút không tin: "Thật sao?"
"Đương nhiên là thật, tỷ không tin muội sao?" Xuân Phong vỗ vỗ ngực mình khẳng định.
"Sao muội biết giữa hai người họ không có chuyện gì?" Lam Lam vẫn không tin nhìn Xuân Phong.
"Muội là đại phu a, tỷ quên rồi sao!" Xuân Phong chớp mắt nhìn Lam Lam, ghé sát tai nói: "Tỷ yên tâm, muội đã cho người kiểm tra thân thể nàng ta, thật sự chưa xảy ra chuyện gì."
"…" Lam Lam nhìn vào mắt Xuân Phong như muốn khẳng định.
Xuân Phong vẻ mặt tỏ ra bình thường, vội kéo Hạ Lạc Hoa sang giải thích.
"Biểu ca, huynh mau giải thích với Lam Lam đi!"
"Là thật, Lam Lam nàng phải tin ta!" Hạ Lạc Hoa thành khẩn nói nhưng trong lòng vẫn có chút áy náy vì không biết bản thân thực sự có hay không, sáng thức dậy hắn đã hoàn toàn suy sụp..
Nhưng vì nương tử, vì con của mình hắn phải nói như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-327.html.]
Xuân Phong không nói rõ chân tướng vì nàng không muốn hai người họ có khoảng cách.
"Thật sao?" Lam Lam hỏi Hạ Lạc Hoa
"Thật, ta hôm ấy trở về đã say không còn chút sức lực.." Hạ Lạc Hoa vội giải thích nhưng có mặt Xuân Phong hắn không thể nói hết.
Lam Lam cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt tươi cười.
"Ta biết chàng sẽ không như vậy!" Lam Lam nhào vào lòng Hạ Lạc Hoa khóc.
Xuân Phong rời khỏi nhường không gian riêng cho hai người.
Đêm qua Lạc Hoa sợ bản thây say sẽ làm phiền đến Lam Lam nên đến thư phòng ngủ, không ngờ sau đó….
Hạ Lạc Hoa không biết bản thân trúng xuân dược từ khi nào, cũng không biết Lưu Hương xuất hiện từ lúc nào, sáng hắn tỉnh lại đã là bộ dạng này.
"Chăm sóc tốt cho tiểu thư nhà ngươi, hai tháng này phải ở trên giường dưỡng thai không nên ra ngoài." Xuân Phong dặn dò Hương Tử vài câu rồi rời khỏi Quốc Công phủ.
Nàng có việc khác nên phải rời đi.
Xuân Phong trở lại Minh Châu phủ, Huyền Nhất liền xuất hiện.
"Chủ tử, đã bắt được người rồi!"
"Rất tốt, đưa ta đi xem!" Xuân Phong gật đầu nói.
Xuân Phong ngồi xe ngựa đến một ngôi nhà hẻo lánh, bên trong là một nữ nhân dơ bẩn đang bị bịt miệng, trói chặt trên ghế.
"Ưm..ưm…" Lưu Hương miệng bị chặn nói không thành tiếng.
Nàng ta hôm nay vừa bị đuổi khỏi Quốc Công phủ vẫn còn đang nghĩ nên làm gì tiếp theo.
Nhưng hắc y nhân đột nhiên xuất hiện bắt nàng ta đến nơi này.
"Két~" cửa gỗ nhẹ nhàng bị đẩy ra, Xuân Phong y phục sang trọng bước vào.
Nam nhân phía sau nàng trên tay cầm một chén sứ.
Xuân Phong khinh thường nhìn Lưu Hương giãy giụa trên mặt đất.
"Thế nào, cảm giác như thế nào?" Xuân Phong khinh miệt nhìn Lưu Hương chậm rãi nói :"Khi xưa, mẫu thân ngươi đã bắt cóc Xuân Sinh như thế này, nếu không phải ta may mắn thì cũng đã bị trói như thế này! Nhớ lần đó mẫu thân ngươi đã đánh gãy chân Xuân Sinh!
Ngươi nói xem nếu ta đánh gãy một chân của ngươi thì sẽ như thế nào?"
Thanh âm trầm thấp của Xuân Phong như truyền đến từ địa phủ.
Hoàn cảnh này, Lưu Hương trong lòng sợ hãi Xuân Phong sẽ thật sự đánh gãy chân của nàng ta.
Như vậy cả đời này sẽ không ai lấy nàng ta nữa, ai lại muốn một nữ nhân vừa thất tiết lại tàn tật?
"Ưm…Ưm, không…." Lưu Hương liều mạng cầu xin Xuân Phong.
Xuân Phong nhìn Lưu Hương cười nhạt nói: " Không muốn bị đánh gãy chân thì uống bát thuốc này đi!" Xuân Phong cầm bát thuốc đưa đến trước mặt Lưu Hương, mùi thuốc xông vào mũi nàng ta.
Trong mắt Lưu Hương tràn đầy sợ hãi, đây là thuốc độc sao, chẳng lẽ hôm nay nàng ta sẽ bị độc chết sao?