Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 325
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:37:37
Lượt xem: 69
Vương thị trong phòng lo lắng túc trực bên giường Lam Lam.
Lam Lam vẻ mặt đau đớn nằm trên giường, trán lấm tấm mồ hôi, mắt đỏ hoe sắp khóc.
"Xuân Phong, con đến rồi, mau, mau đến xem con bé một chút!" Vương Thị vội tránh ra nhường chỗ để Xuân Phong kiểm tra cho Lam Lam.
Xuân Phong không nói, trực tiếp đến bên cạnh Lam Lam, nhìn nàng trấn an.
Nàng bắt mạch, sau lấy kim châm châm vài mũi vào huyệt vị bảo thai của Lam Lam.
Sau đó viết một phương thuốc giao cho Vương thị, bảo bà nhanh chóng sắc cho Lam Lam uống.
Cho người đi tìm ngải cứu cho Lam Lam dùng, sau khi kiểm tra lại tình trạng của Lam Lam thì mới thở phào.
Lát sau lão phu nhân theo Vương thị mang thuốc vào!
"Nào, thuốc đến rồi, mau uống lúc còn nóng!" Vương thị bón thuốc cho Lam Lam uống.
Xuân Phong nhìn bát thuốc của Lam Lam, thấy có chút không đúng.
Hướng Vương thị hỏi: "Cữu mẫu, đang bình thường sao lại chảy máu, hơn nữa con xem Lam Lam cũng không phải bị động thai khí, giống bị kích thích mới như vậy!"
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
Xuân Phong liếc mắt nhìn Lam Lam một cái, vành mắt Lam Lam có vài phần đỏ, quả nhiên đang kìm nén nước mắt.
"Xuân Phong a, cái…cái này đều là lỗi của chúng ta! Chúng ta ra ngoài nói chuyện để Lam Lam nghỉ ngơi một lát."
Sắc mặc Vương thị áy náy nhìn Lam Lam trên giường nói.
"Được rồi, đứa trẻ hiện tại không có việc gì, tỷ hãy nghỉ ngơi thật tốt, có muội ở đây giúp tỷ giải quyết, đừng lo lắng." Xuân Phong nhìn lão phu nhân và Vương thị, sau đó đắp chăn nhẹ giọng trấn an.
Vốn Lam Lam vẫn đang cố chịu đựng, nhưng khi Xuân Phong nói những lời này liền khiến nàng cảm thấy ủy khuất, nước mắt rơi xuống.
Nhìn bộ bộ dáng thương tâm của Lam Lam, Xuân Phong cảm thấy chuyện có chút phức tạp.
"Được rồi, đừng khóc, tỷ phải giữ tâm tình thật tốt thì đứa trẻ mới tốt, ngủ một giấc đi, tỉnh lại sẽ không có chuyện gì!" Xuân Phong nhẹ nhàng vỗ vai Lam Lam nói.
"Ân~" Lam Lam nhẹ nhàng đáp rồi nhắm mắt lại.
Có lẽ trong thuốc Xuân Phong kê cho nàng có chứa thuốc an thần, chỉ lát sau Lam Lam liền ngủ thiếp đi.
"Đi thôi, chúng ta ra ngoài nói xem chuyện gì đã xảy ra!" Xuân Phong nhìn Lam Lam ngủ rồi mới xoay người nói với Vương thị và lão phu nhân.
Có chuyện xảy ra với tỷ muội tốt của nàng, nàng nhất định phải biết rõ nguyên nhân.
Xuân Phong đỡ lão phu nhân ra ngoài, Hạ Lạc Hoa liền xông đến bắt lấy Xuân Phong hỏi.
"Lam Lam không sao chứ, đứa trẻ có giữ được không?"
" Đứa trẻ an toàn, Lam Lam hiện đang ngủ, đã có chuyện gì xảy ra? Tại sao Lam Lam lại như thế?" Xuân Phong không nhịn được lại hỏi, cô hỏi vấn đều này nhiều lần nhưng không ai trả lời.
Điều này khiến Xuân Phong càng thêm nghi hoặc.
"Là ta không tốt, là ta không tốt!" Hạ Lạc Hoa ôm đầu tự trách nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-325.html.]
"Lạc Hoa…" Vương thị đau lòng nhìn con trai.
"Huynh giải thích cho ta rõ ràng chuyện gì đã xảy ra!?" Xuân Phong tức giận dậm chân, trong số họ không ai nói rõ cho nàng biết!
"Biểu ca, có phải huynh…" Xuân Phong muốn hỏi Hạ Lạc Hoa có phải không khống chế được bản thân hay không.
Bên cạnh chợt lao ra một bóng người, quỳ xuống trước mặt lão phu nhân và Vương thị: " Lão phu nhân, phu nhân, tất cả đều là lỗi của con, là con không cẩn thận lạc đường nên mới…, xin lão phu nhân trừng phạt!"
Xuân Phong nhìn thân ảnh cùng giọng nói này cảm thấy hết sức quen thuộc, khi đối phương ngẩng đầu lên Xuân Phong liền bị kinh hãi.
Cô ta tại sao lại xuất hiện ở Quốc Công phủ?
Nhìn nàng ta như vậy, chẳng lẽ…
"Lưu Hương, tại sao tỷ lại ở đây?" Xuân Phong cao giọng hỏi.
"Xuân Phong muội, ta thật sự không cố ý, ta chỉ nhất thời đi lạc không cẩn thận đi nhầm phòng, cho nên mới…" Liễu Hương hoàn toàn không để ý đến câu hỏi của Xuân Phong, vội vàng giải thích.
"Ta hỏi tỷ, tại sao lại xuất hiện ở đây!!!" Xuân Phong ngữ khí chợt lạnh nhìn Lưu Hương nói, trừ Liễu Hương bộ dáng này của nàng ở đây chưa một ai thấy qua.
"Ta….ta…." Lưu Hương nói không nên lời.
"Không phải con bảo con bé đến ở quý phủ một thời gian sao? Còn nói phủ các con mấy ngày này phải chuẩn bị hôn lễ không có thời gian tiếp đón sao." Lão phu nhân khó hiểu hỏi Xuân Phong.
"Lúc Lưu Hương mang lễ vật đến, con bé nói rằng Xuân Phong mời con bé đến ở lại vài hôm."
Nói rằng gia đình quý tộc quá bận rộn sợ không có thời gian tiếp đón con bé, con bé bảo việc này không cần thiết phải nói với Xuân Phong.
"Ta không bảo tỷ ấy đến, tỷ ấy đến sao không nói chúng ta biết?" Xuân Phong nghi hoặc hỏi.
"Con bé nói con mời con bé đến, còn nói tên phụ thân con, nói do các con quá bận rộn nên không chào hỏi các con." Vương thị đáp.
" Trước tiên không nói chuyện này, rốt cuộc Lam Lam xảy ra chuyện gì?" Xuân Phong liếc nhìn Lưu Hương quỳ trên mặt đất hỏi.
"Là ta không tốt, tối qua cùng bằng hữu ra ngoài uống rượu trở về liền ngủ ở thư phòng, nhưng không hiểu tại sao sáng thức dậy thì liền… liền phát hiện ở cùng một chỗ với Lưu Hương, vô tình Lam Lam bắt gặp, cho nên mới..."
Hạ Lạc Hoa cúi đầu, như cây mất nước, thiếu sức sống.
"Cái gì? Huynh nói huynh cùng tỷ ấy….? Biểu ca à biểu ca, muội nên nói gì với huynh đây a?" giọng điệu của Xuân Phong sắc bén.
"Huynh không nghĩ Lam Lam đang mai thai con của huynh sao! Sao huynh có thể làm ra chuyện như vậy? Hơn nữa chọn ai không chọn lại đi nhìn trúng tỷ ta!"
Biết được chân tướng Xuân Phong tức giận nói không thành lời.
Bị Xuân Phong nói như vậy, sắc mặt của Lưu Hương cũng trở nên khó coi.
"Xuân Phong muội, ta biết chuyện này là ta sai, nhưng ta không phải cố ý, ta chỉ là đi nhầm phòng nhưng đại công tử lại…" Lưu Hương vẻ mặt xấu hổ cùng uất ức nhìn Xuân Phong.
Xuân Phong cúi đầu nhìn Lưu Hương đang quỳ trên mặt đất giả vờ ủy khuất, trong lòng cười lạnh, muốn giả vờ? Muốn gả vào hào môn sao?
Vậy thì hôm nay nàng sẽ cho tỷ ta nếm trải cảm giác cái giá phải trả khi muốn trở thành rồng phượng.
"Vậy nếu như lời tỷ nói thì biểu ca đã làm nhục tỷ rồi???" Xuân Phong nhìn thẳng Lưu Hương không xấu hổ nói.