Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 324
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:36:37
Lượt xem: 62
Nhìn Bách Lý Lăng Phong hăng hái cho Xuân Vũ xem sính lễ, Bách Lý Mặc Thần cũng chậm rãi đứng dậy đi đến bên một chiếc rương đặc biệt.
"Những thứ nàng nói ta đều tìm được, chỉ có một thứ phải đợi đến tối mới có thể xem được!" Bách Lý Mặc Thần khẽ cười nhìn Xuân Phong.
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
"Cái gì?" Xuân Phong kinh ngạc, nhớ lại ngày đó nàng cố ý làm khó hắn.
Sao hắn lại có thể tìm ra mấy thứ đó? Xuân Phong bắt đầu có chút hứng thú.
Bách Lý Mặc Thần mở chiếc rương ra, bên trong là mấy cuộn tranh, Xuân Phong không khỏi nhíu mày tự hỏi đây là gì?
Bách Lý Mặc Thần cầm một bức tranh mở ra đưa cho Xuân Phong.
Một bức Giang Nguyệt Đồ đêm thu, sống động như thật.
Vừa nhìn đã biết là tác phẩm của nhiều người vẽ, sau khi xem con dấu trên bức tranh, hóa ra là của danh gia Vương Hoán Chi.
Nghe nói tranh của người này rất khó tìm, có tiền cũng không mua được bất kể thân phận của ngươi có tôn quý đến đâu, giàu có đến đâu vì người này là một quái nhân.
Chỉ cần tâm tình hắn không vui, dù ngươi có trả bao nhiêu tiền hay kề d.a.o lên cổ hắn hắn cũng sẽ không vẽ.
Tài vẽ tranh của hắn rất xuất thần, nên tranh của hắn ngày càng nổi tiếng.
Điều đáng kinh ngạc là Bách Lý Mặc Thần không chỉ có mỗi bức này, mấy mươi bức còn lại trong rương đều là của người đó.
Tranh đều là vẽ trăng dưới nước, sao trên trời.
Tuy không phải là sao tên trời hay trăng dưới nước thật, nhưng hiếm ai có thể làm điều này chỉ vì một lời nói đùa.
Xuân Phong có chút mong đợi điều hắn nói chỉ có thể thấy vào ban đêm, nếu nàng nhớ không lầm thì chính là mặt trời ban đêm!
Cái này làm thế nào mới được?
Xuân Phong chớp mắt vẻ mặt mong đợi nhìn Bách Lý Mặc Thần.
"Đợi đến đêm sẽ biết!" Bách Lý Mặc Thần như thấu tâm tư nàng, nhỏ giọng nói.
"Ừm!" Xuân Phong mỉm cười gật đầu.
Đương nhiên, sính lễ của Diêu vương phi không chỉ có mỗi những bức tranh này, dù những bức tranh này vốn đã rất đắt.
Hai vị hoàng tử mang sính lễ chất đầy Minh Châu phủ, phải biết là sân của Minh Châu phủ không nhỏ như viện trước đây Xuân Phong mua.
Những thứ có thể chứa được, lấy ra, có thể liền giết chết bất kỳ đại gia tộc nào.
Hôm ấy, không chỉ Diêu vương và Thất hoàng tử mang sính lễ đến, Tam hoàng tử cũng gửi quà chúc mừng đến Hộ Quốc Công phủ.
Không hào phóng như ở Minh Châu Phủ, cũng xem như là đối đãi bình thường dành cho một hoàng tử phi.
Tam hoàng tử nhàn nhạt nói vài câu với Hạ Sính Đình rồi lấy cớ rời đi!
Hạ Sính Đình cảm thấy Tam hoàng tử đối với nàng ta không có nhiều ái mộ.
Nhưng nếu không ái mộ, vì sao còn muốn thành thân với nàng?
Không phải là hắn không quan tâm mà là xấu hổ khi biểu đạt trước mặt mọi người sao?
Quả nhiên nam nhân đều rất kiêu ngạo! Hạ Sính Đình nhìn bóng lưng Tam hoàng tử rời đi trong lòng khinh thường nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-324.html.]
Thật không biết nàng đang phải đối mặt với loại người nào!
Vương thị nhận được sính lễ của Tam hoàng tử, yên tâm khi thấy nữ nhi của mình không bày ra bộ dáng không vui.
Bà hiểu nữ nhi của mình, từ nhỏ đã cố chấp, sợ nàng ta đối với Diêu vương vẫn còn ý nghĩ không chịu buông bỏ.
Nếu Tam hoàng tử phát hiện thì thật không hay.
……
Nửa tháng sau, sứ giả bốn nước lần lượt đến kinh thành, chuẩn bị yết kiến đương kim hoàng thượng.
Kinh thành gần đây phòng thủ nghiêm ngặt hơn rất nhiều nhưng trông vẫn thịnh vượng.
Việc kinh doanh của Phiêu Hương Cư ngày một bận rộn, Xuân Phong ở nhà lâu sinh ra buồn chán.
Hôm nay lấy danh nghĩa đi mua của hồi môn, đến phủ Quốc Công mời Lam Lam cùng đi dạo.
Lam Lam hiện mang thai gần ba tháng, thai tượng cũng ổn định, nàng đã ở nhà một hai tháng hiện cũng nên ra ngoài đi dạo.
Chỉ là Xuân Phong còn chưa đến phủ Quốc Công, liền đụng phải nha hoàn bên cạnh Lam Lam, vẻ mặt lo lắng chạy về hướng phủ nhà nàng.
"Hương Tử, Hương Tử, ngươi vội như vậy là muốn đi đâu?" Xuân Phong gọi Hương Tử đang cúi đầu chạy về phía trước.
Quốc Công phủ và Minh Châu phủ cách nhau không quá xa, đôi khi người của hai phủ đều đi bộ, nhưng hôm nay Hương Tử rõ ràng vội vàng, quả nhiên có việc gấp.
"Biểu tiểu thư, người mau đi xem tiểu thư nhà ta đi, ngài…ngài ấy…." Hương Tử vội vàng đến Minh Châu phủ cũng không thấy Xuân Phong đang đi đến.
Nghe Xuân Phong gọi mình, nàng ta lập tức ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe nói với Xuân Phong.
"Đừng khóc, đừng vội, ngươi nói rõ cho ta Lam Lam xảy ra chuyện gì!" Xuân Phong nhìn Hương Tử, trong lòng có dự cảm không lành.
" Tiểu thư chảy máu rồi, người mau đi xem đi, chậm nữa sợ là…" Hương Tử lo lắng nói.
"Ngươi nói cái gì, Lam Lam chảy máu rồi?" Xuân Phong vừa nghe, liền bước nhanh hơn về hướng Quốc Công Phủ.
Hương Tử bước nhanh theo Xuân Phong, Xuân Phong vừa bước nhanh vừa hỏi: "Tiểu thư nhà ngươi sao đột nhiên chảy máu?"
"Thưa, là cô gia ngài ấy…." Hương Tử đỏ mặt, ấp úng nửa ngày nói không được nguyên do, khiến Xuân Phong không khỏi nóng vội nhưng cũng không hỏi thêm.
Nhìn bộ dáng Hương Tử ấp úng, Xuân Phong liền nghĩ đến có phải biểu ca hắn nhất thời kích động không kềm chế được, cho nên đã…
Nghĩ tới nghĩ lui, Xuân Phong một bước cũng không dừng, vừa vào phủ liền đến thẳng viện của Lam Lam.
Lúc này trong viện của Lam Lam đầy người, toàn bộ già trẻ trên dưới phủ gần như ở đây.
Hạ Lạc Hoa vẻ mặt thống khổ cùng tự trách ngồi cạnh bàn đá ngoài viện.
Xuân Phong nhìn bộ dạng này xem ra đúng như những gì nàng đoán.
Lão phu nhân, Lão quốc công, còn có Hà Nhân Vũ đều ở ngoài cửa chờ.
Lão phu nhân thấy Xuân Phong đến liền giữ chặt nàng: "Xuân Phong a, con mau vào xem Lam Lam, chảy máu rồi, ôi~
Thần sắc lão phu nhân vô cùng lo lắng, đây là đich trưởng tôn đầu tiên của quý phủ a~
"Tổ mẫu đừng nóng vội, cháu đi xem một chút!" Xuân Phong đi đến vỗ vỗ nhẹ vào tay lão phu nhân sau đó xoay người vào phòng Lam Lam!