Xuân Phong - Thần Y Tiểu Nông Dân - Chương 323
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:36:36
Lượt xem: 69
Sau khi thì thầm bên tai Lạc Vân Y, Hạ Sính Đình ngồi thẳng người chờ đợi câu trả lời.
Lạc Vân Y nhìn sâu vào mắt Hạ Sính Đình cười nhạo một tiếng.
"Biểu tỷ, chủ ý của tỷ không tệ, nhưng sao tỷ nghĩ ta nhất định có thể làm được?"
Hạ Sính Đình nghe vậy nâng chén trà trước mặt lên, thổi nhẹ một hơi ung dung nói.
" Ta tin tưởng muội túc trí đa mưu, nhất định có thể làm được, không phải sao?" Hạ Sính Đình nhướng mày hỏi.
"A~ tỷ tin tưởng ta, được rồi, cứ làm theo lời tỷ nói nhưng ta vẫn cần sự hợp tác của tỷ!" Lạc Vân Y cười lạnh nói.
"Đương nhiên!" Hạ Sính Đình nâng ly kính Lạc Vân Y nói.
Hạ Sính Đình sau khi đạt được mục đích liền vui vẻ.
Về đến nhà, nàng ta không còn chán nản nữa, vừa nghĩ đến tiện nhân kia sẽ không còn kiêu ngạo được lâu nữa, cơm tối cũng ăn nhiều một chút.
Vương thị thấy thế, nghĩ là nữ nhi của mình đã thông suốt, cuối cùng cũng có thể yên tâm.
……
Tuyển phi vừa xong, bốn nước đã chuẩn bị viếng thăm, chỉ còn chưa đầy nửa tháng để chuẩn bị.
Tỷ muội Xuân Phong bị mẫu thân giữ ở nhà để thêu thùa, tự chuẩn bị hỷ phục.
Hỷ phục trước đó của Xuân Phong đã chuẩn bị gần xong, nhưng mẫu thân nàng nói tỷ muội họ sắp sửa gả vào Hoàng thất, hỷ phục như vậy không đủ long trọng, buộc phải làm lại.
Nhưng Xuân Phong nào biết thêu thùa, đành phảĩ nhờ các cô nương ở phường thêu giúp đỡ.
Kiếp trước Xuân Phong mong mình có thể mặc một chiếc váy cưới màu trắng, nhưng ở thời đại này, y phục màu trắng không dùng mặc hàng ngày, đặc biệt trong dịp trọng đại này mặc màu trắng chính là điềm xấu, mong muốn của Xuân Phong không thể được thực hiện.
Thấy Xuân Phong không biết thêu thùa, mẫu thân nàng liền bắt nàng ở nhà học nữ huấn và nữ giới.
Tránh đến lúc vào vương phủ, làm ra chuyện không hợp với lễ nghi khiến người khác chê cười.
Xuân Phong buộc phải học, nhưng vừa xem qua nàng đã than thở suốt một buổi sáng.
Mấy thứ này là gì vậy, tại sao nữ nhân phải tuân theo tam tòng tứ đức, nghe lời phu quân, còn không được oán hận khi nam nhân của họ có tam thê tứ thiếp?
Nữ nhân không phải người sao?
Xuân Phong ở trong phòng thì thầm mắng liền nghe bên ngoài có người báo Diêu vương phủ và Thất Hoàng tử mang sính lễ đến.
Xuân Phong vôi vàng ném sách trong tay chạy ra ngoài.
Nàng rất mong chờ sính lễ! Điều này thể hiện tầm quan trọng của một nữ nhân trong lòng nam nhân hoặc phu quân tương lai.
Xuân Phong chậm rãi đi đến tiền viện, Bách Lý Mặc Thần và Thất hoàng tử đang trò chuyện với mẫu thân của nàng và Xuân Sinh.
Xuân Sinh đã lâu không gặp Bách Lý Mặc Thần, từ xa chạy đến gọi Mặc ca ca.
Cậu chạy đến trước mặt Bách Lý Mặc Thần liền dừng lại.
Sau đó, cậu lui về sau hai bước, cung kính cúi đầu, nói: "Tham kiến Diêu vương gia, tham kiến Thất hoàng tử điện hạ!"
"Vừa rồi không phải còn vui vẻ gọi Mặc ca ca sao? Sao lại đổi giọng nhanh như vậy?" Bách Lý Mặc Thần khẽ nhướng mày hỏi.
"…." Xuân Sinh nhìn nam nhân trước mặt vẫn ôn hòa như trước, có chút không tin đây chính là Mặc ca ca trước đây đã kể chuyện cho hắn nghe.
"Nào, gọi một tiếng Mặc ca ca!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuan-phong-than-y-tieu-nong-dan/chuong-323.html.]
Bách Lý Mặc Thần cười nói với Xuân Sinh.
"Mặc…Mặc ca ca!" Xuân Sinh do dự một lúc.
"Không tệ, sau này không cần đa lễ, cứ gọi ta như vậy là được!"
Bách Lý Mặc Thần nhìn Xuân Sinh đã lớn hơn rất nhiều, trìu mến nói.
"Ai~ Ngũ ca, sau này hắn phải gọi huynh là tỷ phu mới đúng!" Thất Hoàng Tử ở một bên trêu.
"Đúng vậy a, sau này ta nên gọi ngài là Thất đệ hay là tỷ phu đây?" Xuân Phong cùng Xuân Vũ chậm rãi đi đến đáp trả Thất hoàng tử.
"Chuyện này…" Thất hoàng tử bị lời của Xuân Phong làm khó.
Đúng vậy, sau này hắn muốn gọi Ngũ ca là Ngũ ca hay hay là muội phu đây?
Không không không!!!!
Thất hoàng tử lắc đầu kịch liệt, hắn làm sao dám gọi Ngũ ca là muội phu, trừ khi không muốn sống nữa!
Bách Lý Lăng Phong bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ, vội cười nói: "Ngũ tẩu vẫn nên gọi ta là lão Thất thì tốt hơn!"
"Ồ, như vậy a!" Xuân Phong hăng hái gật đầu hướng Xuân Vũ nói: "Tỷ, nam nhân không có cốt khí như vậy tỷ còn muốn không?"
Xuân Phong cau mày, vẻ mặt chán ghét.
"Ai~ Xuân Vũ nàng đừng nghe lời nàng ấy, ta không phải người không có cốt khí, nhưng băng sơn nhà ta không dễ chọc a!" Thất hoàng tử vội chạy đến bên tai Xuân Vũ nhỏ giọng nói ra nửa câu sau.
"Vương gia, người nghe thấy không? Có người gọi ngài là núi băng lớn!" Xuân Phong một bên xem kịch, sau khi nghe lời của Thất hoàng từ liền cố ý cao giọng nói với Bách Lý Mặc Thần.
"…." Bách Lý Mặc Thần không nói gì chỉ cười lạnh nhìn Thất hoàng tử.
Thất hoàng tử chợt thấy sống lưng tê dại, dự cảm không lành.
Không phải chứ, tốt xấu gì vẫn là huynh đệ, còn là anh em rể, đừng tàn nhẫn với hắn như vậy a!
"Ngũ, ngũ ca, đệ…hắc hắc!" Bách Lý Lăng Phong bộ dáng nịnh nọt cười nói với Bách Lý Mặc Thần.
Cho hắn chút thể diện trước mặt nữ nhân của hắn đi! Ô ô…. Thất hoàng tử cầu khẩn.
Xuân Phong dở khóc dở cười, đây là Thất hoàng tử tiêu sái, sơn thủy cao nhã trong truyền thuyết mà mọi người nhắc đến hay sao?
Sao có chút khiến người khác cảm thấy đáng yêu~~
Xuân Phong không biết nên nói gì cho phải!
Cuối cùng vẫn là Xuân Sinh giải quyết cục diện này.
"Mặc ca ca, Thất điện hạ, hai người không phải mang sính lễ đến cho đại tỷ và nhị tỷ sao? Mang ra cho chúng ta xem một chút đi!" Xuân Sinh mỉm cười nhìn hai người.
Bách Lý Lăng Phong nhìn Xuân Sinh cảm kích, đúng là cứu tinh của đời hắn a!
💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ. Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓
💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑
"A, đúng đúng đúng, đến xem đi, ta và Ngũ ca đã chuẩn bị sính lễ cho các nàng!" Bách Lý Lăng Phong nói xong liền kéo Xuân Vũ sang một bên, mấy chục rương gỗ chạm khắc tinh xảo được buộc bằng lụa đỏ.
Bách Lý Lăng Phong tùy ý mở một rương, bên trong đều là trang sức.
Mỗi thứ đều có ý nghĩa riêng, chẳng hạn như một trăm viên Đông Châu cùng kích thước, tượng trưng cho bạch đầu giai lão, sự trọn vẹn.
Ngoài ra còn có chín mươi chín chuỗi mã não, sáu mươi sáu khối phỉ thúy các loại, đều là cực phẩm, có thể thấy Thất hoàng tử đã dành rất nhiều tâm tư.
Đây là thê tử đầu tiên khắp thiên hạ được đối xử tốt như vậy.